Đọc truyện Lễ Tình Nhân Đáng Sợ – Chương 17
Nhưng qua không bao lâu,cửa phòng nghỉ ngơi bị đẩy ra,Cao Dịch Khải không tự chủ nhíu lại lông mày hắn không muốn cùng bất luận kẻ nào ở nơi này,cho nên đứng lên, muốn ra khỏi phòng nghỉ ngơi.
Nhưng khi hắn nhìn đến người đi tới,bước chân không khỏi dừng lại.
“Làm sao, thấy tôi liền muốn đi?” Khóe môi Phạm Quân Thần khẽ nhếch,nhưng giọng nói đang giễu cợt.
Hắn đang tức giận. Cao Dịch Khải cảm giác được mặc dù không rõ tại sao.
“Tôi không biết là anh.”
“Không biết là tôi? Chẳng lẽ cậu cho rằng đi tới chính là những người khác sao? Thí dụ như,cậu bạn đồng nghiệp đó?”
Phạm Quân Thần giọng nói đùa cợt,từ cuối cùng cơ hồ từ giữa hàm răng bật ra.
Trong công việc không bởi vì bất kỳ chuyện riêng mà phân tâm, xưa nay đó là vấn đề làm việc của Phạm Quân Thần,hắn chưa giờ phá vỡ,nhưng Cao Dịch Khải nhiều lần khiến hắn phá vỡ lệ cũ.
Bắt đầu từ một khắc Khuyết Thánh Vĩ đi tới bên cạnh Cao Dịch Khải,Phạm Quân Thần liền phát giác bản thân không cách nào chuyên tâm nói chuyện với Hướng Dật Thiên,hắn bắt đầu phân tâm chú ý đến hai người kia,bắt đầu đoán Khuyết Thánh Vĩ đang nói gì với Cao Dịch Khải.
Khi hắn phát giác Khuyết Thánh Vĩ tựa hồ quá gần Cao Dịch Khải,hắn thiếu chút nữa bóp nát ly rượu trong tay.
Cho nên hắn có ý định kết thúc cuộc nói chuyện với Hướng Dực Thiên,nhưng khi thấy Khuyết Thánh Vĩ ghé vào bên tai Cao Dịch Khải không hiểu đang nói gì, để cho Cao Dịch Khải khuôn mặt vốn đạm mạt,giờ lộ ra vẻ mặt thất kinh,thậm chí còn phiếm nhàn nhạt ửng đỏ!
Mặc dù lý trí biết Khuyết Thánh Vĩ là đàn ông,gay không phải tùy ý có thể thấy được,nhưng trong lòng Phạm Quân Thần vẫn rất ghen tỵ.
Hắn ghen tỵ với người đàn ông có thể làm cho Cao Dịch Khải lộ ra vẻ mặt như vậy!
Hắn không muốn bất kỳ người đàn ông nào thấy được vẻ mặt động lòng người của Cao Dịch Khải!
Trở tay khóa cửa lại,trong đầu chỉ có một ý niệm,hắn muốn độc chiếm tất cả vẻ mặt của Cao Dịch Khải,bất kể nụ cười,bi thương,tức giận,tất cả đều chỉ có thể thuộc về hắn!
“Đồng nghiệp?” Cao Dịch Khải lặp lại cũng không hiểu ý trong lời nói của Phạm Quân Thần.
“Khuyết Thánh Vĩ, cậu và hắn quan hệ thế nào?” Phạm Quân Thần đi về phía trước.
“Hắn chẳng qua….. đồng nghiệp bình thường.” Cao Dịch Khải nhìn hắn nhích tới gần,trên người bức bắn ra lửa giận làm hắn không tự chủ lui một bước.
” Đồng nghiệp bình thường? Nếu như chẳng qua chỉ là đồng nghiệp bình thường,các người lại thân mật thế?” Phạm Quân Thần định duỗi dài cánh tay cười chế giễu,kéo Cao Dịch Khải đang lui bước ngã vào trong lòng ngực hắn.
Ghen tỵ khiến Phạm Quân Thần mất đi kiểm soát,ngón tay của hắn bấm sâu vào cánh tay Cao Dịch Khải,Cao Dịch Khải đau đến nhíu lông mày, nhưng cái gì cũng không nói.
“Tôi và cậu ấy chỉ là đồng nghiệp mà thôi.”
“Hắn nói gì bên tai cậu?”
Cao Dịch Khải hơi ngẩn ra,hắn đang nhớ lại câu hỏi của Khuyết Thánh Vĩ, phủ nhận lại lắc đầu —— hắn không có quen với ai, quan hệ giữa hắn và Phạm Quân Thần căn bản không phải như vậy.
“Đáng chết ——”Cao Dịch Khải muốn giải thích rồi lại không,Phạm Quân Thần thấp nguyền rủa một tiếng.
Vẫn luôn vậy,cho dù ôm Cao Dịch Khải vào trong ngực,Phạm Quân Thần lại như cũ không cảm giác không có được tất cả của hắn,Cao Dịch Khải là người hắn không cách nào nắm giữ.
Nếu như Cao Dịch Khải thật sự bởi vì hợp đồng mới lên giường hắn,như vậy người nắm giữ quyền là hắn,chứ không phải giống như bây giờ,cái gì cũng không xác định.
Phạm Quân Thần nôn nóng lui khép lại cánh tay giống như đàng xác nhận gì, thân thể bị đè ép cảm giác này khiến Cao Dịch Khải nhíu lông mày, ngẩng đầu lên nói:
“Anh——”
Song,Cao Dịch Khải cái gì cũng còn không còn kịp nói,đã bị Phạm Quân Thần ngăn chận môi,đầu lưỡi miêu tả đôi môi mang theo hơi lạnh của Cao Dịch Khải, dọc theo môi thăm dò xông trong miệng,từ từ quấn lấy đầu lưỡi Cao Dịch Khải không ngừng lui.
“Ưm……” Cao Dịch Khải cố gắng đẩy ra Phạm Quân Thần,hai tay của hắn đặt ở giữa nhưng không cách nào kéo ra bất kỳ khoảng cách giữa hai người.
Hôn sâu đến cơ hồ làm người ta hít thở không thông,Cao Dịch Khải trong đầu cảm thấy một trận choáng váng,hai tay không tự chủ ôm lấy Phạm Quân Thần,chống đở thân thể mình sắp vô lực đứng vững.
Cánh môi thật chặt chồng lên nhau rốt cục tách ra,Cao Dịch Khải hít sâu,khuôn mặt hoảng hốt,đôi môi mịn màng hé mở,như cánh hoa phiếm ươn ướt sương đêm làm người ta muốn uống lấy.
Cho đến phát hiện trên cổ truyền đến lạnh lẻo, Cao Dịch Khải mới lấy lại tinh thần,mới phát giác Phạm Quân Thần không biết khi nào đã cởi cà vạt trên cổ,hai tay đang tiếp tục cỡi nút áo sơ mi.
“Dừng tay! Nơi này là phòng nghỉ ngơi ——” Cao Dịch Khải hít một hơi,đưa tay nắm lấy tay Phạm Quân Thần.
Người của công ty chỉ cách một cánh cửa,nơi này tùy thời cũng sẽ có người đi vào. Phạm Quân Thần chẳng lẽ không hiểu được sao?
“Tôi biết.” Phạm Quân Thần cúi đầu mắt nhìn chăm chú vào Cao Dịch Khải,con ngươi đen thiêu đốt lên ngọn lửa rừng rực.
Chẳng qua sự thật này không ảnh hưởng được chuyện hắn muốn làm.
“Nếu biết,tại sao……”
Phạm Quân Thần không để ý,đem Cao Dịch Khải áp đảo ở trên ghế sa lon,áo sơ mi rời rạc che dấu không được thân thể mảnh gầy nhưng bền chắc của Cao Dịch Khải, hắn nắm hai tay Cao Dịch Khải,cúi đầu há mồm ngậm nụ hoa mềm mại, khi hắn lấy răng nhẹ nhàng gặm cắn nụ hoa đồng thời,hắn nghe được trong cổ Cao Dịch Khải thoát ra thở dốc khó thể ức chế.
“Không được…… Buông……” Cao Dịch Khải giãy giụa,sợ hãi làm thanh âm của hắn khẽ run,người của công ty đang ở ngoài cửa,hắn không thể ở chỗ này ——