Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 – Chương 1
Chập 17” “ Nửa vòng trái đất ? “ FICTION…”
Đã quá lâu để có thể quên đi câu chuyện này, 1 câu chuyện trong hồi ức của nhiều người. Quá khứ ấy, cách đây một năm, khi những sự bắt đầu trong tình yêu lên tiếng thì người trong cuộc đã không biết giữ lấy. Dập tắt nhanh chóng và bác bỏ tình cảm của đối phương và cũng “nhờ” 1 năm ấy, tình cảm đã hao mòn và gần như bị cháy rụi với cái khoảng cách quá xa này. Nửa vòng trái đất…
_____________
___________
_________
Vào những ngày này 1 năm trước, mưa như trút nước, bầu trời không còn những ánh sáng tươi dịu nữa mà luôn bị thay thế bởi mây đen xám xịt. Cũng không khác gì mấy. hôm nay là ngày mưa, tuy không lớn nhưng có lẽ việc ở nhà và dùng cà phê là sáng kiếu tuyệt nhất.
Nó đặt cốc cà phê xuống bàn rồi về phòng dọn dẹp lại mọi thứ, cũng chỉ còn 2 3 tuần nữa thôi là đến tết âm lịch rồi. Tết Dương đã qua được hơn 2 tháng, nó 18 rồi, đứa con gái sinh vào những ngày đầu của mùa xuân.
Lên 12 một cách không mấy khó khăn với nó, việc học tập vẫn tốt, môn bơi lội nó vẫn giữ được kỉ lục và chỉ còn vài ngày nữa, nó sẽ đại điện cả nước đi thi bơi lội trong hội thao lớn nhất trên thế giới. Đây là cuộc thi dành cho lứa tuổi dưới 18 và cũng là giải bơi lội đầu tiên dành cho giới teen được tổ chức trên toàn cầu thế này. Và như ai cũng có thể đoán được, gần như 3/4 dân số Việt Nam đều biết đến 1 cái tên, cái tên với chỉ gần đây 1 năm trước chẳng là gì trên cái đất nước này, nhưng bây giờ thì khác xưa nhiểu rồi. Lâm Ly Ly !
Trông nó bây giờ không lóc chóc và phá phách như ngày nào. Cả việc ăn uống cũng đã theo trật tự rằng là phải ăn cơm bằng chén và uống nước bằng li, haha, nhắc đến thôi đã không nhịn được cười.
Một điều mà khó ai ngờ được, nó đang trong quá trình tiến đến con đường về nhà chúa nhanh nhất, việc quyết định đi tu ở nhà dòng gây ọi người nhiều sự ngạc nhiên, và cả nước như đều biết rằng “tuyền thủ bơi lội quốc gia” là một ma sơ tương lai.
Mỉm cười vì mình đã trải qua 1 năm đầy những chiến công lớn. Mất đi 1 thứ nhưng nó đã lấy lại được rất nhiều thứ, bạn bè, gia đình mới và cả những fan hâm mộ nó trong những kì thi bơi lội trong nước. Bây giờ nó có tất cả, có mọi thứ, kể cả sự tín nhiệm của các sơ nhưng đâu đó trong ánh mắt tràn ngập sự tự hào về mình, những nổi niềm ngày ấy hình như vẫn chưa xuống nhoà.
-Quậy à, dì đi chợ, con lo lau dọn nhà cửa nhé.
-Dạ con biết rồi ạ, dì cứ đi đi ạ.
Nó nói với về phía cầu thang để đáp lại dì, rồi nhanh chóng dọn dẹp gối chăn. Rồi từ đâu đó dưới gầm giường nơi nó đang quét dọn, quyển nhật kí bụi bặm và nhăn nheo cũ kĩ, để quá lâu để nó nhìn thấy lại thứ này. Chính là quyển nhật kí của nó.
Nó chợt như quên mất đây là nhật kí của mình, cho đến khi từng trang được lật ra, những kỉ niệm ấy lại ùa về. Nó ngồi xuống giường và phì cười, những ngày tháng còn chưa trở thảnh đứa con gái thực sư, chỉ biết ham chơi và chọc phá người khác. Nó đọc lại những dòng nhật kí ngày ấy nó viết khi gặp Mèo, Abbu và cả ai đó nữa …
Cuốn nhật kí được đóng lại nhanh chóng khi trang giữa vừa được nó mở ra, đôi mắt mang 1 chút gì đó hoang mang, nó quên rằng mình chưa vứt quyển nhật kí của mình đi mà chỉ nhàu nát nó rồi quăng xuống gầm giường. Một chút đắn đo, nhưng rồi nó cũng quyết định ném ngay quyển nhật kí của mình vào sọt rác, đi nhanh xuống lầu để kịp lau dọn nhà bếp trước khi dì đi chợ về chuẩn bị cho buổi tiệc dành cho thiếu nhi tối nay.
Dáng vóc của một nàng thiếu nữ, nó lớn hẳn ra và trông xinh đẹp hơn, tuy đã điềm tĩnh và bớt loi choi, nhưng những nét trên gương mặt không giấu đi được vẻ tinh nghịch ngày nào, cũng như tâm hồn của nó bây giờ, có gắng để biến mình thành một con người khác.
Đó …. là nó sau 1 năm dài….