Đọc truyện Lao Tù Ác Ma – Chương 310: Cầu xin một người không phải như vậy!
Cậu trai hầu hạ Lạc Tần Thiên sau khi kiểm chứng xong gương mặt thật của Lạc Tần Thiên liền cấp tốc dán lại lớp da giả kia vào trên mặt Lạc Tần Thiên, sau đó mặc quần áo tử tế rời khỏi Thiên Mạc.
Lạc Tần Thiên tỉnh lại sau giấc ngủ đã là buổi trưa, thân thể mệt mỏi vô lực, nhưng hắn chỉ cho rằng bản thân đã làm việc quá sức, dù sao gần đây quả thực hắn đã làm việc như bán mạng.
Cậu trai tối qua ngủ cùng đã sớm không thấy bóng dáng, Lạc Tần Thiên cũng không nghĩ quá nhiều, chỉ đơn giản rửa mặt vệ sinh cá nhân một hồi liền xuống lầu bắt đầu công tác.
Quy mô nhà hàng Thiên Mạc không phải là quá to lớn, nhưng mọi thứ trang hoàng ở nơi đầy đều xa hoa cực hạn, Lạc Tần Thiên gần như đem toàn bộ tài sản đánh cắp từ Lạc gia tộc đầu tư vào Thiên Mạc, khiến cho Thiên Mạc từ không có tiếng tăm gì trở thành địa điểm tụ hội của đám con cháu thương quan hào phú ở thành phố Y.
Đương nhiên điều này cũng không thể thiếu được tài quản lý kinh doanh xuất sắc của Lạc Tần Thiên, có điều hiện tại Lạc Tần Thiên đã đem tinh lực chủ yếu vào việc buôn bán vũ khí, Thiên Mạc chỉ là cái hắn dùng làm vỏ bọc tránh tai mắt bên ngoài đồng thời che dấu đi thân phận thật của chính mình.
“Chuẩn bị máy bay, tôi muốn đi một chuyến đến Đông Nam Á chiều mai.” Lạc Tần Thiên đơn giản ra lệnh.
Chuyện làm ăn trong hắc đạo của Lạc Tần Thiên hiện nay vẫn còn trong giai đoạn sơ cấp, nhưng hắn dám làm dám chịu, rất nhanh liền có được một con đường hoàng kim của chính mình, trong một quãng thời gian rất dài, hắn đã mở ra được ở mỗi nơi một đầu mối làm ăn.
“Vâng” Một tên thủ hạ mạnh mẽ đáp lại.
Xử lý xong hết văn kiện ở Thiên Mạc, trời cũng đã sập tối, Lạc Tần Thiên chậm rãi xoay người lạnh nhạt nói “Đúng rồi, tên nam nhân tối qua đến phòng tôi cũng không tệ, gọi cậu ta theo tôi dùng bữa tối.”
“Ông chủ, thằng nhóc kia hôm nay đã xin nghỉ việc, quản lý gọi điện thoại cho cậu ta liên tục cũng không có ai nghe máy, dựa theo quy củ ở Thiên Mạc, cậu ta hiện tại không còn là nhân viên ở Thiên Mạc nữa.”
“Nghỉ việc?”
“Là xem từ camera giám sát, tối hôm qua sau khi phục vụ ông chủ ngài, thì liền rời khỏi Thiên Mạc, từ đó đến giờ vẫn chưa thấy trở về.”
“Tối hôm qua?” Lạc Tần Thiên cố gắng nhớ kỹ lại chuyện xảy ra tối hôm qua, có vẻ như sau khi uống nước nam nhân kia đưa cho mình thì liền cảm thấy buồn ngủ, sau đó cụ thể đã xảy ra chuyện gì thì hắn không còn nhớ rõ.
Lạc Tần Thiên cảm thấy có điều gì đó không đúng, nhưng cụ thể lại không nói rõ được không đúng ở chỗ nào, giữa lúc hắn đang cố gắng nghĩ kỹ lại từng chi tiết nhỏ tối hôm qua thì một thủ hạ gõ cửa đi vào.
“Ông chủ, trong phòng VIP có một vị khách nói muốn gặp ngài.”
“Không phải tôi đã nói từ lâu rồi sao, tôi không gặp bất kỳ vị khách nào cả, chuyện như vậy gọi quản lý đến là được rồi.” Lạc Tần Thiên có chút cau có nói.
“Vị khách kia bảo thuộc hạ giao tờ giấy này cho ông chủ, nói ngài nhìn nội dung trên tờ giấy này nhất định sẽ đi gặp hắn ta.” Thủ hạ cung kính nói rồi đưa tờ giấy trắng trên tay giao cho Lạc Tần Thiên.
Lạc Tần Thiên nghi hoặc cau mày, vừa tiếp nhận tờ giấy vừa nhìn thủ hạ kia hỏi. “Là khách quen ở Thiên Mạc sao?”
“Hình như không phải, thuộc hạ làm ở Thiên Mạc ba năm nay chưa từng gặp vị khách nào như vậy, có điều vị khách kia bảo hắn ta có quen biết từ lâu với ông chủ ngài.”
Thủ hạ nói xong, tờ giấy trong tay Lạc Tần Thiên cũng bị hắn mở ra xem, trên giấy chỉ viết duy nhất một chữ lớn “Ca”
Lạc Tần Thiên không thể tin nổi nhìn vào chữ “Ca” trên tờ giấy kia, gương mặt ba năm qua chưa từng tỏ ra kinh sợ lấy một lần hiện tại đột ngột vỡ ra, một giây sau sắc mặt trở nên âm trầm lạnh lẽo, tức giận cấp tốc xé nát tờ giấy kia ra thành nhiều mảnh.
“Ông…. ông chủ, đã xảy ra chuyện gì sao?” Thủ hạ nhìn biểu hiện khủng hoảng của Lạc Tần Thiên, tâm cũng hoảng sợ theo.
Sắc mặt Lạc Tần Thiên vẫn âm trầm, vò nát đống giấy trong tay ném xuống đất, sau đó xoay người đi ra cửa.
“Đem toàn bộ hành trình của tôi trong vòng một tháng tới thủ tiêu hết, những giao dịch buôn bán đang tiến hành cũng toàn bộ lùi lại, phí bồi thường vi phạm hợp đồng tôi sẽ chịu, hiện tại tôi đi gặp người kia, những công tác sau giao lại cho các ngươi.” Lạc Tần Thiên lạnh lùng nói xong, bàn tay nắm chặt tại bên người, bước chân trầm trọng mà vội vàng rời khỏi phòng làm việc.
Còn chưa đi tới cửa gian phòng, từ xa Lạc Tần Thiên liền nhìn thấy đứng trước cửa gian phòng là hai người đàn ông mặc trang phục màu đen biểu trưng thủ hạ bảo vệ của Lạc gia tộc, đáy lòng không khỏi trào phúng cười, đã ba năm, hiện tại cậu ta thật lớn thế.
Việc sẽ bại lộ thân phận là điều Lạc Tần Thiên đã sớm đoán từ trước, chỉ là hắn không ngờ sẽ bại lộ sớm như vậy.
Lạc Tần Thiên tự biết rõ kết cục của mình sau khi bị bắt lại là gì, hắn là huyết thống thuần chủng duy nhất của Lạc gia tộc, nhất định không thể tự mình thoát ly Lạc gia tộc nửa bước, bất kể là trách hay phạt đều do ban lãnh đạo của Lạc gia tộc quyết định.
Ba năm trước Lạc Tần Thiên phản bội khiến cho Lạc gia tộc suýt chút nữa trở thành trò cười trong giới kinh doanh, phụ thân của Lạc Tần Thiên, Lạc Bắc Mâu không ngừng hướng về bên ngoài giải thích rằng con trai của mình bôn ba ở bên ngoài vì chuyện làm ăn của Lạc gia tộc, lúc này mới bảo vệ được danh dự của Lạc gia tộc.
Nếu không phải trong cơ thể Lạc Tần Thiên chảy huyết mạch chính thống của Lạc gia tộc ngàn đời đơn truyền, sợ là sớm bị Lạc Bắc Mâu đánh chết.
Lạc gia tộc là một gia tộc thương mại có lịch sử lâu đời, địa vị căn cơ khổng lồ vững chắc, gia tộc này sử dụng hệ thống quy pháp do gia tộc định ra từ rất lâu, bất kể là luật lệ trong gia tộc hay tư tưởng giá trị quan đều tương đối cứng nhắc bảo thủ, bọn họ bướng bỉnh sử dụng quy định từ xưa để lại để vận hành Lạc gia tộc bất luận tốt xấu, lý lẽ cứng nhắc khuôn khổ. Bọn họ vẫn chưa hòa nhập được vào tư tưởng hiện đại bởi những quy tắc kia chỉ áp dụng riêng cho thành viên trong Lạc gia tộc, nhưng cũng chính vì bọn họ nghiêm cẩn tuyệt đối tuân theo quy củ phép tắc khiến cho bọn họ trong giới kinh doanh đạt được những thành công to lớn.
Lạc Tần Thiên luôn chán ghét những quy định cực đoan lý tính cứng nhắc của Lạc gia tộc, hắn không cách nào thuyết phục chính mình máy móc trở thành công cụ của Lạc gia tộc, huống gì hắn lại là một gay.
Mặc dù mất đi Diệp Mạc, hắn cũng không thể động tâm được với bất kỳ nữ nhân nào, có điều mấy năm trước khi Lạc Xuyên hung hãn chia cắt hắn với Diệp Mạc, Lạc Tần Thiên cũng đã triệt để tuyệt tâm với Lạc gia tộc.
Lạc Tần Thiên đi tới trước cửa gian phòng liền bị hai người đàn ông đưa tay ra ngăn cản, Lạc Tần Thiên không nói gì, vẻ mặt băng lãnh đưa tay xé đi lớp da sần sùi trên mặt, hai người đàn ông nhìn rõ gương mặt thật sự của Lạc Tần Thiên lúc này mới cả kinh lập tức mở cửa cho Lạc Tần Thiên.
Tiến vào bên trong gian phòng, Lạc Tần Thiên liền nhìn thấy Lạc Hướng ngồi ở trên ghế sopha, nam nhân ba năm trước đều hướng về hắn tươi cười gọi ca, hiện tại thân phận đã khác xa ba năm trước, bởi vì hiện tại Lạc Hướng nắm quyền quá cao so với hắn, cậu ta hiện tại là người thừa kế của Lạc gia tộc, chỉ cần đủ 30 tuổi liền có thể chính thức tiếp nhận chức vị Đương gia của Lạc Bắc Mâu, còn Lạc Tần Thiên hắn hiện tại chỉ là ông chủ một nhà hàng đêm, chỉ cần Lạc Hướng động đầu ngón tay là có thể dễ dàng bóp chết.
Lạc Hướng mặc một chiếc áo sơmi màu xanh lam nhàn nhã dựa vào trên lưng ghế sopha, thân thể có chút gầy yếu yên tĩnh ngồi trên ghế sopha, làn da trắng đến không bình thường và gương mặt vẫn mang theo nụ cười tự nhiên an lành mà Lạc Tần Thiên mãi mãi cũng không thể hiểu được nụ cười đó, chỉ cảm thấy khi nhìn liền khiến bản thân cực kỳ khó chịu. (Jian: Em ấy vốn không biết cười, là anh khi xưa đã từng bảo em ấy cười lên rất đẹp, thế nên em ấy ở trước mặt anh luôn nở nụ cười biết không hả:((((((((()
Lạc Tần Thiên thừa nhận hắn chán ghét tất cả mọi thứ ở người em trai trên danh nghĩa này, loại chán ghét này không chỉ là bởi vì Lạc Hướng đã từng chia rẽ hắn cùng Diệp Mạc, mà nhiều hơn là đến từ bản năng, có thể ví như bản năng của đại đa số mọi người đều chán ghét loài rắn vậy, cho dù nó không làm tổn thương đến mình, nhưng chỉ bò qua trước mắt mình thôi cũng khiến bản thân khó chịu không ngừng.
Tâm cơ của Lạc Hướng, Lạc Tần Thiên tự nhiên không dám xem thường, cậu ta có thể từ thân phận một đứa con nuôi của Lạc gia tộc, bỏ qua được định kiến của Lạc gia tộc mà một bước lật đổ trở thành người thừa kế của Lạc gia tộc, đây là lần đầu tiên trong lịch sử Lạc gia tộc xuất hiện.
Cậu ta bề ngoài nhìn như mèo cảnh yếu ớt, nhưng bên trong lại nguy hiểm hoạt giảo như rắn độc.
“Ca”
Lanh lảnh một tiếng mang theo chút ngọt ngào nhu hòa, Lạc Hướng đứng lên khỏi ghế sopha nở nụ cười nhìn Lạc Tần Thiên trước mắt, trong đôi con ngươi sáng sủa tất cả đều là vui mừng.
Lạc Tần Thiên biểu hiện phức tạp, hắn đi tới ngồi xuống một cái ghế sopha, không nhìn Lạc Hướng, tầm mắt hờ hững rơi trên bàn rượu, châm một điếu thuốc ngậm trong miệng, sắc mặt âm trầm nói “Làm sao cậu biết được ông chủ Thiên Mạc là tôi?”
“Là nghĩa phụ phát hiện ra ca trước, sau đó phái người liên hệ với em.” Lạc Hướng cười đáp đúng sự thật.
“Để cậu đem tôi xử lý tại chỗ.” Lạc Tần Thiên hút thuốc, phả ra luồng khói mờ mịt, hắn không muốn trở về, nhưng cũng không muốn chết, hắn chỉ muốn độc lập xây dựng theo đuổi giang sơn của chính mình, không muốn bất kỳ liên quan gì đến Lạc gia tộc mà tự do hưởng thụ cuộc sống riêng của bản thân.
Thế nhưng tất cả những thứ ba năm qua hắn vất vả dốc sức làm nên có lẽ sắp không trụ nổi nữa.
Lạc Hướng giống như đứa trẻ con cười cực kỳ trong sáng “Ca, anh đang đùa em sao? Làm sao em có thể làm tổn thương đến anh được, em đến đây chỉ muốn đưa anh trở về thôi.”
Nói rồi, Lạc Hướng đi đến bên cạnh Lạc Tần Thiên ngồi xuống, hai tay nhẹ nhàng ôm lấy một cánh tay của Lạc Tần Thiên, đầu cũng tự nhiên khoát lên trên vai Lạc Tần Thiên, tiếp tục nhu hòa cười nói “Đừng nói đến những chuyện này nữa, ba năm qua chúng ta không gặp mặt nhau, ca không có gì muốn nói riêng với em sao?”
Lạc Tần Thiên dụi tắt điếu thuốc trên tay trong gạt tàn thuốc, quay đầu nhìn Lạc Hướng thấp giọng nói “Cậu có thể nói chuyện với đám lãnh đạo Lạc gia tộc thả tôi đi được chứ?”
Có lẽ đây là lần đầu tiên Lạc Tần Thiên dùng ngữ khí nhẹ nhàng cầu xin như vậy đối với Lạc Hướng để nói chuyện, hắn không thể không làm như vậy bởi nếu muốn triệt để thoát ly khỏi Lạc gia tộc nhất định phải mượn đến quyền lực của Lạc Hướng hiện tại.
Dù sao Lạc Tần Thiên cũng không phải thần thánh, hắn sẽ không làm ra chuyện không tự lượng sức mình mà đi đối kháng với Lạc gia tộc, lấy tính cách của Lạc Bắc Mâu, phỏng chừng trừ khi hắn chết, bằng không mãi mãi cũng sẽ không thoát được khỏi khống chế của ông ta.
“Đương nhiên không thể.” Lạc Hướng hơi ôm siết cánh tay Lạc Tần Thiên một chút, một giây sau là ý cười dịu dàng nói “Bởi vì em cũng hy vọng ca trở về, sau này em sẽ là phụ tá của Đương gia Lạc gia tộc, không phải rất tốt sao?”
Lạc Hướng không nói cho Lạc Tần Thiên biết, trước khi cậu chính thức được kế thừa Lạc gia tộc thì căn bản không có bất kỳ quyền gì để quyết định vận mệnh của Lạc Tần Thiên cả.
“Nói như vậy cậu sẽ không giúp tôi?” Thanh âm Lạc Tần Thiên lạnh xuống mấy phần, hắn đẩy người đang tựa trên vai mình ra, nắm tay siết chặt lại.
Nếu như có thể, Lạc Tần Thiên thực sự không hề muốn cầu viện nam nhân này, hắn luôn biểu lộ rõ ràng ra sự căm ghét đối với Lạc Hướng, hiện tại đột nhiên lại dịu dàng với cậu ta, nhìn thế nào cũng cảm thấy bản thân mình rất dối trá.
Nếu như cậu ta không muốn giúp hắn, vậy hắn cũng không cần thiết khách khí đối với cậu ta nữa.
Bị đẩy mạnh ra, trong nháy mắt sắc mặt Lạc Hướng có chút không được tự nhiên, nhưng rồi lập tức khôi phục khuôn mặt tươi cười nhẹ giọng nói “Ca, cầu xin một người không phải như vậy!”