Bạn đang đọc Lão Đại Dạy Em Làm Giang Hồ Nhé – Chương 87: Ngày Hội Cắm Trại
“Các bạn nhỏ sẵn sàng chưa ạ?”
“Rồiiii ạaaa.”
” Bắt đầu nhé.
1,2,3…XUẤT PHÁT.”
Nghe hiệu lệnh các bạn nhỏ trong bao lần lượt dồn sức bật nhảy thật mạnh, nhanh về phía trước.
Mọi người thi nhau hò hét cổ vũ cho con mình, có người còn quay lại khoảnh khắc đáng yêu của các con,
Mộc Hạ cũng vậy, cô đứng cùng Phó Tranh cổ vũ cho Phó Duệ nhảy bao bố.
Cuộc thi gần đến đích, các bạn nhỏ thi nhau rướn người thật khỏe, cực kì sung sức trong tiếng reo hò cổ vũ của ba mẹ.
“Yehhhhh”
“Haha, thấy con tôi chưa…Nó về nhất kìa.”
“Là con tôi về nhì kìa, con ba giỏi quá.”
Chen người trong đám đông, Mộc Hạ ôm lấy Phó Duệ cười lớn xoa đầu thằng bé:
“Tiểu Duệ giỏi quá, về thứ ba luôn kìa.”
Phó Duệ mặt bỏ bừng vì mệt nhưng lại rất vui khi được khen, dù sao cũng chỉ là cậu bé một lời khen, một sự chiến thắng nhỏ cũng đủ khiến cậu vui đến mức nào.
“Chúc mừng, các bạn nhỏ đã xuất sắc về đích.
Đừng vội nản lòng, các bạn chuẩn bị cho phần thi kéo co chưa.
Ở lượt thi kéo co này sẽ có phần của các bé và các phụ huyng.
Nên mọi người chuẩn bị tinh thần nhéee.”
Thầy hiệu trường là người điều hành các cuộc thi hôm nay, thầy liên tục khích lệ, hâm nóng không khí trở nên sôi động, nhiệt huyết lan tỏa từ các bạn nhỏ đến phụ huynh.
“Anh hai, mình chuẩn bị kéo co, nha.”
Phó Duệ hí hửng đầy sung sức quay nhìn Phó Tranh bằng ánh mắt mong đợi và kì vong.
Phó Tranh hắn cũng không hứng thú cho lắm đâu, nhưng nhìn ánh mắt ngây thơ trong sáng kia thì hắn không tài nào từ chối.
Hắn bất giác cong miệng cười:
“Được.”
“Vậy hai người cố lên nha.
Em sẽ cổ vũ hai người hết mình.
Tiểu Duệ, em sẵn sàng chưa.”
“Dạ, rồi ạ.”
…..
Trong suốt cuộc thi bịt mắt đập trống, chạy tiếp sức,…!hai người Phó Tranh, Phó Duệ kết hợp rất ăn ý, hiểu ý nhau như hai anh em ruột vậy.
Rất nhiều hoạt động diễn ra trong ngày hôm nay, nhộn nhịp, vui tươi, lại hạnh phúc, bao tấm hình lưu lại làm kỉ niệm trong ngày.
“Hai người giỏi quá, lại đây uống nước đã nào.”
Hoạt động cả ngày trời, được tiếp năng lượng bằng một chai nước mát khiến hai người thả ra mãn nguyện.
“Chị thấy anh hai giỏi không, kéo co anh ấy thật khỏe.
Sau này em cũng sẽ khỏe mạnh như vậy.”
Phó Duệ vừa uống nước vừa kể lại các hoạt động, cậu như chú chim chích chòe tràn đầy năng lượng.
Cậu rất ngưỡng mộ Phó Tranh, đặc biệt hôm nay cậu thấy anh trai mình thật là men lì.
Ở phần thi kéo co có hắn rồi thì đội bạn ao chình luôn, cảm giác hắn chỉ dùng có chút sức mà đội bạn ngã dạp, không kịp phản ứng luôn.
Rồi chạy tiếp sức, bịt mắt đánh trống,…đối với hắn như hack game vậy.
Ba người vui vẻ đứng với nhau như một gia đình nhỏ thật vậy, một gia đình nhỏ hạnh phúc, quan tâm đến nhau.
Cứ như vậy mà đã đến chiều tối.
Đây cũng là lúc chuẩn bị đến phần mong chờ nhất, đó là cắm trại và đốt lửa trại.
Địa điểm cắm trại là ngay sau trường học, ở đây có một bãi đất trống lớn đã được phân chia theo từng gia đình.
Mỗi gia đình sẽ cùng nhau dựng lều để ngủ qua đêm.
Ở giữa trung tâm là nơi đốt lửa trại, được chất rất nhiều củi để chuẩn bị cho đêm xuống.
Mọi thứ đã được sắp xếp đâu vào đấy.
Nhiệm vụ bây giờ là mỗi gia đình sẽ tự cắm lều và chuẩn bị thức ăn riêng, giống kiểu hòa nhập với thiên nhiên, không có công việc riêng, không có tivi, điện thoại, mà chỉ gia đình sự gắn bó, cùng nhau ăn, hát, đốt lửa giao lưu với nhau.
Đôi khi có cả một ngày cắm trại cùng gia đình như vậy cũng hay, lúc này họ sẽ được ở bên gia đình người thân, rời bỏ những thiết bị điện tử hiện đại mà hòa mình với thiên nhiên, giao tiếp với nhau dù là những người xa lạ.
Như vậy sẽ thấy cuộc sống ý nghĩa hơn, hạnh phúc hơn..