Lão Bà Điêu Ngoa Của Trẫm

Chương 48: Rời cung (2)


Đọc truyện Lão Bà Điêu Ngoa Của Trẫm – Chương 48: Rời cung (2)

Tốt ột khuôn mặt tuấn tú mê chết người này, nếu như Tây Môn Liệt Phong mang một vẻ đẹp cuồng dã áp bức người khác, thì tiểu tử này đẹp trai theo kiểu quý tộc ưu nhã điển hình.Hắn cúi thấp đầu ngạo mạn nhìn nàng, trên cả khuôn mặt không có dư thừa một nụ cười, kuôn mặt lãnh khốc như vậy, làm cho nàng không khỏi nhớ tới Tây Môn Liệt Phong, lại nói, tên tiểu tử này vẻ ngoài cùng Tây Môn Liệt Phong có đến sáu phần tương tự…“Cẩu nô tài, ngươi thật to gan, thấy vổn vương vì sao không quỳ?” Tây Môn Tĩnh Phi ngồi trên lưng ngựa, không nghĩ mình vừa tới kinh thành liền gặp phải một tiểu thái giám không biết trời cao đất rộng này.Bất quá… Tiểu thái giám trước mắt này nhìn thật thanh tú, một đôi con mắt tròn vo lộ ra linh khí khiến người ta mê muội, da tay của hắn thì non mềm giống như của một cô nương luôn ở trong khuê phòng, một thân vóc dáng cũng không giống nam nhân.Nếu tiểu thái giám xinh đẹp này là nữ nhi, không biết sẽ làm mê đảo bao nhiêu nam tử trong thiên hạ.Phun! Hắn rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?Mà Mộ Cẩm Cẩm đứng dưới vó ngựa nghe được hắn tự xưng Bổn vương, cùng với bọn thị vệ phía sau nhìn thấy nam hài trên lưng ngựa thì rối rít quỳ xuống dập đầu.“Nô tài thỉnh an Vĩnh Bình vương gia.”Vĩnh Bình vương gia? Cẩm Cẩm mắt to vừa chuyển, kia là đại nhân vật a? Tại sao nàng ở trong cung cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe qua?“Ai có thể nói cho ta biết tên tiểu thái giám này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Hắn tại sao lại từ dưới xe ngựa văng ra?”“Ách…” Mấy thị vệ liền đem tầm mắt dời về phía Mộ Cẩm Cẩm, ngay cả người phu xe cũng bị làm cho sợ đến nét mặt già nưa kinh hoàng.Bị mọi người cùng nhau nhìn chăm chú Mộ Cẩm Cẩm lúng túng vung lên hai ngón tay,” Này! Các vị thị vệ đại ca, ta là Tiểu Đức Tử bên cạnh hoàng thượng a, các người biết đấy? Trước đó vài ngày hoàng thượng còn phải ta đi Thúy Hoa lâu mua bột phấn nước mà, ngài nói muốn tặng cho Nguyệt quý phi làm lễ vật, thấy không! Nguyệt quý phi sau khi nhận được lễ vật của hoàng thượng liền la hét kêu muốn có nữa, cho nên hoàng thượng lại phái ta ra cung mua thêm một chút.”Thuận miệng ứng đáp luôn luôn là bản lãnh của Mộ Cẩm Cẩm a.“Vậy ngươi vì sao phải nụp ở dười đáy xe ngựa? Mà không phải dùng kim bài của hoàng thượng mà quang minh chánh đại xuất cung?” Tây Môn Tĩnh Phi lạnh giọng hỏi.“Cái này… Ngài cho là vì đâu, nói ra thì rất dài…” Cẩm Cẩm một bên kéo dài thanh âm, một bên cố gắng ở trong đầu tính toán nên ứng phó với thối tiểu quỷ trước mặt như thế náo.Đột nhiên! Nàng linh cơ vừa động, hất hàm lên, nàng mập mờ hướng Tây Môn Tĩnh Phi chớp mắt vài cái, động tác này khiến cho Tĩnh Phi giật mình cả người run lên,” Ta len lén nói cho ngài biết…”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.