Bạn đang đọc Let’s Play – Xin Mời Đến Chơi – Chương 48: Duy Chỉ Có Hoseok Là Kẻ Khác Biệt Nhất.
Taehyung mải chìm đắm trong suy nghĩ mà không chú ý bản thân đang đè đầu bút mạnh đến nỗi rách một lỗ trên trang giấy, ngay tại vị trí của số 18.
Thì ra Hoseok cũng đã từng trải qua vòng lặp trò chơi rồi.
Taehyung nhíu mày nghĩ thầm, Hoseok đã làm gì ở vòng lặp của bản thân? Liệu hắn ta có chiến thắng vòng chơi của mình hay không?
Với cái đầu đầy toan tính của Hoseok thì Taehyung nghĩ việc này hoàn toàn có thể. Thậm chí ở vòng 11 rõ ràng Hoseok cũng đã chiến thắng còn gì.
Taehyung chưa từng thấy và cũng không thể tưởng tượng ra cảnh một Hoseok thua cuộc sẽ mang bộ dạng thế nào.
Tuy đã thắng cuộc, nhưng Hoseok vẫn phải tiếp tục xuất hiện tại vòng chơi này và bị mất ký ức như thường sao?
Khoan đã, nếu sự thật là vậy thì cũng đồng nghĩa với việc đây là đấu trí cá nhân thay vì một trò chơi đồng đội?
Liệu có phải ở vòng của mỗi người thì người đó sẽ được có đặc quyền hồi phục ký ức như là một cơ hội giúp cho người chơi lật ngược tình thế trò chơi?
Trường hợp này cũng khả thi lắm. Sau khi đã trải nghiệm qua mấy ý tưởng kì quái của trò chơi này, Taehyung chắc chắn vòng 2 không chỉ là một dạng đối kháng đơn thuần giữa hai phe như cách NPC từng thông báo nữa.
Tỉ như ở mỗi ải vòng 1, trò chơi không hề thông báo đây là cuộc đấu trí theo đội. Nhưng thực tế cả ba vòng cho thấy các tuyển thủ hoàn toàn có thể hợp tác và chiến thắng cùng nhau thay vì một mình tự vượt qua.
Còn ở vòng 2, thoạt nhìn sẽ cảm thấy đây là một cuộc đối kháng giữa hai phe ám sát và phe mục tiêu, nhưng việc xuất hiện của vòng lặp làm cho Taehyung băn khoăn, liệu đây có phải là một vòng chơi độc lập đối với mỗi tuyển thủ?
Ngoài ra, Taehyung cũng rất thắc mắc về một điều.
Dù chuyện của nhóm người số 5, 15, 17 và Seokjin vẫn chưa được giải quyết xong, nhưng ít nhất thái độ và hành vi của bọn họ vẫn tương đồng với cách họ đã thể hiện ở vòng trước.
Những tuyển thủ khác cũng vậy. Duy chỉ có Hoseok là kẻ khác biệt nhất.
Ở vòng của số 11, Hoseok năm lần bảy lượt tiếp cận và làm cho Taehyung tin rằng anh ta là Kẻ Nói Dối.
Tuy nhiên khi đến vòng này, hắn gần như biến mất khỏi tầm mắt của Taehyung.
Theo lý mà nói thì thái độ của Hoseok ở vòng 11 và 30 không thể có quá nhiều khác biệt được. Bởi vì sau vòng 18 hắn chắc chắn phải quay về trạng thái mất kí ức rồi mới đúng.
Vì sao lại như vậy?
Taehyung nhíu mày, cố vận dụng trí nhớ ở mức tối đa đem mọi chi tiết từ vòng 11 có liên quan đến Hoseok ra thử phân tích.
Ở vòng 11, dù chưa biết đến sự tồn tại của vòng lặp thì Taehyung đã luôn thắc mắc vì sao Hoseok tự tin chọn một nước chơi liều lĩnh như vậy.
Hoseok ở vòng trước chơi như thể hắn ta biết mọi thứ về trò này, thậm chí hiểu rõ nhân vật của tất cả tuyển thủ. Không loại trừ khả năng bởi vì hắn cướp được xấp giấy Kẻ Nói Dối từ tay Jungkook bằng một cách nào đó và biết tất cả nhân vật của mọi người. Nhưng việc Hoseok thắng cuộc ở Bàn Tròn vẫn khiến Taehyung cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Hoseok hành động như thể hắn ta đã lường trước trước mọi thứ sẽ diễn ra đúng như hắn tính toán. Điều đó gần như bất khả thi bởi quá nhiều biến số đến từ số 2, số 8, thậm chí là Taehyung, đều có thể lật đổ kế hoạch của hắn.
Nếu lúc đó số 2 không chọn số 8 mà chọn Hoseok làm kẻ thế thân thì sao? Hoặc làm thế nào Hoseok tự tin rằng Taehyung chắc chắn sẽ dùng chức năng Do Thám và soi hắn vào ngày thứ hai mà không phải là hôm nào khác?
Không lẽ ở vòng chơi của số 11, ngoài số 11 được đặt cách giữ lại ký ức ra thì Hoseok cũng…
Chuyện đó làm sao có thể xảy ra? Nhưng nếu không phải như vậy thì Taehyung cũng không còn cách giải thích nào thuyết phục hơn.
Có điều, nếu giả sử Hoseok được giữ lại ký ức ở vòng chơi 18, sau đó bằng cách nào đó hắn tiếp tục có ký ức ở vòng 11, không lý nào sau tận hai vòng mà Hoseok vẫn chưa tìm được cách thoát khỏi trò chơi này được. Giả thuyết này dường như cũng không hợp lý cho lắm.
Taehyung xoay bút, chống cằm ngẫm nghĩ một loạt khả năng có thể xảy ra. Trước mắt Taehyung chắc chắn sự thay đổi trong cách chơi và thái độ của Hoseok có vẻ sẽ có mối liên hệ nào đó giữa vòng 18, tức vòng của hắn ta và vòng của số 11.
Nếu đúng là vậy thì bây giờ Taehyung vẫn nên ưu tiên nghiên cứu về mục đích của trò chơi này trước. Từ đó liên kết lại toàn bộ và giải đáp bí ẩn liên quan đến tên họ Jung kia sau.
Dù gì đây cũng là vòng chơi của Taehyung, hắn không thể chỉ dành hết thời gian ngồi phân tích về Hoseok được.
Taehyung xoa xoa hai bên mí mắt nặng trĩu vì phải làm việc trong một không gian không đủ ánh sáng. Có nhiều câu đố cần phải tìm ra lời giải đáp hơn hắn tưởng.
Trước tiên hắn đã biết trò chơi này là một vòng lặp. Bởi vì ban đầu Taehyung dựa theo lối chơi của Hoseok để phân tích về trò chơi nên ở giai đoạn khởi điểm, hắn suy đoán có khả năng người được trao ký ức cần phải lật ngược tình thế để phe mình chiến thắng trong vòng của họ.
Nhưng chuyện của Hoseok có vẻ còn ẩn chứa nhiều nghi vấn và mâu thuẫn, Taehyung cảm thấy chỉ dựa vào chi tiết liên quan về hắn ta mà dễ dàng đi đến kết luận trò chơi này chơi cá nhân là lối suy nghĩ không được khách quan cho lắm.
Hiện tại hắn cần phải giảm thiểu tối đa mức độ suy luận sai hướng hết sức có thể. Taehyung cũng không bao giờ muốn quay lại kết cục Bàn Tròn giống như vòng 11 thêm lần nào nữa.
Taehyung khẽ nhắm mắt định hình tâm trí lại. Quay về điểm xuất phát một lần nữa thôi nào.
Dựa theo những chuyện đã xảy ra từ sáng đến giờ, Taehyung có thể kết luận một điều. Hắn nhận thấy cho dù người có ký ức thay đổi một số tình tiết trong trò chơi, hoặc thậm chí không cần tác động đến thì các sự kiện vẫn lặp lại không theo cách này thì cũng bằng một hình thức khác. Chỉ có sự khác biệt đôi chút về mốc thời gian cùng một vài chi tiết nhỏ nhặt nhưng cũng chẳng đáng kể.
Giả dụ như ở vòng 11, bởi vì số 11 cố ý gài bẫy số 2 buộc tội số 15, cuối cùng đã dẫn đến việc số 5 khai báo luật cất vũ khí trong hộc tủ và sau đó đi truy lùng tất cả Sát Thủ còn lại. Còn ở vòng này, tình huống đó vẫn xảy ra tương tự mặc dù chẳng cần có sự nhúng tay trực tiếp của số 11.
Từ lập luận vừa rồi, Taehyung có thể xác định mục đích chính của trò này chắc hẳn không phải chỉ đơn giản là muốn người có ký ức, hay người nắm giữ mỗi vòng lật ngược tình thế bằng ký ức của họ.
Bởi vì thứ nhất, ký ức đó dựa trên những thay đổi đã qua tác động từ những người chơi trước đó, tức là những người chơi sau sẽ bị nhiễu loạn thông tin sau những thay đổi từ vòng chơi trước.
Thứ hai, có vẻ như cho dù bọn họ có cố gắng thay đổi như thế nào thì trò chơi vẫn sẽ diễn ra một cách tương tự như vậy. Bởi vì vốn dĩ vòng lặp được cấu tạo từ sự kết hợp trong hành động của 17 người chơi. Nếu chỉ một người chơi có kí ức, tức một người chơi hành động khác đi, còn 16 người còn lại đều hành động như cũ thì quả thật các tình huống vẫn sẽ lặp lại bằng cách này hoặc cách khác.
Vậy thì mục đích chính của trò chơi này có thể là gì?
Taehyung đảo mắt, hắn cầm viết vẽ một đường tròn, rồi lại đè nét bút vẽ một đường tròn khác, tạo ra một mớ hình tròn chồng chéo lên nhau.
Ngoại trừ việc có ký ức và có thể tác động lên tình tiết trò chơi, liệu Taehyung còn có điểm nào khác biệt so với những tuyển thủ còn lại hay không?
Taehyung chăm chăm nhìn đống lộn xộn mình vừa tạo ra, bất chợt một ý tưởng chạy qua đại não. Hắn lập tức cúi người tìm chiếc vali quen thuộc của mình.
Mò mẫm một lúc, Taehyung kéo cái vali ra khỏi gầm giường rồi mở vali ra.
Hắn vẫn còn nhớ như in, ngày hôm qua lúc hắn tỉnh lại và mở chiếc vali này, bên trong hình có bình nước uống dở vào ngày cuối cùng ở vòng của số 11, chiếc la bàn, chiếc bật lửa thì đã biến mất không lý do.
Và còn có…
Một tờ giấy nháp. Chính là tờ giấy hắn dùng để ghi chú thông tin nhân vật của các tuyển thủ còn lại ở vòng 11 và vô tình nhét bừa vào vali.
Lúc đó Taehyung vô cùng kinh ngạc khi trông thấy mảnh giấy này. Bởi vì đáng lý ra nếu như đây là vòng lặp, mọi thứ đều lặp lại từ đầu thì tất cả mọi thứ trong vali hay trên người hắn cũng phải quay lại như ngày đầu tiên ở vòng 11.
Nhưng bây giờ nghĩ lại thì có vẻ đây là một chủ ý của trò chơi.
Taehyung cảm giác bản thân giống như được chuyển tiếp sang vòng chơi mới thay vì là bị khởi động lại như những tuyển thủ đã bị mất ký ức, vì vậy mọi thứ thuộc sở hữu của hắn đều giữ nguyên không thay đổi ở vòng này.
Nhưng vẫn còn vài điểm khiến Taehyung không khỏi nghi hoặc.
Vì sao chiếc vali lại vô duyên vô cớ nằm trước cửa phòng thay vì dưới gầm giường như mọi lần. Thậm chí ở vòng 11, lần cuối cùng Taehyung nhìn thấy chiếc vali là ở trên giường trong phòng hắn.
Nếu tất cả vật dụng của Taehyung được giữ nguyên và chuyển tiếp đến vòng này, theo lý thì chiếc vali vẫn đang nằm trên giường chứ không phải ngoài cửa.
Đã vậy chiếc bật lửa trong vali của hắn cũng biến mất một cách kì lạ. Vô tình thế nào Taehyung lại nằm mơ thấy bản thân chìm trong biển lửa trước khi tỉnh lại ở vòng này. Không biết liệu có mối liên kết nào xoay quanh ba thứ vali, bật lửa cùng giấc mộng đám cháy hay không.
Điểm mấu chốt cuối cùng mà Taehyung đang băn khoăn chính là thời hạn của một vòng lặp. Nếu đây là một vòng lặp đã được thiết lập sẵn, phải chăng thời gian của nó cũng có giới hạn?
Nếu Taehyung không sớm tìm ra lời giải cho trò chơi này thì hắn có thể sẽ phải quay lại lần nữa ở điểm bắt đầu và bị xóa đi toàn bộ ký ức như cách hắn đã trải qua 10 vòng trước đó.
Và giả sử kết thúc 17 vòng của mọi tuyển thủ mà tất cả vẫn chưa rời được khỏi vòng lặp này, khả năng cao kết cục cuối cùng bọn hắn phải chịu chính là cái chết thật sự.
Thật khó hiểu. Taehyung đã mệt đến mức không thể chịu được nữa. Từ lúc tỉnh lại ở vòng này đến giờ, đại não hắn luôn trong trạng thái tiếp nhận thông tin và suy luận không chút ngừng nghỉ.
Taehyung tự nhủ là hắn nên đi ngủ thôi, nếu không có lẽ sẽ không chịu nổi mà ngất xỉu mất.
Vươn tay đến chỗ cây đèn gỗ trên bàn, Taehyung nhấn nút. Cả căn phòng dần chìm vào màn đêm tĩnh mịch.
•Brought to you by Trà Mặns House•
<Tác giả có lời muốn nói>
Taehyung buồn ngủ quá nghĩ không nổi nữa mọi người giúp ảnh đi nè 😌