Lão Bà Fan Hiểu Biết Một Chút

Chương 130130


Đọc truyện Lão Bà Fan Hiểu Biết Một Chút – Chương 130130


Chương 130

Chương trình mừng năm mới kết thúc, từ khóa [Thịnh Kiều tiếp ứng dưới khán đài] nhảy thẳng lên top 1 hotsearch. Quần chúng ăn dưa đều biết bộ dáng của cô lúc hoa si là như thế nào.

Rất nhiều fangirl nói, đây không phải là bộ dáng của tôi sao? Quá chân thật luôn.

Vì hotsearch này mà hai video biểu diễn của Thịnh Kiều và Hoắc Hi đều có lượt xem cao ngất ngưỡng, cao hơn rất nhiều so với video biểu diễn của các nghệ sĩ khác. Từ khóa [Thịnh Kiều Hoắc Hi] cũng nằm trên hotsearch mãi không xuống.

Một số Hi Quang không hài lòng, vì sao cao dán chó này cứ buộc chặt xào nhiệt độ mãi thế?

Fan Kiều liền trả đũa, ai xào ai cọ chứ? Nếu không phải máy quay chiếu tới, Tiểu Kiều của chúng tôi còn đang vui vẻ xem biểu diễn đây nè.

Hi Quang lại mỉa mai, nói không chừng có người bỏ tiền mua chuộc thợ quay phim để chiếu cảnh đó cho khán giả xem à, suốt ngày chạy bài fan lão bà, nhưng có thật là fan hay không còn chưa biết đâu.

Fan Kiều châm chọc, nhà chúng tôi mặt mũi chắc lớn dữ lắm mới có thể mua chuộc được camera của đài truyền hình, cũng quá tâng bốc chúng tôi rồi.

Quần chúng ăn dưa, Thắng Lợi ăn tết, fan only hai nhà cắn nhau, không khí cực kỳ náo nhiệt.

Fangirl thực ra rất dễ bị dắt mũi trong mấy vấn đề xé bức. Hai bên đều có lý. Hai bên đều chụp màn hình bằng chứng những ngôn từ không sạch sẽ của đối phương để thuyết phục rằng nhà đối thủ mới là người vô cớ gây sự trước. Mỗi người đều muốn bảo vệ idol của mình. Vừa nhìn thấy hình ảnh hay video liền lập tức xù lông, rất dễ dàng rơi vào vòng đấu đá chửi bới lẫn nhau.


Siêu thoại Hoắc Hi bắt đầu xuất hiện nhiều bài viết ám chỉ, móc mỉa, nói kháy Thịnh Kiều. Mắt thấy hướng gió của cuộc chiến dần nóng lên, một fan only đã theo chân Hoắc Hi 7 năm đột nhiên phát một bài lên weibo cá nhân.

—— tôi tin TK là Hi Quang. Hi Quang không nội chiến. Mọi người hãy bình tĩnh.

Hả? Một fan only mà nói những lời này thì có thích hợp không?

Hi Quang không rõ nguyên nhân, chạy vào chất vấn vì sao nàng lại nói giúp Thịnh Kiều. Nhưng OP (original poster, người viết bài/mở chủ đề đầu tiên) chỉ đăng một bài vậy thôi, sau đó không hồi âm bất kỳ bình luận nào nữa.

Hi Quang ngơ ngác, lướt lên trên để đọc các bài viết của OP liền thấy trước khi chương trình mừng năm mới mở màn, nàng có viết 3 bài weibo để chửi nhân viên công tác của đài truyền hình đổi ý không bán vé vào cửa, nhóm của nàng có khoảng 20 người, run rẩy đứng hứng gió lạnh bên ngoài đài truyền hình, rất thê thảm rất đáng thương. Nhưng sau đó lại thấy nàng đăng video quay cảnh khán đài, chứng tỏ nàng thành công đi vào bên trong.

Lúc này, một người khác đăng lên lịch sử của một cuộc trò chuyện.

—— tôi đại khái đoán được nguyên nhân rồi.

Lịch sử trò chuyện như sau.

A >> Đêm nay bọn tớ bị hoàng ngưu cho leo cây, ngay trước giờ mở cửa mới báo hết vé.

B >> Đệch, thảm vậy hả?

A >> Cậu sẽ không tưởng tượng nổi là ai đã giúp bọn tớ đâu.

B >> ??? Bảo bối?

A >> Cậu… mẹ nó… tỉnh táo chút đi! Là Thịnh Kiều.

B >> ???!!!

A >> Haiz… nếu không phải cô ấy ra tay giúp đỡ, bọn tớ đã không thể đi vào. Cô ấy xiên xỏ cái tên hoàng ngưu kia… giọng điệu rất là đanh đá nha. Aaaaaa tự nhiên tớ có hảo cảm với cô ấy, làm sao bây giờ?

B >> Cậu không thể nhảy tường thành cpf a!!!!

A >> Bởi vì cậu không ở hiện trường nên không hiểu đâu. Lúc đó bọn tớ chỉ biết khóc tức tưởi, tên hoàng ngưu kia đã gọi bảo an rồi. Nếu không phải Thịnh Kiều xuất hiện kịp lúc, bọn tớ đã bị bảo an đuổi ra ngoài.


B >> …

A >> Huhu… cô ấy rất là ôn nhu, còn dặn bọn tớ cố gắng tiếp ứng nữa.

B >> Cậu xong đời rồi… cậu đã phản bội tổ chức…

A >> Ừ… tớ xong đời rồi…

Hi Quang >> ???

Còn có việc này sao?

Lịch sử trò chuyện được phát lên. Những Hi Quang có mặt ở hiện trường cũng sôi nổi nhảy ra chứng thực chuyện này, trình bày giải thích tình cảnh lúc ấy là như thế nào.

Nếu không phải Thịnh Kiều vô tình nghe lóm được tay hoàng ngưu kia gọi điện cho người khác mà theo xuống đại sảnh thì bọn họ đã bó tay không có biện pháp. Nếu không phải là Hi Quang chân chính, Thịnh Kiều sẽ không xuất đầu vì bọn họ như vậy. Nếu Thịnh Kiều là đang đóng kịch, vậy bọn họ cũng cảm tạ cô đã đóng kịch tốt đến như vậy.

Vì chuyện này, rồi lại nhìn hình ảnh Thịnh Kiều lén lút đứng dưới khán đài, núp sau lưng nhân viên công tác để tiếp ứng, Hi Quang đột nhiên cảm thấy, Thịnh Kiều quả thật giống như bọn họ, thật sự rất yêu cái người đang đứng biểu diễn trên sân khấu kia.

Đang chửi hăng say, fan Kiều đột nhiên phát hiện đối thủ rút quân.

Haiz… chiến thắng quá dễ dàng.

Vô địch mới tịch mịch làm sao.

Sau khi tiệc tối chấm dứt, Thịnh Kiều ngồi trên xe chờ Hoắc Hi, mở điện thoại theo dõi tình hình trên siêu thoại của hai nhà. Một chiếc xe chạy tới, đậu ngay bên cạnh xe của họ, bấm còi. Bối Minh Phàm nhìn ra, thấy Hoắc Hi đang ngồi trên ghế tài xế, lại nhìn Thịnh Kiều nhấp nhỏm nôn nóng muốn xuống xe liền hừ lạnh một tiếng.


Hoắc Hi cười cười.

“Bối ca, tôi đưa cô ấy về.”

Bối Minh Phàm rất không tình nguyện nói.

“Lái xe cẩn thận chút. Đừng để bị chụp được.” – lại trừng mắt nghiến răng nói với Thịnh Kiều – “Cô yên phận một chút cho tôi nhờ đó!”

Thịnh Kiều cười hắc hắc hai tiếng, mở cửa nhảy khỏi xe.

Hoắc Hi đã thay quần áo, hiện tại mặc một chiếc áo thun cổ cao màu đen, còn áo khoác màu xám bạc thì đang vắt trên thành ghế. Thịnh Kiều ngồi lên xe, ôm áo khoác của anh vào ngực. Cô đang mặc một cái áo lạnh bằng nỉ, phồng phồng phình phình rất khó cử động.

Hoắc Hi vươn người giúp cô cột dây an toàn, thuận tiện đặt một nụ hôn lên môi cô.

Thịnh Kiều cúi đầu ngượng ngùng, hai tai đỏ cả lên.

Xe chạy ra khỏi bãi đổ xe. Đêm đã khuya. Đường phố vắng vẻ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.