Lấy Em Làm Điểm Tâm

Chương 11: Tình địch xuất hiện


Đọc truyện Lấy Em Làm Điểm Tâm – Chương 11: Tình địch xuất hiện

Chiếc xe màu đen sang trọng sáng loáng dừng lại trước cửa công ty Lan San đại thế giới mới

Đây là công ty giải trí lớn nhất nhì trong nước. Mọi ngôi sao tên tuổi hiện thời hầu hết dường như đều được ở chung trong một cái nôi mang tên Lan San này.

Nghe đâu…

Người thành lập ra Lan San đại thế giới mới là một người đàn ông trẻ tuổi

Nghe đâu…

Người đàn ông đó có tên là Lý Huân Hy

Nghe đâu…

Lý Huân Hy chính là ngôi sao hàng đầu hiện tại ở trong nước và vô cùng nổi tiếng ở cả ngoài nước

Anh ta được coi là một hiện tượng, người người nhà nhà đều gọi đó là “hiện tượng Lý Huân Hy”.


Ninh Kiến Thần đi trước, Lô Vỹ Tinh bước đằng sau. Trên tay cô không còn bận bịu như những ngày trước mà chỉ cầm theo một chiếc túi xách nhỏ, kết hợp với chiếc váy hơi trễ ngực màu đỏ khiến cô trông vô cùng quý phái. Thoạt nhìn cô trông xinh đẹp quyến rũ đến kẻ khác không thể rời mắt.

Khụ… đây chính là lý do khiến Ninh Kiến Thần đen mặt, một mực đi trước mà không thèm nhùn cô lấy một cái.

Lô Vỹ Tinh mang theo giày cao gót chạy đuổi theo Ninh Kiến Thần. Vừa chạy vừa chửi thầm tên khốn nào đó không biết thương hoa tiếc ngọc.

Chả phải hắn nói muốn chiều chuộng cô sao? Vậy cô muốn mặc chiếc váy này có gì sai?

Hôm nay là ngày tuyển chọn nên hai Lô Vỹ Tinh và Ninh Kiến Thần khá là dễ dàng tìm được nơi diễn ra cuộc diễn thử để tuyển chọn diễn viên.

Ninh Kiến Thần ngồi xuống một chiếc ghế ở hàng đầu tiên ở phía bên trái.

Vì hàng đầu tiên vô cùng cận giáp với dãy ghế của ban giám khảo nên dường như không ai dám ngồi ở đó, vậy nên hàng ghế đó vốn chỉ ít ỏi có năm chiếc ghế nay lại càng trở nên cách biệt khi có một người đàn ông tuấn mỹ đến từng xen-ti-mét ngồi ở đó. Hắn đẹp tựa như tượng cổ thần Hy Lạp được điêu khắc đến hoàn hảo.

Bên cạnh hắn lại là cô gái xinh đẹp, phong thái lẫn khí chất toát ra đều bức người, mỗi một cử chỉ, một cái chớp mắt đều khiến kẻ khác phải hoài nghi rằng liệu họ có phải là minh tinh nào đó hay không. Thật sự là khiến người ta phải tự ti đi ba phần.

Lô Vỹ Tinh kéo kéo tay áo của Ninh Kiến Thần, khẽ ghé sát tai hắn, nhỏ giọng thì thầm: “Ninh tổng, anh có cảm thấy mọi người đang nhìn mình không?”

Ninh Kiến Thần cũng ghé sát tai cô, thì thầm: “Bọn họ là đang bị vẻ đẹp trai của tôi cuốn hút đấy, không phải nhìn em đâu.”

Ý hắn là Lô Vỹ Tinh cô rất mờ nhạt, không có sức hút chứ gì?

Lô Vỹ Tinh liếc hắn một cái, sau đó đứng dậy, hờn dỗi nói: “Em đi vệ sinh một chút.” Sau đó đi thẳng. Bỏ qua Ninh Kiến Thần đưa đôi mắt dõi theo cô, trên môi nở nụ cười yêu chiều.

*****************

Lô Vỹ Tinh bước trên hành lang được ghép gạch đá hoa cương sáng bóng


người trên hành lang rất ít, hầu như không có mấy người. Có thể là hôm nay có buổi tuyển chọn quan trọng nên mọi nguời đều rất bận rộn nhỉ?

Lô Vỹ Tinh thầm nghĩ rồi bước tiếp. Nhà vệ sinh nữ….

Hình như là quẹo phải ở góc hành lang.

Tiếng giày cao gót lộc cộc bước trên nền hành lang. Vang vọng khắp không gian rộng lớn của Lan San.

Bỗng qua chỗ ngoặt, cô không cẩn thận mà đụng phải một người nào đó khiến bước chân cô đứng không vững mà lảo đảo muốn ngã.

Lô Vỹ Tinh tay chới với như muốn níu lấy cái gì đó làm điểm bấu víu, và có cái gì đó cô vừ abaaus víu được thì phải.

Là một mảnh áo trước ngực bị cô túm đến nhăn nhúm lại, là một cánh tay rắn chắc đang ôm vậy vòng eo mảnh khảnh của cô, là một bờ ngực rộng lớn với mùi đàn ông bay vào mũi cô nhè nhẹ.

“Cô không sao chứ?” Một giọng nói rất có từ tính vang lên phía trên đầu cô khiến cô giật mình, vội buông tay ra.

“A… xin lỗi. Xin lỗi không chú ý đụng phải anh.” Lô Vỹ Tinh cúi đầu xin lỗi đầy vẻ thành ý, sau đó ngẩng đầu lên, trong mắt chứa những ánh sáng nhỏ li ti như mang theo cả chân thành trong đó.

Người đàn ông vẫn giữ nguyên nụ cười trên khuôn mặt, nói: “Không sao. Là do tôi đụng phải tiểu thư đây.” Sau đó rút ra một tấm danh thiếp: “Đây là danh thiếp của tôi. Có gì cần cứ liên lạc. Bây giờ tôi có việc gấp cần phải đi.”


Lô Vỹ Tinh cầm lấy tấm danh thiếp, trên đó có dòng chữ khiến cô phải để tâm, đó là “Lý Huân Hy.

Lý Huân Hy. Cô đứng chết lặng ba giây, sau khi nhìn lên thì đã không thấy bóng dáng Lý Huân Hy đâu nữa.

Người đàn ông tên Lý Huân Hy bước xuống, ngồi vào vị trí trống duy nhất còn sót lại ở vị trí ban giám khảo. Anh ta bước vào, ngay lập tức tiếng xì xào ồn ào liền ngưng bặt, im lặng đến mức cả tiếng lông mi chạm vào nhau khi chớp mắt cũng nghe thấy rõ mồn một.

Trên khuôn mặt tuấn mỹ mang theo chút gì đó yêu nghiệt nở nụ cười, Lý Huân Hy nghĩ về cô gái vừa gặp, ngón tay chạm môi dưới, đôi con ngươi nâu đen hiện lên hai từ thú vị.

Thật không ngờ, trên đời này còn có kẻ gặp anh mà không bị phấn khích. Nhận được tấm danh thiếp của anh mà cũng không có biến đổi gì. Dù cho là đang diễn thì cũng diễn quá tốt đi. Nếu vậy thì cũng rất đáng để đưa vào ứng cử viên sáng giá cho việc đảm nhận vai nữ chính này. Còn nếu không phải diễn… aizzz… Thú vị rồi đây.

Dù gì anh cũng là nam chính của bộ phim, hẳn là sẽ có nhiều cái để xem rồi. haha

Bất giác Lý Huân Hy cảm thấy dường như có ánh mắt đang nhìn mình rất lợi hại, đánh mắt sáng bên trái một cái. liền bắt gặp lấy một đôi mắt vô cùng sắc bén. Người đàn ông này sở hữu đôi mắt như thể xuyên thấu anh vậy.

Không hiểu sao… có cảm giác không ổn. Như thể điềm báo cho việc sắp có biến cố gì đó vậy.  


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.