Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 – Chương 17
…o.O.o… KHÁCH SẠN …o.O.o…
Cái nơi mà đã đánh dấu một dấu hỏi lớn, nhưng tiếc rằng dấu hỏi ấy không có dấu chấm ở đuôi, có lẽ người viết đã quên hay là do cố tình như thế để thời gian sẽ làm nốt công việc còn lại…
Cốc !! Cốc !! Cốc !!
-Ly Ly, mở cửa…
Hắn gõ cửa gấp gáp rồi chuyển sang đập cửa, quản lí của nó thì cố ngăn hắn lại.
-Cậu sang phòng tôi nhé, cô ấy cần yên tĩnh.
-Anh đi về phòng ngay lập tức, hay là muốn tôi dùng lực để giải quyết vấn đề đây HẢẢẢẢ !!
Hắn quát lớn và chỉ thẳng về hướng phòng người quản lí của nó. Thật thì khi lửa đã cháy bùng, tạo nên sức nóng khiến nước nào cũng không thể dập tắt thì rút đi là biện pháp tốt nhất.
-Tôi sẽ không làm gì quá đáng với cô ấy, nếu anh còn ở đây thì tôi sẽ quá đáng với anh đấy.
Hắn nhẹ giọng khi người quản lí câm lặng không nói gì, chỉ biết nhìn vào mắt hắn với sự sợ hãi tột cùng.
Cửa phòng mở ra…
-Anh về phòng đi, em sẽ không sao đâu, vào đi…
Nó uể oải mở cửa phòng và nhanh chóng giải quyết sự ồn ào không đáng có. Rồi chạy thật nhanh vào tolet xã hết mọi thứ trong bao tử nó lúc này, nó nôn như chưa từng nhiệt tình đến như vậy. Hắn đi vào và đóng khoá trái cửa. Tìm kiếm nó trong sự nổi giận tột cùng, hắn có thể nuốt trọn nó vào cuống họng nếu hắn có thể vào lúc này.
============================
Một cái hôn không đơn giản khẳng định tình yêu.
Sự trao thân không phải là trao cả cuộc đời.
Và tình yêu thật sự thì giới hạn hay không giới hạn cũng chỉ đơn giản là tình yêu.