Lấy Phải Tổng Tài Xấu Xí

Chương 14: Chú Ba Có Cần Đến Mức Như Thế Không Chỉ Là Một Người Giúp Việc Thôi Mà


Bạn đang đọc Lấy Phải Tổng Tài Xấu Xí – Chương 14: Chú Ba Có Cần Đến Mức Như Thế Không Chỉ Là Một Người Giúp Việc Thôi Mà


Tình hình nghiêm trọng, các cô ấy nhanh chóng báo cho Cố Hàn Châu và ông cụ.

Hai người vội vã xuống tầng.

Trong phòng khách, Hứa Ý Noãn nằm sấp trên sofa với sắc mặt tái nhợt.

Sau lưng bị một cước, hai má cũng bị tát một cái, thân thể nhỏ gầy của cô làm sao có thể chịu đựng được?
Cố Hàn Châu nhìn thấy một màn này, mắt phượng hung hăng híp lại, bước nhanh lên.

Ông cụ Cố cũng nhíu mày, đập mạnh gậy trên mặt đất.

“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, người đang yên đang lành sao lại biến thành như vậy?”
Cố Lâm đánh đòn phủ đầu trước, lập tức mở miệng nói: “Ông nội, con nhỏ giúp việc này ở trong vườn hoa câu dẫn cháu, sau khi bị cháu từ chối vẫn muốn cưỡng ép cháu, nên cháu liền ra tay giáo huấn một chút.

Ông nội là một người cương trực, chắc chắn sẽ không dễ dàng tha thứ cho nữ giúp việc bại hoại này đâu!”

Ông cụ nghe vậy liền biết Cố Lâm nói dối, còn chưa kịp quát lớn, không ngờ Cố Hàn Châu lại mở miệng trước.

“Cháu nói, cô ấy quyến rũ cháu?”
Từng chữ từng chữ vô cùng lạnh lẽo giống như là từ địa ngục vô biên mà đến.

Cố Lâm rùng mình một cái, một chút rượu cuối cùng đều biến thành mồ hôi lạnh toát ra.

Cậu ta cảm thấy sợ hãi!
Cậu ta cố gắng lấy lại tinh thần, lời nói dối này nếu đã nói thì không thể thay đổi được.

“Vâng, cô ta quyến rũ cháu! Ỷ vào mình có vài phần xinh đẹp, liền muốn chim sẻ lắc mình biến thành phượng hoàng, điển hình là con gái hám giàu, mộng tưởng gả vào nhà giàu!”
Hứa Ý Noãn nghe nói như vậy, rất muốn mắng cậu ta vô sỉ, nhưng cô một chút sức lực cũng không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu ta đổi trắng thay đen.

Cô không phải là người như vậy!
Cố Hàn Châu sẽ tin tưởng cô sao?
Cô cố sức giơ tay lên, gian nan giữ chặt tay Cố Hàn Châu.

Cố Hàn Châu vừa đảo mắt liền nhìn thấy đôi mắt mang theo hơi nước của cô, quật cường như vậy, tựa như đang kêiu anh tin tưởng cô.

Trái tim của người đàn ông trong nháy mắt mềm nhũn.

Anh ngay lập tức ôm cô lên và kêu người gọi bác sĩ gia đình đến.

Cố Lâm thấy anh khẩn trương như thế, liền nói: “Chú Ba, có cần đến mức như thế không? Chỉ là một người giúp việc thôi mà.


“Đợi lát nữa chú sẽ tính sổ với cháu!”
Cố Hàn Châu lạnh lùng nói rồi ôm người rời đi.


Cố Lâm có chút buồn bực: “Một người giúp việc thôi mà, chú Ba bị làm sao vậy? Chẳng lẽ nữ giúp việc này cũng từng quyến rũ chú Ba?”
Vừa dứt lời, ông cụ tức giận gõ vào chỗ đầu gối của Cố Lâm.

Cậu ta quỳ trên mặt đất, đau đớn kêu lên.

“Ông nội! “
“Câm miệng lại cho ông! Cháu có biết người kia là ai không? Đó là thím hai tương lai của cháu đấy! Cháu nghĩ cháu nói dối có thể lừa được ai hả? Nếu thím hai cháu có chuyện bất trắc gì, ông sẽ lấy cái mạng khốn này của cháu đấy!”
Lời này vừa nói ra, Cố Lâm trợn mắt há hốc mồm.

Cô ta không phải là nữ giúp việc, mà là vợ sắp cưới của ông chú xấu xí kia.

Lúc trước bố có nói với cậu ta, nhưng cậu ta không thèm để ý, cho rằng đối phương sẽ không kiên trì được bao lâu rồi cũng sẽ bị dọa đến chạy trối chết.

Không nghĩ tới ông chú xấu xí đó lại có vợ sắp cưới xinh đẹp như hoa, ông ta dựa vào cái gì chứ!
Cố Lâm không chỉ sợ hãi, mà còn sinh lòng tham lam.

Lúc này, ở trong phòng !
Bác sĩ gia đình đã vội vã đến.


Vết thương trên má cô ảnh hưởng đến màng nhĩ trái, gây tổn thương màng nhĩ, sợ là sẽ bị mù trong một thời gian.

Nhưng cũng may không phải đặc biệt nghiêm trọng, chỉ là mù tạm thời mà thôi.

Sau khi hai má được thoa thuốc, nhưng Hứa Ý Noãn vẫn nhăn mặt vì đau, tựa như khổ không thể tả.

Các bác sĩ nhận thấy cô nằm không thoải mái, cũng đoán được cô còn bị thương ở lưng.

Xoay người vén quần áo sau lưng lên, phát hiện có một mảng bầm tím lớn, mô mềm bị tổn thương nhiều chỗ.

Cố Hàn Châu nhìn thấy như vậy, đôi mắt liền trở nên đỏ như máu.

Anh không nói hai lời, lập tức xoay người rời đi, vọt xuống dưới tầng.

“Chú Ba, chú…chú muốn làm gì vậy?”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.