Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 – Chương 192
-Cái gì đây, không được đâu?
-Này nàng à, ai bảo ngồi ngay số ghế ấy làm gì. Chịu thôi, các cặp của người ta đã mặc vào cả rồi.
-Nhưng mà…
-Này, có muốn tui nói cho cả làng biết là hai người thật sự đang yêu nhau không?
-Cái tên này, uy hiếp ai thế?
-Này, tui không sợ nàng đâu, haha.
-Này…
-Mặc vào đi.
Nó loay hoay chẳng muốn mặc vào, trong khi hắn thì đã được Gia Huy chỉnh chu lại cái bộ vest cực đẹp, nếu nhìn kĩ người ta nhận ra bộ của hắn đẹp hơn hẳn hai cặp đôi kia.
……….
5 phút sau………
Nó bước ra cùng với người giúp nó thay đồ. Nó cứ núp núp ló ló ở cái tấm rèm phía bên trong sân khấu, hắn thì lại đang rất hồi hộp, cứ như đang đi thử đồ cho vợ sắp cưới đấy.
-Em không ra đâu.
-Ra đây đi, không sao đâu mà.
-Không mà, kì lắm, khó chịu làm sao đấy.
Hắn không thèm trả lời nữa mà đi vào chỗ nó đang đứng mà kéo tay nó ra đứng trước gương.
Nó ngỡ ngàng, nó không nghĩ mình mặc áo cưới vào thì sẽ như thế này, thật khác, khác hẳn với nó ngày thường. Nó vẫn chưa trang điểm và hơn nữa vẫn chưa làm tóc mà hắn đã muốn ngất ra đấy rồi, quả là nó không hề xấu.
Thiện Nguy và Ưng Ngư tiếp tục ca khúc thứ hai chỉ để cho việc trang điểm của nó diễn ra ổn định, Gia Huy còn chuẩn bị tiếp tiết mục cho Dung Du, làm cho bầu không khí trở nên sôi động trở lại và cũng để “câu giờ”.
Hắn hồi hộp, hắn đi qua đi lại đứng ngồi không yên vì nó đang trang điểm phía bên trong. Nó cũng đang rất rất hồi hộp, nó có cảm giác như đây gần như là ngày nó sắp bước trên con đường với hai bên là hai hàng ghế dài đưa nó đến với trước bàn thờ Chúa, đứng trước mặt cha xứ và chờ đợi những gì Chúa chứng giám cho tình yêu của hai đứa nó.
………..
Ngoài sân khấu lúc này, mọi người bắt đầu thắc mắc, cái vòng 3 này có vẻ đặc biệt đến nổi mà sân khấu đã được dọn hết tất cả đàn trống vào trong cánh gà. Chiếc xích đu được đưa lên sân khấu nằm bên góc trong, đèn sâu khấu chuyển sang màu tím sáng rực. Một chiếc bàn được đặt phía giữa sân khấu với những chén nến trắng. Mọi người ở dưới hào hứng đến độ đứng lên cả để có thể trông thấy thật rõ sự tình đang diễn ra. Bọn lớp nó bắt đầu hành động, chúng nó loay hoay dưới sân khấu với việc chạy vòng ngoài và trong đó thằng Phương đang chỉ đạo rất nhiệt tình.
Hắn hồi hộp đến độ không thể cầm được bó hoa trên tay mà phải đặt xuống ghế sau đó thì chỉnh lại cà-vạt mà Gia Huy đã thắt cho hắn.
-Này, phải thật hạnh phúc đấy.
-Nhờ vào phúc của mọi người.
Hắn cười với Gia Huy, không gian lắng lại, nó vẫn đang ngây ngô, chau mày với cái bộ áo cưới cồng kềnh không tả được.
……………….
Lễ cưới trên thiên đàng….
Có anh, có em, có mọi người…
Có trăng, có sao, có bầu trời đêm…
Có sóng, có gió, có mùi mặn của muối biển…
Có tình yêu, có hạnh phúc, có Chúa ở đây với ta…