Bạn đang đọc Lấy Tôi Hay Cưới Tôi, Chọn Đi !: Chương 10: TƯỜNG VY. BẢO TRỌNG NHA…..
Cả bọn đang làm bản báo cáo nộp vào tuần sau thì đột nhiên….
* Lời ca cuốn âm thanh
Từng cơn gió mong manh
Đưa trái tim tôi hát ca vang từng ngày
Bình minh đón tương lai
Hoàng hôn khép chong gai
1 nụ cười mới quanh giấc mơ
Ở phía cuối đoạn đường
1 ai đó đêm nay
Dang cánh tay ôm lấy thân tôi vào lòng
1 điều tôi kiếm tìm
1 loài hoa khác biệt
Mùi hương chẳng giống theo 1 ai tôi là tôi.
– Điện thoại con nào reo inh ỏi vậy? – Nó quát
– Không phải của tao/tui/sư phụ- Ngọc, Khánh, An đồng thanh
– Hở??- Nó nghe nhạc chuông này quen quen. “ chết bà chưa, của mình” – Hì hì, của tui.- Nó mốc điện thoại ra thì thấy số lạ, nó bực mình bắt máy, dám phá giờ làm của nó hừ.
– A lô
– Anh hai- Nó
– Tường vy gần nửa tháng nay em đi đâu vậy. Bây giờ em đang làm gì ? ở đâu?
– Em đi làm. Ở “ Lâm Vũ” đấy, em ở nhà bạn anh không cần lo.
– Lâm Vũ? “ Con nhỏ này định chọc tức thằng Thiên hay sao mà đi làm ở đó vậy trời”
– Đúng zòi. Mà thôi em đang làm việc byebye hai nha.- Nó nói rồi cúp máy cái rụp.
Cùng lúc đó, ở 1 nơi nào đó, hắn ở trước mặt bọn mặt áo đen xì ra lệnh.
– Tất cả, ngừng truy lùng cô ấy. Khi nào có lệnh của tôi mới được tiếp tục truy lùng, nhưng nếu có thấy cô ấy thì báo ngay cho tôi.
– Vâng.
Hắn biết là sau việc lần này nó sẽ không vác mặt đến trường nữa nên tạm ngưng để nó mất cảnh giác rồi tính tiếp.
Vậy là đúng như hắn nghĩ suốt 1 tuần qua nó không đi học mà trốn ở nhà. Trời tối của ngày chủ nhật:
– Cô nói bà mà nghĩ nữa là bị đuổi luôn đó- Khánh
– Giờ mày tính sao – Ngọc
– Mai đi học luôn, dù có đụng mặt hắn thì hắn cũng không bắt được con đâu.
.
.
.
Ở trên lớp, Nó-An-Ngọc đang giỡn với nhau rần rần trên bàn thì Khánh từ ngoài bay vào:
– Vy, Vy. Bọn chúng đến nữa kìa.- Khánh
– Giờ sao? – Nó quay qua quay lại tìm chỗ trốn.
– Cả tuần qua không thấy bọn chúng vậy mà hôm nay….haizz chúng biết lựa thời gian nhỉ- An
– Ê, mày làm gì vậy?- Ngọc quay qua thấy nó đang leo lên bàn nhìn cái lỗ trên trần nhà, không biết cái lỗ đó dùng để làm gì nhưng lúc nào vô lớp nó cũng thấy, bây giờ thì có lẽ cái lỗ đó hữu dụng rồi. Nó cột 2 vạt áo dài qua 1 bên xong thì đu lên
– Ây…- Nó cố sức leo
– Chúng tới rồi kìa nhanh lên- Khánh hối làm nó rối trí.
– Hây…ya- Đột nhiên An phóng nằm ngửa lên bàn co chân lại dùng hết sức đạp vào chân nó làm nó bay 1 cái vèo lên trên đó.
– Hôm nay Tường Vy không có đi học- Ngọc nói như vậy nhưng bọn chúng vẫn nhìn quanh lớp xác định không đúng là nó không đi học mới bỏ đi. Kiểu này chắc nó đau tim chết mất.
.
.
.
Giờ đi làm nó cùng 3 người đi ván trượt, đến công ty lúc không ai để ý thì cả bọn xách ván trượt vào phòng làm việc luôn.
– Ê, tao nghe nói hôm nay chủ tịch ký hợp đồng ký hợp đồng gì đó nên đã vào công ti mình ý.- Ngọc
– Thiệt hả? ôi ước gì được gặp chủ tịch- Khánh
– Khánh à. Sư phụ nói con nghe, dù ông chủ tịch đó có đẹp cỡ nào cũng không bằng sư phụ được.- An
Cùng lúc đó, hắn đang ở trong thang máy ở công ti nghe điện thoại.
– Cậu nói sao? Tường VY đang làm ở công ti mình à?
– Ừm, ừm- Trí
– Được rồi, cảm ơn.
Hắn tắt máy xong bước ra khỏi thang máy “ cô ấy làm ở chỗ nào nhĩ?”. Hắn lấy điện thoại ra vừa điện cho nó vừa đi tìm.
– A lô- Nó bắt máy
– Nhớ anh không ?
– Đồ khốn! Bộ anh không có chuyện gì làm à?
“ Ủa mình đâu có bật loa sao lớn quá vậy” Hắn theo tiếng hướng phát ra tiếng… Phóng thiết kế.
– Anh chết rồi à! Tốt nhất là chết luôn đi đừn…..
Rầm….
– Làm sao chết được khi chưa trừng trị em hả?
– Hả?- Nó giật mình đứng dựa vào vách tường.
– Mau theo tôi về- Hắn tiến về phía nó.
– Mau tránh xa tôi ra- Nó vừa dứt lời thì cầm xấp hồ sơ chọi hắn rồi bỏ chạy.
– Tất cả mau bắt cô ta lại- Hắn ra lệnh cho bọn đàn em.
Nó chạy tới sân thì bị 10 tên bao vây. CẢ bọn nhào tới, nó nhảy lên đu cái cây, lấy cái roi ra ỗi người 1 roi.
– Vậy mà cũng đòi làm giang hồ. Xem còn ai dám nữa không?
– Còn tôi mà.
Nó quay ra sau thì thấy hắn. Ôi chiến tranh thế giới 3 sắp bùng nổ rồi. 1 công ti an ninh trật tự có tiếng như vậy mà giờ đây bên trái là nhân viên đứng xem, bên phải là 1 đám người nằm la liệt ở giữa là nó với hắn. Nó tung dây nhưng hắn né rất nhanh, mỗi lần né là càng lúc càng gấn nó. Nó định chạy nhưng hắn đã nhanh nhẹn khóa 2 tay nó ra sau lưng.
– Anh mau thả tôi ra.- Nó vùng vẫy
BỐP.
Hắn giáng cho nó 1 phát vào gáy làm nó bất tỉnh rồi bế nó đi. Còn đám nhân viên thì….
– Ai nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra đi.
– Chủ tịch đáng ính của chúng ta sao lại…
– Haizzz- Khi họ đang bàn tán thì có 3 người đang thở dài nhìn theo nó.
– Sư phụ ơi làm sao bây giờ- Khánh
– Sư phụ phải tìm cách đi chứ- Ngọc
– Làm sao được đây- An
Cả bọn vắt óc nghĩ cách cứu nó và cuối cùng cả bọn đứng nghiêm và …
– TƯỜNG VY. BẢO TRỌNG NHA…..