Đọc truyện Lãnh Thiếu Sủng Vợ – Chương 24: Kết
Mạn Huyền Thanh ” Vô tình “đổ ly rượu lên người cô. Các nhà báo liền tập trung mọi sự chú ý về hướng của Hoắc Tiệp Dao chờ cách ứng xử của cô
– Ối xin lỗi tôi quá vô ý rồi _ Mạn Huyền Thanh cười khẩy
– Mạn tiểu thư không cần khách khí. Chỉ là rượu thôi mà. Không sao cả _ Hoắc Tiệp Dao nở một nụ cười nhẹ.
Các nhà báo phóng viên vô cùng hài lòng gật đầu tán thưởng cách ứng xử của cô.
– Haizzz…. Cũng đúng thôi…. Loại người như cô thì bị ” tắm rượu ” là chuyện thường mà nhỉ? _ Mạn Huyền Thanh châm chọc
– Đúng vậy a. Có người ganh tỵ với địa vị của tôi thường hay làm những trò hèn hạ suốt. Còn nhưng tiểu thư cao quý… Cũng vì một chữ ” Tiền ” của ông xã tôi lại ” Vô tình ” đổ rượu lên người tôi. Haizzzz… Nếu muốn thì cứ nói… Hoắc Tiệp Dao tôi đâu có nhỏ nhen đến nổi mà không đồng ý… Chỉ cần… Nếu ai muốn làm Lãnh Thiếu Phu nhân của Lãnh Thị thì nhớ làm ơn…. Đã rước gạo thì nhớ rước luôn cơm nhé _ Hoắc Tiệp Dao cười nhẹ
– Cô… Cô…. Là đồ ăn bám _Mạn Huyền Thanh tức đến đỏ mặt
– Ăn bám? Tiền tôi sử dụng là tiền tôi tự làm ra. Tôi ăn bám khi nào? _ Hoắc Tiệp Dao nhíu mày đẹp lại nhìn Cô ta
– Chẳng phải cô luôn ăn bám theo Thiếu Phàm hay sao? _ Mạn Huyền Thanh khinh bỉ nói
– Tiền tôi làm ra là cho vợ cho con. Vợ tôi cho dù tiêu sài phung phí thì cũng có liên quan gì đến cô? _ Giọng nói lạnh lẽo của Lãnh Thiếu Phàm vang lên
– Anh… Anh… Không phải… Ý… Ý.. Em là… _ Mạn Huyền Thanh lắp bắp
– Tôi cảnh cáo cô Mạn Huyền Thanh. Tiệp Dao là vợ của tôi. Cô còn dám gây sự với vợ tôi cho dù cô là Ảnh hậu hay con của trời…. Tôi cũng không tha _ Lãnh Thiếu Phàm đe dọa
– Được rồi Thiếu Phàm. Kệ cô ta đi _ Hoắc Tiệp Dao dịu giọng kéo tay anh
– Nể tình vợ tôi, tha cho cô lần này. Hừ _ Lãnh Thiếu Phàm hừ lạnh rồi ôm eo cô bước đi
Các nhà báo rất chi là hài lòng với đôi vợ chồng này. Chồng tài giỏi bá đạo, vợ xinh đẹp lại ôn nhu. Đúng là một cặp trời sinh
– Dao Dao… Có sao không? Cần tớ lấy đồ cho cậu thay không? _ An Lam Nhi lo lắng hỏi
– Không sao đâu. Tớ ổn mà _ Hoắc Tiệp Dao cười
– Ổn của em đó sao? Em xem ăn mặc phông phanh thế này. Nhỡ cảm lạnh thì sao? _ Lãnh Thiếu Phàm vô cớ tức giận đùng đùng
– Được rồi mà. Em đã nói là không sao rồi mà. Anh đừng giận nữa _ Hoắc Tiệp Dao dụi dụi đầu nhỏ vào ngực anh.
– Tạm tha cho em. _ Lãnh Thiếu Phàm hôn nhẹ lên cánh môi của cô rồi cười
Hoắc Tiệp Dao cũng cười nhẹ đáp. Trong suốt bữa tiệc Hoắc Tiệp Dao và Lãnh Thiếu Phàm cứ dính nhau như sam. Không cho cơ hội một nữ nhi hay nam nhân nào đến gần và tiếp xúc thân mật với cô hoặc là anh
Kết thúc bữa tiệc, Ba mẹ Lãnh đến đón Bạch Ngôn để đi du lịch cùng cháu nội. Hoắc Tiệp Dao và Lãnh Thiếu Phàm cũng không có ý kiến gì cả chỉ nhún vai cho qua
Về đến nhà, Lãnh Thiếu Phàm cưng chiều bế cô lên thẳng về phòng. Nằm bên cạnh cô ân cần và vô cùng dịu dàng hôn nhẹ lên môi cô rồi ôm chặt cô vào lòng
– Phàm…. Ái Linh… Cô ấy thế nào rồi? _ Hoắc Tiệp Dao thắc mắc
– Không sao cả…. Cô ta đang làm thư kí cho Lí Kiên _ Lãnh Thiếu Phàm cười nhẹ
– Phàm…. Anh cho em đi làm nha… Mấy hôm nay về lại thành phố T này em chán lắm a _ Hoắc Tiệp Dap nũng nịu cọ cọ đầu vào ngực anh
– Không được. Bà xã em tin anh đi. Sáng nay anh dùng rất nhiều sức để ” Ăn ” em. Nên anh tin chắc chắn em sẽ có ” một tiểu bảo bối ” _ Lãnh Thiếu Phàm lưu manh cười gian tà
– Anh…. Anh…. Không chơi với anh nữa _ Hoắc Tiệp Dao bĩu môi rồi xoay lưng lại với anh
– Bà xã, anh không muốn em cực khổ mà _ Lãnh Thiếu Phàm ôm cô từ sau lưng, đầu của anh cũng cọ cọ vào cổ cô
– Em không muốn ở nhà… Để người ta nói em ăn bám anh à _ Hoắc Tiệp Dao chu môi bất mãn
– Bà xã đại ngốc, tiền anh làm ra để cho em và con dùng sao có thể gọi là ăn bám? Em cũng có trả công mà _ Lãnh Thiếu Phàm nhìn cô
– Em trả công? _ Hoắc Tiệp Dao khó hiểu nheo mày lại
– Đúng vậy. Em chỉ cần mỗi ngày đều cho anh ” ăn ” em và sinh cho Lãnh gia thật nhiều con là được rồi. Sinh 2 đứa nuôi 2 đứa, sinh 10 đứa ta nuôi 10 đứa _ Lãnh Thiếu Phàm cười lớn một tiếng
– Anh… Anh không biết liêm sỉ…. Trong đầu anh ngoài việc đó ra còn chứa được cái gì nữa hả? _ Hoắc Tiệp Dao nhăn mặt nhìn anh
– Anh chứa hình bóng của em _ Lãnh Thiếu Phàm đưa tay lên mặt cô
– Dẻo miệng quá đi _ Hoắc Tiệp Dao cười nhẹ
– Vợ này, sau khi kết hôn nhu cầu của anh về em càng tăng đó nha. Trong mấy ngày tới anh sẽ ” ăn ” bù 5 năm quá nhé bà xã? _ Lãnh Thiếu Phàm cười híp mắt nhìn cô
– Lưu manh, tránh ra _ Hoắc Tiệp Dao đẩy anh ra
– Em không thoát khỏi anh đâu bà xã. Đời này của em đã định sẽ là sẽ dính chặt với anh rồi _ Lãnh Thiếu Phàm ôm chặt cô hơn
– Có sao? _ Hoắc Tiệp Dao nheo mày
– Đúng vậy vợ yêu _ Lãnh Thiếu Phàm cưng chiều mỉm cười nhẹ
-….. Ông xã à…. Em muốn đi làm…. Ở nhà chán lắm….. _ Hoắc Tiệp Dao giở trò nũng nịu
– Cái gì anh cũng đồng ý…. Trừ đi làm _ Lãnh Thiếu Phàm vẫn ôn nhu dịu giọng
– Phàm, Anh không yêu em _ Hoắc Tiệp Dao mếu máo
– Bà xã à, anh yêu em nhiều lắm. Sao em lại nở nói anh không yêu em được _ Lãnh Thiếu Phàm ôm chặt cô vào lòng
– Anh không cho em đi làm là anh không yêu em, muốn giam cầm em _ Hoắc Tiệp Dao ngồi bật dậy
– Vợ ngốc, anh là sợ em khổ. Nếu em muốn được thôi công ti anh vẫn đang thiếu một vị trí _ Lãnh Thiếu Phàm bế cô ngồi lên đùi mình
– Vị trí gì a? _ Hoắc Tiệp Dao mắt sáng như đèn pha oto
– Vị trí…. Vợ yêu của CT _ Lãnh Thiếu Phàm cười lớn
– Anh…. Ghéttttt! _ Hoắc Tiệp Dao đánh vào ngực anh
– Dao Dao, anh yêu em!
– Phàm, em yêu anh!
—————HOÀN—————