Lao Tù Ác Ma

Chương 318: Hách ca, lên đường bình an


Đọc truyện Lao Tù Ác Ma – Chương 318: Hách ca, lên đường bình an

Lạc Hướng xoa cái cổ, kịch liệt ho khan, cậu bi tuyệt nhìn bóng lưng Lạc Tần Thiên, tâm, đau tới cực điểm!

“Đau lắm sao?” Lạc Hách đi đến bên cạnh Lạc Hướng, ngồi xổm xuống, khăp khuôn mặt tràn vẻ đau lòng nhìn Lạc Hướng “Tốt xấu gì cậu cùng với hắn chung chăn gối lâu như vậy, sao lại không biết thủ hạ lưu tình chút nào a!”

Lạc Hướng đột nhiên quay đầu, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Lạc Hách “Ca đột nhiên lại quay về, chẳng lẽ không phải là do ngươi báo tin cho anh ấy?”

Lạc Hách nhíu nhíu mày, giả vờ vô tội nói “Tôi chẳng qua là cảm thấy sắp rời khỏi Lạc gia tộc nên định cùng hắn tán gẫu trò chuyện mấy câu ấy mà, có điều trong tình huống này chắc hắn đã xem tôi là kẻ thù rồi.”

Lạc Hướng khó nhọc đứng dậy, trầm giọng nói “Lạc Hách! Ngươi chờ ta!”

…………………………

Lạc Tần Thiên sau khi rời khỏi biệt thự, tốc độ cao chạy thẳng một đường, phẫn nộ đến mức hận không thể trực tiếp đâm xe vào cây đại thụ ven đường, hắn thật không nên đối với tên tiện nhân kia động một chút xíu tình cảm gì! Đệt! Lạc gia tộc thật không có lấy một món đồ tốt!

Đêm đó Lạc Tần Thiên đến khách sạn ở, người phụ trách giám sát hắn tự nhiên đem tất cả hành tung của Lạc Tần Thiên báo cáo về cho Lạc Hướng, Lạc Hướng sắc mặt nặng nề đi đến khách sạn kia, bất kể nhấn chuông cửa nhiều thế nào, Lạc Tần Thiên vẫn không mở cửa ra!


Lạc Hướng biết, Lạc Tần Thiên đối với cậu nhất định thất vọng đến cực điểm!

“Ca, anh không phải muốn rời khỏi Lạc gia tộc sao? Nên biết, nếu không có em hỗ trợ, anh…..”

Lạc Hướng chưa nói xong, cửa đột nhiên bị Lạc Tần Thiên mở ra.

“Ca!” Lạc Hướng vui vẻ kêu lên một tiếng, đưa tay ra muốn ôm chặt lấy Lạc Tần Thiên, lại bị Lạc Tần Thiên hất tay ra.

“Tôi đã nói chuyện bản thân mình muốn rời khỏi Lạc gia tộc cho cao tầng Lạc gia tộc rồi, bọn họ toàn bộ đều cực lực phản đối, còn nói cái gì muốn giam cầm tôi, ngược lại tôi nói chuyện này đã được cậu đồng ý, thế nên mọi chuyện phiền cậu đi giải quyết.” Lạc Tần Thiên đứng ở bên trong cửa, thanh âm lãnh đạm, vẻ mặt thờ ơ.

“Ca hà tất phải sốt ruột như vậy?” Lạc Hướng cười, nhấc chân chuẩn bị đi vào bên trong “Không phải nói là chờ sau một tuần để em xử lý hết những công tác hiện tại sao?”

Lạc Tần Thiên đưa chân ra ngáng đường, ngăn cản bước chân Lạc Hướng tiến về phía trước, cười lạnh nói “Tôi hiện tại một giây cũng không chờ được, những thủ tục văn kiện cần thiết tôi đã sai người chuyển giao cho cậu, sau khi cậu trở về lập tức ký tên đóng dấu vào, sau đó tổ chức cuộc họp lãnh đạo, để những lão già kia ngậm miệng lại, dù sao tôi cũng không phải là người bình thường trong Lạc gia tộc nên việc khai trừ ra khỏi gia tộc có thể sẽ phiền phức, thế nên hai ngày này, phiền cậu vất vả một chút.”

“Nghe thật suôn sẻ a.” Lạc Hướng cười nói đùa “Ca đã chuẩn bị kế hoạch tốt như vậy, không nghĩ đến nếu như thất bại, không thể rời đi được sao?”


Lạc Tần Thiên sắc mặt tối sầm, nheo mắt lại “Làm sao? Cậu muốn qua cầu rút ván?”

Lạc Hướng nở nụ cười mê người “Nếu như em nói phải?”

“Vậy chúng ta liền đồng quy vu tận!” Lạc Tần Thiên lạnh lùng nói “Tôi sẽ nói cho tất cả mọi người biết, cậu câu dẫn tôi, câu dẫn Lạc Hách, đem bản tính dâm đãng của cậu để cho ai ai cũng rõ, lại nói vài câu nhắc đến chuyện phụ thân tôi thoái vị có dính líu đến cậu, nói cậu dùng thủ đoạn đê tiện hạ lưu uy hiếp phụ thân tôi, việc phụ thân tôi đột ngột thoái vị vốn đã gây nên tranh luận rất nhiều, còn tôi lại vốn là người thừa kế danh chính ngôn thuận của Lạc gia tộc, tôi nghĩ lời nói của tôi cũng sẽ khiến Lạc gia tộc phải nổi lên một trận phong ba, sợ là đến lúc đấy, cậu có muốn chối bỏ cũng chối không được. Ha ha, hơn nữa, chỉ sợ cậu càng bận rộn hơn so với bây giờ thôi. Nói không chừng, vị trí này của cậu, cũng không gánh nổi!”

“Xem ra trò chơi này, ca đã có chuẩn bị rất tốt.” Lạc Hướng vẫn nở nụ cười, nụ cười đầy nguy hiểm.

“Hay là chúng ta đều thức thời một chút!” Lạc Tần Thiên hai tay khoanh trước ngựa, hững hờ cười nhạt nói “Cậu muốn cùng Lạc Hách thế nào không liên quan gì đến tôi, có điều từ giờ trở đi, tôi sẽ không gặp mặt cậu nữa, xem như chừa cho cậu chút tinh lực để đi thỏa mãn Lạc Hách.”

“Ca đúng là thích nói một đằng làm một nẻo, ca làm sao cam lòng không muốn em chứ?” Lạc Hướng cười khẽ, ngón tay nhẹ nhàng trượt ở trước ngực Lạc Tần Thiên “Lạc Hách làm sao so được với ca a, em đối với ca, là cam tâm tình nguyện, đối với hắn….. chỉ là vạn bất đắc dĩ.” Nói xong lời cuối cùng, sắc mặt Lạc Hướng trở nên trầm thương.

“Bị ép sao?” Lạc Tần Thiên không khỏi trào phúng cười “Còn có chuyện gì có thể cưỡng ép được chủ nhân Lạc gia tộc chứ? Cậu trực tiếp thừa nhận cậu là kẻ ai cũng có thể làm chồng được tôi còn thấy bớt ghê tởm hơn!” Lạc Tần Thiên nói xong, chuẩn bị đóng cửa lại, Lạc Hướng lại gắt gao giữ chặt lấy cạnh cửa.


“Ca, anh muốn em phải làm sao mới có thể tha thứ cho em?” Lạc Hướng rốt cuộc không còn cười, chỉ thống khổ nhìn Lạc Tần Thiên “Em không thể mất ca, cầu xin ca đừng….”

Khí lực của Lạc Hướng không bằng Lạc Tần Thiên, cửa rốt cuộc vẫn là bị Lạc Tần Thiên đóng sầm lại!

Lạc Hướng cuối cùng vẫn rời khỏi khách sạn, chỉ là trong một thoáng rời đi kia, Lạc Hướng đã quyết định, dùng thủ đoạn của chính mình, để có được Lạc Tần Thiên!

…………………….

Lạc Hách uống say chếch choáng từ trong quán rượu đi ra, hừ nhỏ bước lên xe, tài xế lái xe không lâu, liền bị mấy chiếc xe tư màu đen chặn lại ở đầu một con hẻm không người.

Đám người từ trên xe xuống không nói hai lời trực tiếp đem Lạc Hách lôi xuống khỏi xe hành hung một trận, Lạc Hách nhận ra những tên tay chân này, đây chính là thủ hạ của tổ chức xã hội đen lớn nhất nước Đức, nhân xưng “Hạng ca”! Những tên này càng đánh càng hung, nhưng không hề ra đòn trí mạng, Lạc Hách sau khi bị đánh gần chết thì những người này mới rời khỏi, sau đó Lạc Hướng từ bên trong ngõ hẻm đi ra, ra lệnh thủ hạ mang gã đến bệnh viện.

Chuyện Lạc Hách gặp phải người của xã hội đen tập kích nhanh chóng truyền đi trong Lạc gia tộc, đa số đều không mấy ngạc nhiên, Lạc Hách đắc tội không ít người, bị người ta dùng tiền thuê xã hội đen đánh một trận là chuyện rất bình thường!

Lạc Hách nằm ở bệnh viện một ngày mới tỉnh lại, lúc này, trong phòng bệnh chỉ có một mình Lạc Hướng đang ngồi, bình tĩnh mà nguy hiểm nở nụ cười nhìn gã.


“Đúng….. là cậu! Khẳng định là cậu đã thuê đám người kia đánh tôi!” Lạc Hách không thể động đậy, chỉ có thể căm giận trừng mắt nhìn Lạc Hướng mà gào lên!

“Là tôi thì sao nào?” Khóe môi Lạc Hướng hơi nhếch lên, khẽ cười nói “Tôi đã nói rồi, nếu anh không để tôi thoải mái thì anh cũng đừng hòng sống tự tại! Nói đi nói lại, tôi vẫn là đang tìm cơ hội lúc anh không có bảo tiêu bên cạnh! Ha ha, rốt cục lại để tôi tìm được.”

“Con mẹ nó, cậu không sợ tôi đem chân tướng nói ra sao? Tôi mà sống không yên thì Lạc Tần Thiên hắn….”

“Anh tưởng rằng tôi sẽ cho anh cơ hội?” Lạc Hướng sắc mặt trở nên âm trầm, xoay người ở trước giường bệnh cầm lên một chiếc hộp, bên trong lấy ra một cây kim tiêm, tiếp tục nói “Chỉ cần tôi đem thuốc này tiêm vào bình truyền dịch của anh, cả đời này, anh chỉ có thể làm một người sống đời sống thực vật.”

“Ngươi….. ngươi….” Lạc Hách kinh hoảng nhìn ống chích trong tay Lạc Hướng!

“Anh nói nếu như anh chết rồi, cũng sẽ có người thay anh nói ra bí mật kia, tôi nghĩ nếu để anh thành người thực vậy, hẳn sẽ chẳng có ai thay anh nói cái gì nhỉ?” Lạc Hướng khẽ cười nói, đem kim tiêm chậm rãi tiến đến ống truyền dịch “Như vậy đi, anh nói cho tôi biết, trừ anh ra, ở ngoài còn ai biết bí mật này, như vậy, tôi liền sẽ buông tha cho anh! Bằng không….”

“Lạc Hướng, em bình tĩnh lại đi! Tôi…. tôi cũng là thật tâm yêu em…. em không thể tàn nhẫn như thế a!”

“Đời này ngoại trừ ca của tôi, tình cảm của ai tôi cũng đều không cần” Lạc Hướng vừa nói, vừa đẩy mạnh chất lỏng truyền vào trong ống “Thực ra anh có nói hay không cũng không liên quan nữa, từ giờ trở đi, tôi sẽ mật thiết quan sát từng người có liên hệ với anh, nếu như anh đã giao phó bí mật cho người nào đó, tôi nghĩ người đó nhất định sẽ đến gặp anh, tới lúc đấy, chỉ cần nghiêm hình bức cung một hồi, tôi nghĩ là tôi có thể triệt để giết người diệt khẩu” Lạc Hướng nở nụ cười rất đẹp, tiêm thuốc vào xong, cúi người nhẹ nhàng hôn lên trán Lạc Hách, cực kỳ ôn nhu cười nói “Hách ca của tôi, lên đường bình an!”

(Jian: thực sự bạn Jian rất thích thụ thông minh sắc sảo tàn độc mà lại si tình đến điên cuồng như Lạc Hướng:(((((((( Mịa cái thằng Lạc trời đánh ngu bỏ bố đi được >”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.