Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 – Chương 189
Gia Huy mất tích suốt buổi chiều nhưng chẳng bọn nào trong lớp để ý tới vì mọi thứ cứ rối bùng bùng cả lên.
-Không định gặp lại anh sao?
Gia Huy đang đi dạo cùng Boo, cả hai đã đi cùng nhau từ chiều đến giờ nhưng lại chẳng nói với nhau được câu nào, Boo không muốn nói, gương mặt vẫn buồn, Gia Huy cũng thế, cậu ấy lo sợ rằng sự gặp lại này sẽ không tốt đẹp. Nhưng Boo không né tránh, con nhỏ vẫn đi cùng cậu ấy trên con đường đi về phía khu khách sạn.
Mọi thứ đến bất ngờ, bất ngờ để con người ta ghi nhớ những khoảnh khắc này.
-Em cũng mới về nước mà.
-Ra đi thầm lặng, trở về ở một nơi xa. Nếu anh không đến đây, chắc anh sẽ không bao giờ gặp được em.
-… anh và Linh thế nào rồi ?
-Nhỏ ấy lấy chồng rồi, chỉ có anh đang chờ em thôi.
-.. Anh vẫn thích giỡn với em như thế…
Gia Huy dừng lại, cậu ấy nắm lấy vai của Boo và nhìn vào ánh mắt của con nhỏ một cách nghiêm túc, cậu ấy không phải là một người thích đùa như con nhỏ nghĩ đâu. Thay đổi lâu rồi, lâu đến nổi cậu ấy còn không biết mình đã từng là một con người như thế nào nữa.
-Với em, dù anh có cười khuẩy, những gì anh nói đều là thật.
-…
Kenty không nói thêm gì nữa, cậu ấy kéo con nhỏ lại và ôm vào lòng, con nhỏ không phản kháng hay khó chịu, Boo rơi nước mắt, con nhỏ thật sự nhớ Gia Huy. Boo từng đã thích, từng đã yêu, từng đã hạnh phúc nhưng con nhỏ từ chối tất cả để thử thách với tình cảm của chính mình. Nhưng những năm tháng ấy trôi qua nhạt nhẽo, thời gian biến con nhỏ trở thành đứa con gái ít nói và e ngại.
-Anh sẽ không chơi cái trò chơi của em nữa, em lừa anh.
-Nhưng bây giờ em lại muốn chơi tiếp cơ.
-Không, anh không thích.
-Bắt đầu thôi, em ghét anh…
-…
-Này, em giận đấy.
Boo đẩy cậu ấy ra và cau mày đe doạ.
-Anh ghét em.
Câu nói thốt ra rõ khó chịu, có lẽ cậu ấy rất giận Boo, vì thế 3 từ ấy thật sự làm thần thái của cậu ấy được giải toả.
-Nhưng em không thể thiếu anh.
-… nhưng.. anh cũng không thể thiếu em…
Rồi thì mọi thứ lại khác, cậu ấy nói từng từ như một đứa trẻ đang bập bẹ. Cái kính được đẩy lên để có thể nhìn con nhỏ rõ hơn.
-Mình hẹn hò lại nhé…
-…
-…
-… mình… hẹn hò… lại nhé…
-Ùm.
-…
Gia Huy cứng người, gương mặt của Boo toát lên cái vẻ thuần khiết nào đó như chỉ mới đây vừa hiện ra thôi. Boo ốm lại nhưng trông con nhỏ vẫn xinh xắn, gương mặt vẫn tròn và đôi mắt vẫn to và sáng. Con nhỏ từ một đứa hay ganh ghét với bạn bè, hay đố kị và cả cuồng nhiệt với bọn con trai đẹp thì đã thay đổi hoàn toàn. Thay đổi để có thể những gì tốt đẹp hơn, Gia Huy, tên ấy có đủ mọi điều kiện và điều kiện quan trọng nhất chính là tên ấy biết yêu, biết chờ đợi dù không biết điểm dừng là đâu.
-Đừng có nhìn em như thế, lễ cưới sắp diễn ra mà phải không, đi nhanh đi chứ, đã lâu lắm rồi em không gặp mọi người.
-…
Gia Huy bị con nhỏ nắm lấy cổ tay và kéo đi, Boo chạy, nụ cười rạng rỡ sáng lên trong màu đen của bầu trời đêm. Gia Huy đang chạy theo Boo, chạy theo với sự dẫn dắt, con nhỏ không biết ở đó là đâu nhưng có lẽ tiếng nhạc ồn ào giúp con nhỏ biết cái sự kiện nào đó sắp diễn ra.
Tim của cậu ấy như đã nhảy ra khỏi lồng ngực rồi, biết làm sao đây, bây giờ cậu ấy cảm nhận như mình trở thành trai “tơ” lúc nào không hay ấy. Boo đang ở đây, một sự xuất hiện bất ngờ, quá dễ dàng phải không? Cậu ấy tìm kiếm đã rất lâu nhưng kết quả của quá trình tìm kiếm lại vô cùng đơn giản. Nhưng dù sao, đồi với Gia Huy, tìm được Boo là điều quan trọng nhất, bằng cách nào hay sao sao thì không còn là vấn đề nữa.
_______________
“ Em yêu anh”…
_______________
Cốc cốc !!
Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng như chẳng muốn đánh thức cái người bên trong căn phòng đang ngủ.
Hắn gõ lại lần nữa với âm thanh lớn hơn. Nhưng vì nó ngủ say cho nên chẳng có động tĩnh gì cho hắn biết là nó đã nghe được tiếng gõ cửa ấy.
Hắn lại gõ lần nữa, nhiều lần và lớn hơn, nhưng rồi hắn chẳng kiên nhẫn nữa, hắn loay hoay một hồi thì cũng vào được bên trong nhờ người ở khu khách sạn. Quả là nó đang ngủ rất say, hắn không vội đánh thức mà lại phía giường ngủ của nó, ngồi xuống bên nó và ngắm nhìn.
…………….
Đến giờ “hoàng tử” nên đánh thức “công chúa” dậy rồi… phải không?
…………………………
………………… Lễ cưới trên thiên đàng…………………
-Sao lại đông thế này?
Nó há hốc miệng mà trợn to con mắt ra nhìn cái cảnh tượng hùng vĩ lúc này. Sân khấu rộng lớn và lượng người đứng phía dưới rất đông, nó ngỡ ngàng vì người ta đi đến đây thành từng cặp, là sự kiện gì cơ chứ.
-Hình như là đại nhạc hội, anh nghe người ta nói là hằng nửa năm tổ chức một lần dành cho những cặp đến đây chơi biển.
-Vậy à, vậy là hai đứa mình may mắn rồi, em chưa bao giờ được xem đại nhạc hội, quả là rộng và đông đúc. Không biết sẽ có ca sĩ nào anh nhỉ.
-Hì, thôi lại đó nào.
Hắn cười khì khì, hắn bây giờ bắt đầu nhập vai rồi. Nó thì chẳng biết gì nhưng có lẽ do vậy mọi chuyện sẽ trở nên hấp dẫn hơn nhiều.
……………
Gia Huy và Boo cũng vừa kịp đến khi đội chơi nhạc đã vào vị trí, MC thì lại không có.
-Anh lên trên đó đây, em ở đây nhé, chờ anh.
Boo gật đầu không rõ nhưng việc Gia Huy chạy lên sân khấu và thử mic khiến con nhỏ hiểu cậu ấy giữ vai trò gì trong cái “đêm nhạc hội” này.