Đọc truyện Liên Hoa Bảo Giám – Chương 503: Diệp huyết diêu lam – Auerbach
Đêm xuống, một khoảng yên lặng tại bờ biển phía nam Duerkesi, sóng biển lăn tăn ngọn sau đè ngọn trước như nhìn lên ánh trăng. Ánh trăng lại nhìn xuống những tên lính tuần lác đác trên đầu thành, buổi đêm ở Duerkesi thật yên bình.
Đỗ Trần cưỡi Liên Hoa đến vùng biển trước đây bị Ngư nhân làm loạn, phụ cận mệnh môn Đồ Lạp Mỗ. Từ xa hắn nhìn thấy cành lá của tiểu Đỗ Đinh giống như một cụm rong biển khổng lồ đang bao lấy một cái cửa động, Phong Lôi song dực từ từ hiện ra, thần tình của hắn căng thẳng đến cực điểm!
Đối thủ lần này chính là lôi hỏa chích viêm pháo có khả năng bắn chết Margaret, một pháo bắn ra, kẻ nào chạy không kịp lập tức thành bụi phấn.
Đỗ Trần nhè nhẹ đặt một con dị thú thân mềm lên tai, dùng đấu hồn nói:
– Mục tiêu của chiến khu ba xuất hiện!
Lần này để giữ liên lạc thường xuyên, Giáo hoàng đã lấy ra cửu đầu thú Mier Ya cực kỳ trân quý. Loại thú nhỏ này dị năng không hề cường đại, chỉ có một điểm tốt là khả năng truyền tin cho nhau ở khoảng cách xa, mỗi người phụ trách chiến khu một con, trước dùng đấu hồn nói cho thú Mier Ya, sau đó thú Mier Ya sẽ truyền tin đi, như vậy có thể giải quyết được vấn đề trọng yếu là liên lạc!
Mục tiêu của chiến khu sáu xuất hiện!
Mục tiêu của chiến khu chín xuất hiện!
Lại thêm một tin tức truyền tới, Giáo hoàng lệnh cho người mang một khẩu lôi pháo phụ trách chiến khu tám nhưng cả nửa ngày cũng không thấy động tĩnh gì, thật lâu sau mới có hồi âm:
– Mục tiêu của chiến khu tám cũng đã xuất hiện, nhờ thú Tyre định vị.
Thanh âm trầm tĩnh của Giáo hoàng truyền đến:
– Tyre đã định vị lại, vị trí mai phục của chiến khu số tám bị lệch, mục tiêu xuất hiện tại bãi đá cách các ngươi hơn mười hai dặm về hướng đông nam, cần kín đáo mai phục tại đó ngay lập tức, những người còn lại ở tại chỗ đợi lệnh, sau đó chúng ta sẽ cùng xuất kích!
Tất cả các phương án tuy đều đã được Liya cùng Mayfair tính toán kỹ lưỡng, các nàng dù sao cũng chỉ là người, không phải là thần, đến khi cả chín tên đứng đầu Xích Quân xuất hiện xong, thì có bốn địa điểm mai phục bị nhầm lẫn. May mắn là có thú Tyre tọa trấn ở hai đầu, nếu không…
Giáo hoàng quát lên:
– Mục tiêu toàn bộ đã được định vị, tất cả chuẩn bị công kích!
– Số ba có thể tấn công bất cứ lúc nào!
– Số chín có thể tấn công bất cứ lúc nào!
– Số năm…
Sau khi tất cả các nơi xác nhận đã chuẩn bị thỏa đáng, Giáo hoàng đột nhiên nở một nụ nười:
– Mọi người, hôm nay ta tại quảng trường đấu thần trên Ôn Tuyền sơn, ba phút cuối, ta sẽ lên ngôi, chính thức trở thành Thần Hoàng, hai phút cuối bắt đầu công kích, lúc này là năm giờ năm bảy phút sáng…
Nói xong, ngữ khí của Giáo hoàng lộ ra một chút quyết liệt:
– Phòng ngự đại trận của Ôn Tuyền sơn mặc dù đã khởi động, nhưng nó cũng chỉ có thể cản được cùng lúc 3 phát lôi pháo. Nói cách khác, nếu hơn 3 trong số các vị thất thủ, ta Samar IX sẽ tan tành xác pháo…
9 chiến khu, ít nhất 3 không được thất thủ, điều kiện hà khắc như vậy khiến tâm lý mọi người đều trở nên trầm trọng! Có điều Giáo hoàng nếu muốn làm mồi nhử Xích Quân, tự thân hắn phải ngồi vào bảo tọa, không ai có thể thay thế hắn cả!
Giáo hoàng đột nhiên quát lên:
– Nếu ta chết Francis tiếp quản đại cục, tiếp tục công kích Xích Quân.
Đỗ Trần sửng sốt, lập tức nói:
– Nếu ta thất thủ tại đây, Mayfair phu nhân thay ta chỉ huy toàn cục!
Mayfair lại càng đơn giản:
– Ta chết! Chỉ huy chiến khu bốn tiếp quản tất cả!
Chiến khu bốn, chính là trụ sở của Bi Ca Tử Sĩ, có điều thân phận của họ theo lời Giáo hoàng chính là bằng hữu của Đỗ Trần thần, cho nên Mayfair không tiện gọi thẳng tên.
Bản di chúc cứ thế tiếp tục truyền đi, truyền tới chiến khu tám thì dừng.
Phụ trách chiến khu này là Ferdinand, số 3 trong kế hoạch đại nhân vật đang tức giận. Đáng chết thật, năm phút trước ta mới biết được vì sao Giáo hoàng lệnh cho ta mang theo một cỗ lôi pháo mai phục ở chỗ này… làm sao bây giờ? Bây giờ ta không thể liên lạc với nguyên soái Bowness, mình nên giúp Giáo hoàng bảo vệ Đấu Thần đảo hay là cố ý thất thủ để hại chết Giáo hoàng?
Lời Ilan nói hôm trước vẫn quanh quẩn ở bên tai. “Tử Huyết Nhân cực kỳ cần kiến thức từ Đấu Thần đảo…” Ferdinand cắn chặt răng, sau đó quát lớn:
– Nếu ta chết, Bairu giáo phụ tiếp quản tất cả!
Đành vậy, Đấu Thần đảo đã xem như là của Tử Huyết Nhân, viện trưởng Ferdinand ta không thể để nó bị hủy diệt được.
Ngay lúc này, từ một khía cạnh nào đó có thể nói, Hồng Huyết Nhân cùng Tử Huyết Nhân liên kết chống ma khí.
Giáo hoàng đứng trên đỉnh Ôn Tuyền sơn hướng ánh mắt chăm chú nhìn mọi người, chậm rãi hít sâu một hơi, mắt nhìn Thần Hoàng bảo tọa tối cao, đấu hồn nhàn nhạt phân phối.
Truyền tin kết thúc, bắt đầu thôi!
—————
Khi hóa thành hình người, Xích Quân không thể khai pháo, lực lượng của bọn chúng đến từ đấu khí truyền thừa, đơn giản mà nói, năng lực của Xích Quân Cửu Tôn trong lốt người mạnh yếu tùy vào đấu khí mạnh yếu của người bọn chúng truyền thừa! Mà Xích Quân bí mật trộm lấy thi thể của chúng thần, có thể kế thừa đấu khí cấp thập tam, thậm chí cấp thập tứ, do đó tuy Xích Quân trong lốt người không thể khai pháo nhưng ai cũng là tuyệt đỉnh cao thủ.
Về việc hóa thành bản thể lôi pháo của Xích Quân Cửu Tôn… không cần phải dài dòng, chỉ cần để bọn chúng có cơ hội khai pháo, kết quả cuối cùng chắc chắn là mọi người đều thành tro bụi!
Do đó mà có hai cơ hội để đối phó Xích Quân – giết chúng trước lúc bọn chúng biến trở lại bản thể, nếu chúng đã biến lại thành pháo thì phải bắn nát chúng trước khi chúng khai pháo.
Đỗ Trần bay thẳng vào cửa động của mệnh môn Đồ Lạp Mỗ, bên trong một đại hán mặc áo đen đang cúi đầu lẩm bẩm gì đó, nhìn qua có chút quái dị, nhưng thật ra, hắn đang cùng với vài người khác liên lạc, xác định các bước chuẩn bị cuối cùng trước khi khai chiến!
Đỗ Trần không nói một lời, dùng Liên Hoa thu lấy Liya và hai đứa con mà không nhìn đến ánh mắt của Alex – ánh mắt xem thường chiến tranh – đưa bọn họ vào Liên Hoa rồi nuốt vào bụng. Sau đó hắn cùng Andy, Dịch Cốt, Bác Bì tạo thành một tứ giác, Andy ở phía trước, ánh mắt lạnh lùng nhìn đại hán, trong lòng lặng lẽ tính toán thời gian.
– Hên thật, may là Mayfair biết được Xích Quân có thể truyền tin từ xa cho nhau, bảo chúng ta ra tay bất ngờ cùng lúc, chứ nếu mà tấn công lẻ tẻ, đả thảo kinh xà, mọi người chắc chắn là chết không có đất chôn!
Đỗ Trần nhàn nhạt nói, liếc nhìn đôi mắt của đại hán, đột nhiên dung bí pháp truyền âm cười nói:
– Chúng ta trúng mánh rồi! Mắt đỏ như máu… là đệ nhị cao thủ của Xích Quân Lôi Thác Á, tính tình tàn bạo hiếu sát, năm đó hấp thu năng lực của một vị tướng thập tứ cấp của Ma tộc, trận này đánh không uổng!
Bác Bì lạnh lùng cười:
– Francis, ngươi bây giờ hẳn là đang nghĩ, số chúng ta quả là rất hên, không có đụng với tên kế thừa đấu khí gần cực hạn!
Rồi hắn quay đầu lại, liếc nhìn Dịch Cốt:
– Brook, ở đây ngươi là yếu nhất, có sợ chết không?
Dịch Cốt cười ngạo nghễ:
– Đi theo thiếu gia lâu như vậy, giáo chủ cũng đã làm, phong hào cũng có, Brook ta cảm thấy thỏa mãn rồi!
Đỗ Trần trên hoa sen hơi khom người xuống, hạ bàn căng ra, tạo thành tư thế chuẩn bị phóng nhanh về phía trước, lạnh nhạt nói:
– Lôi Thác Á đang trong lốt người, vậy sử dụng phương pháp thứ nhất… năm, bốn, ba, hai… động thủ!
Lôi Thác Á đang lắng nghe tình báo của Lôi Minh, chuẩn bị đến giờ thì cùng lúc oanh kích Đấu Thần đảo, đang nói giữa chừng, không hề phòng bị…. Ngay lúc đó truyền đến tiếng hét của Lôi Minh:
– Không hay rồi, kế hoạch…
Kế hoạch như thế nào? Lôi Thác Á không có thời gian để nghe hết, Lôi Minh bị công kích, ở đây hắn cũng cùng chung số phận, trong nháy mắt sau cảnh báo của Lôi Minh, một đóa sen vàng chói lọi chụp xuống đầu hắn, nhanh đến nỗi Lôi Thác Á thập tứ cấp đấu khí cũng không kịp phản ứng, thoáng cái, hắn bị nhốt vào trong Liên Hoa!
Theo đó, bốn bóng người xuất hiện từ hư không, sau đó… Dịch Cốt không để ý đến Lôi Thác Á, quay đầu giơ Minh Nguyệt Tử Thủy đao lên chém vào vách tường trên đỉnh đầu, sau đó không hề dừng lại, tiếp tục hướng lên trên công kích. Trong lúc này huyệt động trong lòng biển mở ra một cái cửa nhỏ.
Mạnh thật! Lôi Thác Á này tuy không bằng Margaret, nhưng cũng không phải là một người đễ đối phó!
Đỗ Trần không dám ngơi nghỉ, mắt thấy hoa sen bị mở ra trong nháy mắt, hắn phất một tay, Ngũ ca Đỗ Tư giống như một cục bùn bình thường bị ném ra ngoài! Bạch, Đỗ Tư giúp tăng tốc độ sấm gió, cuốn chặt lấy Lôi Thác Á! Hắc, Ngũ ca ta cuốn lấy hắn rồi, đến đây, đánh hắn chết đi!
Trong lúc này, được ánh trăng chiếu qua lỗ hổng do Dịch Cốt phá ra chiếu lên người, Tuyết lang cố gắng biến thân, mặc kệ Đỗ Tư trên người Lôi Thác Á, lang trảo vút lên, cuồng phong bạo vũ trùm lên Lôi Thác Á. Cơ hồ cùng lúc, Đỗ Trần sử ra tất cả pháp bảo cùng Steve dùng lưu tinh hỏa vũ đánh vào thân trên của Lôi Thác Á.
Lôi Thác Á bị một đám dịch nhầy bao quanh, trong lòng cảm thấy khó chịu, trên người trúng hàng chục vết thương, lúc này đã thấy rõ tình thế…
– Bằng vào các ngươi cũng muốn giết ta?
Lôi Thác Á cười dữ tợn, đấu khí xung quanh thân hắn chấn oanh oanh ba lần kịch liệt, đem Đỗ Tư chấn thành mảnh nhỏ tại chỗ, ngay sau đó, tay hắn sử ra một trảo cực nhanh chộp đến Steve!
Ngay lúc này, các mảnh vỡ động đậy rồi lại họp lại phóng lên, soạt một tiếng lại dính lên người Lôi Thác Á, trói giữ tay chân hắn, tạo cơ hội thoát thân cho Steve, cũng cho Đỗ Trần và Andy thời gian phát động công kích!
– Hắc hắc, Ngũ ca ta lại sống lại, chết chẳng có gì vui cả!
Hoa sen nở đến quẻ thứ bảy, Đỗ Tư cũng không còn giống như lúc quẻ thứ năm mới nở, bảy tám ngày mới có thể phục nguyên nữa. Hơn nữa hắn đã có thể mô phỏng thanh quản của người thường, một mặt làm ghê tởm Lôi Thác Á, một mặt làm người khác sợ hãi!
Cái thứ sệt sệt dính dính dơ dơ này dính khắp người hắn làm cho Lôi Thác Á thấy ghê tởm không thôi, cái thứ này đánh hết lần này tới lần khác cũng không chết, dốt không cháy, đánh thành mảnh nhò liền lập tức khôi phục… Lôi Thác Á tức giận, nhất thời lại không có biện pháp, bị Đỗ Tư vây dính!
Steve được Đỗ Tư giúp hắn thoát thân lần nữa, vội la lên:
– Như vậy không được, chúng ta căn bản không phá nổi thập tứ cấp thánh khí phòng ngự thuẫn!
Có Đỗ Tư hỗ trợ, Lôi Thác Á bị trúng nhiều đòn nghiêm trọng, nhất là ở đầu, ngực, những nơi yếu hại đều được “phục vụ tận tình”. Với bộ dạng như vậy, trên người hắn cũng chỉ phát ra một ít ánh bạc nhàn nhạt, đúng vậy, không phải máu mà là bạc, ma khí loại này tuy có thể biến thành hình người nhưng cơ quan bên trong thì vẫn là máy nên bọn chúng không có chảy máu.
Đỗ Trần hơi gật đầu:
– Đỗ Tư, ngươi bọc hắn lại cho ta, đại ca, Andy, phương pháp thứ hai!
Nói rồi, Đỗ Trần một lần nữa dùng một đóa Liên Hoa chế ngự Lôi Thác Á, ngay lúc Lôi Thác Á muốn bành trướng đấu khí lần nữa thì đóa Liên Hoa thứ hai bọc đóa thứ nhất lại, tiếp đó Chỉ Gian Sa nối liền hai đóa sen, đem Đỗ Tư và Lôi Thác Á nhốt vào bên trong, Đỗ Trần bèn dùng Thủy Minh Thuẫn bao bọc toàn thân, tay cầm Hỏa Liên Đăng, dùng khả năng bạo phát của Hỏa Liên Đăng bạo phát tất cả pháp bảo trong nháy mắt, bắt Lôi Thác Á nhấc lên khỏi mặt đất!
– Andy, đại ca!
Theo tiếng gọi của Đỗ Trần, Andy kéo Lôi Thác Á đang bị bao chặt nhiều lớp, Steve ở phía đưới cùng đẩy với Đỗ Trần, cả ba hợp lực, theo lỗ do Dịch Cốt mới mở ra bay thẳng lên trên!
Phía trên Đồ Lạp Mỗ mệnh môn là ở đâu? Đơn giản, là phía nam Duerkesi, Đỗ Đức đem đại quân ngầm đóng ở phía nam!
Phía trên trời, cảm giác được bên trong pháp bảo, Lôi Thác Á lại muốn phá lồng chui ra, Đỗ Trần quát lên:
– Đỗ Đức!!!
Phía trên đầu lập tức có người hưởng ứng:
– Tiềm Sơn biến trận, Hỏa Lân phi dực!
Nháy mắt! Cảnh vài lính tuần tra thưa thớt thay đổi, Tiềm Sơn chiến trận có thể che dấu vài vạn quân của Đỗ Đức phát động, ba vạn thú tộc quân từ dưới đất nhảy lên, đây là nhờ kinh tế những năm gần đây của Duerkesi phát triển, xây dựng hai tòa nhà khổng lồ để buôn bán, bằng không, nội thành thật không thể chứa được một cánh quân khổng lồ như vậy!
Ba vạn đại quân xuất hiện liền lập tức tạo thành trận hình, thống binh tiền tuyến chính là Ariza, dẫn đầu mấy trăm quân tiên phong thú tộc dũng sĩ bay lên, trên người bốc lên ngọn lửa mạnh mẽ, lửa truyền đến, khí thế của ba vạn đại quân tựa như biến thành khí thế mạnh mẽ của một ngọn núi lửa!
– Phù vân điện thiểm trong Thiết bích lôi đình, sáu lần trọng kích, mục tiêu, Liên Hoa của lĩnh chủ!
Chẳng biết nơi nào truyền lại một tiếng quân lệnh của Đỗ Đức, ngọn lửa trên người các binh sĩ bốc cao, đến khi lên đến bầu trời thì biến thành một đám hỏa vân màu xanh hồng, cùng với mây là thiểm điện, sáu đạo lôi điện bắn về phía Lôi Thác Á!
Đỗ Trần thở phào nhẹ nhõm, chụp lấy Steve và Andy lui lại, cùng Dịch Cốt từ ngoài khơi bay tới hội hợp một chỗ. Mẹ nó, thập tứ cấp bộ mạnh lắm sao, lão tử cùng ngươi đánh lộn, Thần Hoàng còn có thể bị hội đồng trọng thương, ta không tin ngươi thoát được quân trận của Đỗ Đức!
Lôi điện bắn đến, trước tiên đánh vào pháp bảo của Đỗ Trần, Đỗ Tư bên trong thấy quân lôi (lôi điện do quân phát ra) đã đến, cười hắc hắc, lệnh cho tất cả pháp bảo ly khai, mình hắn vẫn quấn lấy Lôi Thác Á. Lôi Thác Á mắt thấy ba vạn người hình thành lôi điện đánh đến phía mình, lúc này đã biến sắc, điên cuồng hét lên một tiếng, muốn chấn vỡ Đỗ Tư để tìm đường sống!
Cũng không cần hắn chấn, Đỗ Tư đã bị lôi điện do Đỗ Đức dẫn phát đánh thành tro bụi, sau đó lôi điện lại đánh thẳng lên người Lôi Thác Á đang không có lối thoát…
– A…………..a!
Tiếng kêu thảm thiết của Lôi Thác Á truyền khắp mặt biển mênh mông, lan tới vô số cư dân Duerkesi, lập tức quân phòng thành xuất hiện duy trì trật tự, khống chế tất cả mọi thứ trong tay…
Mắt thấy Lôi Thác Á bị lôi điện vây đánh, không còn đường sống, Đỗ Trần lúc này mới chính chính thức thức thở dài một hơi:
– Mẹ nó, chúng ta gặp may, đụng phải Lôi Thác Á chưa biến lại bản thể, không biết các chỗ khác ra sao?
Người khác đang liều chết tác chiến, Đỗ Trần cũng không thể dùng Mier Ya thú làm bọn họ phân tâm, quay đầu nhìn về phía biển rộng, chỉ thấy ngoài khơi các nơi đều yên tĩnh, chỉ là phía đông nam có một đạo quang hoa long lánh chói mắt đánh về phía Đấu Thần đảo… Đỗ Trần khe khẽ thở dài, Có người thất thủ rồi, không biết là Bairu hay vẫn thần ngũ gia, bọn họ đều ở hướng đó.
Hai mắt Bác Bì lúc này đang nhìn chằm chằm Lôi Thác Á:
– Hoàn hảo, chỉ thất thủ một, Ôn Tuyền sơn phòng ngự đại trận vẫn có thể chịu được!
Đỗ Trần tập trung chú ý lại liền thấy, đang bị lôi điện vây đánh, thân thể Lôi Thác Á đã bắt đầu xuất hiện các vết nứt, hắn hơi mỉm cười, chờ Lôi Thác Á chính thức vỡ vụn, mình lập tức chạy qua giúp Bi Ca Tử Sĩ!
Ngay lúc này, bầu trời mặt tây nam Duerkesi đột nhiên trở nên ảm đạm, đấu khí rung động mãnh liệt, Bác Bì và Đỗ Trần thần sắc biến đổi, vội vàng quay đầu nhìn, chẳng lẽ ở chỗ Bi Ca Tử Sĩ có vấn đề gì? Bọn họ còn chưa thấy được tình hình của Bi Ca Tử Sĩ, đã gặp liền một dị biến!
Trên người Lôi Thác Á long lánh nhiều tia chớp điện, trên trán hiện ra một khe hở thật lớn, từ góc trán bên phải kéo dài đến khóe miệng, có thể thấy được cấu tạo máy móc đen đen phía trong, trông rất kinh khủng! Hắn rốt cục cảm nhận được tử vong cận kề, trong lòng xuất hiện chút sợ hãi cả ngàn năm qua chưa từng xuất hiện: “Không lẽ ta phải chết ở đây? Đáng chết thật, ta làm sao giữ mạng?”
Lôi Thác Á đột nhiên lóe lên một ý. “Đúng rồi, đây là phía nam Duerkesi, tiểu huynh đệ của chúng ta còn ở chổ này!”
Nghĩ tới đây, Lôi Thác Á liều mạng hít một hơi cuối cùng, ngửa mặt lên trời la lớn.
– Lôi hỏa chích viêm thứ mời bốn, tiểu huynh đệ của chúng ta, chẳng lẽ ngươi trơ mắt nhìn nhị ca bị lôi điện đánh chết sao? Ta và ngươi giống nhau, đều là lôi pháo cả!
Thanh âm truyền khắp nơi, Đỗ Trần lại nhẹ nhàng cười:
– Lôi Thác Á, ngươi nghĩ lão tử là thằng ngốc sao? Tại cửa Duerkesi giết ngươi, lão tử làm sao có thể quên được thần khí đồng dạng của mình, cùng nguồn gốc với các ngươi, lôi pháo thứ 14?
Vừa rồi trước cuộc chiến Đỗ Trần đã phân phó, lôi pháo đã được Đỗ Đức dùng quân trận bảo hộ, hơn nữa hôm nay đại tướng thống lãnh quân tiên phong là Ariza mà không phải là Adams! Không có Adams, mình lại đem giấu tiểu lôi pháo số 14 kia, cho dù nó có muốn đi cứu huynh trưởng, nhưng… hắn không thể tự khai pháo như Xích Quân Cửu Tôn, hắn phải có Adams mới có thể khai pháo!
Phía sau Duerkesi thành chủ phủ, bản thể tiểu Đỗ Đinh một cây cao chọc trời, lôi pháo số 14 bị trói dưới gốc cây, buồn bã mở con mắt màu xanh, nhìn hàng hà các nhóm binh lính xung quanh, hét lớn:
– Thả ta, thả ta ra. Tên kia giống ta, ta muốn đi cứu hắn!
Binh lính bố phòng ở đây lạnh lùng nhìn lại hắn, không ai lên tiếng!
Tiểu lôi pháo không cam lòng liền kêu lên:
– Xấu, các ngươi đều là người xấu! Adams đâu? Adams, đem ta ra ngoài!
Đáng tiếc Adams lại đang ở cách đó cả trăm dặm, phụ trách đem quân bảo vệ cái đập mới xây trên sông New Zealand…
– Oa, các ngươi dám khi dễ ta, các ngươi là người xấu!
Tiểu lôi pháo khóc lớn, có điều con mắt xanh của hắn không nhỏ một giọt nước mắt nào cả, thân thể nó bị cành lá của tiểu Đỗ Đinh bao vây, căn bản không thể động đậy!
Đột nhiên, dị trạng lúc nãy ở chỗ Bi Ca Tử Sĩ tựa hồ kéo dài tới tận bầu trời Duerkesi. Mọi người đều bị thu hút bởi tiếng thét của Lôi Thác Á ở trên trời, không ai chú ý tới phía trên thành chủ phủ đột nhiên trăng sao ảm đạm đen tối, sát đó, với tốc độ mắt thường không thể bắt kịp, cơ hồ không thua tốc độ phong lôi song dực của Đỗ Trần, một thứ gì đó đen thui xẹt qua người tiểu lôi pháo, ngay sau đó, thứ này lại ngương theo màn đêm bay về phía nam Duerkesi, cũng chính là chiến khu năm!
Chỉ có hai kẻ cảm ứng được dị thường, một chính là Andy, sao trời ảm đạm, biến hóa của hắn biến mất, tự nhiên trong lòng biết có chuyện ngoài ý muốn, lập tức la lên cảnh báo Đỗ Trần.
Kẻ còn lại chính là tiểu Đỗ Đinh, hắn đột nhiên cảm giác được, tiểu lôi pháo bị mình cuốn chặt thay đổi, trở nên khác lạ… đây là một cảm giác rất quái dị, dường như… tiểu lôi pháo đang bế tắc đột nhiên trở nên cực kỳ tự tin, nắm chắc biện pháp cứu huynh trưởng!
Bị đồ vật đen thui nọ xẹt qua rồi, con mắt màu xanh của tiểu lôi pháo đột nhiên có thêm vài phần linh động và khát máu:
– Cái gì? Đây là… không cần biết là cái gì, haha, cảm ơn ngươi cho ta thứ đó, từ nay về sau, ta có thể không cần Adams vẫn có thể khai pháo chơi đùa rồi!
Tiểu lôi pháo hưng phấn kêu lên một tiếng, thoải mái tránh thoát Đỗ Đinh, giống như một tia sét màu đỏ bắn về phía Lôi Thác Á đang bị nhốt!
Đỗ Trần, Steve, Andy, Dịch Cốt… mọi người đều sợ tái cả mặt!
Lôi pháo thứ 14 sao tự nhiên lại mạnh lên, tính năng tự động của hắn chăng? Đáng chết thật, bây giờ không phải là lúc để hỏi vấn đề này!
Chỉ thấy tiểu lôi pháo bay nhanh lên trời, con mắt màu xanh chậm rãi nhắm lại, thân thể đột nhiên bắt đầu hấp thụ ánh sáng…
Hắn muốn khai pháo để cứu anh!
Lôi pháo trong lốt người, phương thức chiến đấu cùng cao thủ loài người hoàn toàn giống nhau, chỉ cần để ý không cho hắn cơ hội biến thân là được, vậy đối phó với lôi pháo trong trạng thái khủng bố chung cực vũ khí phải làm sao?
Thật ra rất đơn giản, như đã nói từ trước, Lôi pháo một khi khai pháo, mọi người chắc chắn là không còn đường sống! Nhưng lôi pháo có một nhược điểm trí mạng – trước khi hắn khai pháo phải hấp thu lượng nguyên tố khổng lồ từ xung quanh, nếu không thể hấp thu nguyên tố, lôi pháo chỉ có thể bắn pháo lép! Cần nguyên tố, đấy là đặc điểm mà cũng là nhược điểm của lôi pháo, do đó đây là biện pháp và cơ hội duy nhất để đối phó với lôi hỏa chích viêm pháo dưới dạng pháo!
Đỗ Trần mắt thấy tiểu lôi pháo đột nhiên thay đổi, la lớn:
– Tạo chân không quanh người hắn, không được để hắn tiếp xúc với nguyên tố, nhanh!
Nói rồi, Đỗ Trần triển khai phong lôi song dực, ngay lập tức dánh về phía tiểu lôi pháo!
Đúng vậy, chỉ cần có một lớp chân không cách ly lôi pháo cùng nguyên tố bên ngoài thì lôi pháo sẽ không thể bắn ra lực lượng hủy diệt kinh thế hãi tục, kinh khủng tới cực điểm được!
Chín chiến khu cũng đều nhằm vào điểm này mà chuẩn bị, như việc đem bốn khẩu lôi pháo giao cho bốn chiến khu, bọn họ chỉ là trước dùng lôi pháo hút cạn nguyên tố xung quanh, hình thành chân không, sau đó bắn pháo lên trời. Hay như Mayfair và Melina, bọn họ khống chế chiến khu ở giữa biển. Một là thần thú của biển, một đương kim Hải Thần, bọn họ chỉ cần hút hết nước biển, tạo chân không một cách dễ dàng… tóm lại tuy phương pháp khác nhau, nhưng bản chất không đổi – trước khi lôi pháo khai pháo, tạo chân không!
Đỗ Trần trong chớp mắt đến bên người tiểu lôi pháo, Phong Nguyên tố trong phong lôi song dực thúc đẩy, dùng gió lốc tạo nên hấp lực cực mạnh, bắt đầu lôi kéo tất cả các nguyên tố bên người tiểu lôi pháo!
Đỗ Trần tuy nhanh nhưng tiểu lôi pháo đến quá dột ngột, hơn nữa đi được nữa đường hắn đã bắt đầu ngưng kết nguyên tố, lúc này đã hội tụ không ít năng lượng!
Mấu chốt thứ nhất là, tiểu lôi pháo lúc này chỉ muốn cứu anh, không hề muốn hủy diệt Đấu Thần đảo, bởi vậy, hắn chỉ sử dụng thời gian một hai giây, liền có thể tạo thành đạn tập trung.
Một hai giây…
Thời gian ngắn như vậy Steve và Andy không tài nào tới hỗ trợ kịp, mà Đỗ Trần có khỏe trở lại cũng không thể trong vòng một hai giây hội tụ một khối nguyên tố trên trời được!
Lôi Thác Á cười lớn:
– Huynh đệ, nhị ca sẽ đem ngươi về!
– Haha, ngươi là anh ta? Nhìn thì cũng giống thật, sau này ngươi phải chơi với ta, bây giờ… lôi hỏa chích viêm, chế độ bắn diện rộng, khai pháo!!!
– Phốc!
Giống như đánh rắm, tiểu lôi pháo sau khi khai pháo mở to mắt, đột nhiên mờ mịt tự hỏi:
– Vì sao lại bắn ra pháo lép?
Đỗ Trần cũng ngạc nhiên, ta, ta rõ rang không có hút đi tất cả nguyên tố, cuối cùng tiểu lôi pháo cũng khai pháo rồi! Như thế nào lôi pháo số 14 lại bắn pháo lép?
Nhất định là có người ở đây trong nháy mắt hấp thụ tất cả nguyên tố trong bầu trời!
Là ai? ở đây có ai có năng lực cỡ này?
Một pháo không có hiệu quả, Lôi Thác Á gần như tuyệt vọng nhắm mắt lại, nhưng lập tức lại mở ra, cười khổ nói:
– Thú Hoàng Tuyệt Bích! Chỉ có Thú Hoàng Tuyệt Bích mới có thể làm được như vậy thôi… Auerbach, ngươi còn chưa chết sao?
Giáp đen mặt sắt, trường kích xoay múa, Đỗ Đức đột nhiên xuất hiện bên người Lôi Thác Á:
– Hừ, nhìn thấy tiểu tử kia khai pháo, ta mới đột nhiên nhớ lại… hóa ra ta bị các ngươi thiêu đốt thành ra bộ dạng này, còn bị các ngươi vây chết ở giữa tảng đá!
Nói rồi, Đỗ Đức chậm rãi rút ngắn khoảng cách, không để ý đến lôi điện, đặt lên người Lôi Thác Á, thấp giọng nói:
– Nói, ta vốn là chết trận tại Auerbach Đại Hạp cốc, vì sao lại bị các ngươi đốt cháy, phong ấn tại Ngân Nguyệt đảo giữa biển?
– Ngươi là Auerbach, ngươi không phải đã chết rồi?
Liên Hoa Bảo Giám