Đọc truyện Lãnh Thiếu Sủng Vợ – Chương 14
Sau một đêm dài bị Lãnh Thiếu Phàm hành hạ đến ngất đi tỉnh lại thì cô chính thức làm bạn với chiếc giường thân yêu. Toàn thân của Hoắc Tiệp Dao như rã rời không còn sức lực nữa. Cả buổi tối cô không có thời gian ngủ nên sáng hôm nay cô quyết định ở nhà ngủ bù mặc kệ là ai gọi
Ngược lại với cô. Cả một đêm được ăn no nê nên tâm tình của Lãnh Thiếu Phàm anh đây rất tốt. Buổi sáng còn hí hửng vào bếp chuẩn bị một ít thức ăn cho ” Cô vợ nhỏ ” của mình
Khi thức ăn đã chín anh tự mình đưa khay thức ăn thơm lừng nức mũi lên phòng. Nhẹ nhàng mở cửa phòng ra thấy con mèo nhỏ nào đó vẫn còn ngủ ngon cũng không đành đánh thức
Lãnh Thiếu Phàm cưng chiều bế cô vào phòng vệ sinh làm vệ sinh cá nhân. Anh cố gắng kìm nén dục vọng để tắm rửa cho cô. Sau khi đã tắm gội sạch sẽ thì anh lại bế cô ra ngoài để cô ngồi trên sofa rồi mới một mình vào phòng tắm dội nước lạnh
Hoắc Tiệp Dao do bị cái bụng đói meo đánh thức. Thấy trên bàn nhiều đồ ăn liền khônh nghĩ ngợi mà ăn ngay và luôn. Anh từ trong phòng tắm bước ra với bộ đồ thoải mái ở nhà thấy cô ăn đến ngấu nghiến liền phì cười một cái
– Em ăn từ từ. Có ai tranh với em đâu _ Lãnh Thiếu Phàm lấy một chiếc khăn giấy lau nhẹ môi cô
– Anh hành em cả đêm hôm qua tất nhiên phải ăn bù rồi… Hừ _ Hoắc Tiệp Dao liếc xéo anh một cái
– Được được. Em cứ ăn. Anh không cản. Nhưng ăn chậm kẻo nghẹn _ Lãnh Thiếu Phàm dịu dàng ôm cô vào lòng
– Anh để yên cho em ăn xem nào _ Hoắc Tiệp Dao chu môi
– Tiệp Dao. Anh yêu em. Anh biết là hiện tại em chưa có tình cảm với anh. Nhưng em hứa. Đừng rời xa anh. Đừng bỏ rơi anh. Có được được không? Thiếu em. Anh thật sự sống không nổi đâu _ Lãnh Thiếu Phàm vùi đầu vào cổ của cô
– Em… Em… Nhưng…. Anh hứa dù có việc gì cũng phải tin em. Phải cho em giải thích hoặc là…. Phải cho em nói không được hiểu lầm em. Em không muốn bị phản bội một lần nào nữa đâu _ Hoắc Tiệp Dao bỗng nhiên nhớ đến Đàm Thiếu Vũ liền bất giác hai hàng nước mắt lăn xuống
– Ngoan đừng khóc. Anh sẽ tin em. Mãi mãi tin em và mãi mãi yêu em. Dao Dao anh yêu em. Yêu em rất nhiều _ Lãnh Thiếu Phàm hôn nhẹ lên tóc cô
– Thiếu Phàm… Cảm ơn anh _ Hoắc Tiệp Dao nở một nụ cười nhẹ
– Vì sao lại cảm ơn anh? _ Lãnh Thiếu Phàm khó hiểu nhìn cô
– Cảm ơn anh vì đã tin em. Cảm ơn anh đã bên em và cảm ơn anh vì đã dành tình yêu cho em. Cảm ơn anh vì tất cả _ Hoắc Tiệp Dao tựa đầu vào ngực anh.
– Anh mới là người cảm ơn em. Dao Dao cảm ơn em đã đồng ý bên cạnh anh. Cảm ơn em đã làm ánh sáng soi đường cho anh. _ Lãnh Thiếu Phàm ôm chặt cô vào lòng
Sau đó thì cô và anh bắt đầu ăn sáng. Rất ngọt ngào và đầy hạnh phúc. Nhưng chưa chắc đã dừng lại ở đó….
Tối đến, Hoắc Tiệp Dao và Lãnh Thiếu Phàm được mời đến dự một bữa tiệc của Tạ Gia. Tất nhiên Tạ Thủy Tinh cũng có mặt ở đây. Cô ta nhìn thấy anh và cô ân ân ái ái bên nhau liền đem lòng đố kị và muốn hãm hại cô
Trong khi Lãnh Thiếu Phàm đang bàn việc với một số tập đoàn khác thì Tạ Thủy Tinh bước đến gần chỗ của Hoắc Tiệp Dao đang đứng. Cô ta cố ý cầm một ly rượu giả vờ dấp ngã muốn đỗ rượu vào người cô nhưng Hoắc Tiệp Dao nhanh chân né sang một bên khiến cô ta ngã lăn ra đất
Hoắc Tiệp Dao xoay người lại nhếch mép cười nửa miệng rồi bước đến đỡ cô ta đứng dậy.
– Tạ thiên kim không sao chứ? Tại sao có ghế đằng kia không ngồi. Có giường bên trong nhà lại không nằm sao lại nằm ngủ dưới nền đất thế kia? _ Hoắc Tiệp Dao châm chọc.
– Hứ… Không phải là cô cố ý sao? _ Tạ Thủy Tinh hất mạnh tay cô ra. Thuận thế cô vờ ngã ra đất
Các tiểu thư thiên kim thấy như vậy liền nhiều lời bàn tán to nhỏ
– Người ta có lòng giúp mà còn ra vẻ thanh cao. Thật là _ Thiên Kim 1 nói
– Đúng là người không có giáo dục. Người ta giúp đỡ dậy mà còn hất cho người ta ngã nữa _ Thiên Kim 2
– Tội cô gái kia quá. Đúng là lấy oán báo ơn mà _ Thiên Kim 3
Lãnh Thiếu Phàm nghe tiếng xì xầm bàn tán trong lòng liền hiện lên tia lo lắng, gấp gáp đi tìm Hoắc Tiệp Dao
Vừa đến nơi một cảnh tượng khiến anh phải đau lòng. Hoắc Tiệp Dao bị Tạ Thủy Tinh hất tay đến ngã lăn ra đất. Lãnh Thiếu Phàm tức giận bước đến đỡ Hoắc Tiệp Dao đứng dậy
– Em không sao chứ? _ Lãnh Thiếu Phàm lo lắng nói
– Em ổn _ Hoắc Tiệp Dao nở một nụ cười nhẹ.
– Ai làm? _ Lãnh Thiếu Phàm gằng giọng
– Vô ý bị ngã thôi. Không sao mà _ Hoắc Tiệp Dao nhỏ giọng
– Anh hỏi em. Ai làm? Nếu em còn giấu anh sẽ không tha _ Lãnh Thiếu Phàm nheo mày ánh mắt hiện lên tia ác quỷ
– Em… Em… Em chỉ giúp Tạ thiên kim đứng dậy khi thấy cô ấy ngã dưới đất. Nhưng… Nhưng cô ấy nói là em cố ý.. Nên.. Nên hất tay em ra làm em ngã. Nhưng em không có cố ý… _ Hoắc Tiệp Dao bắt đầu thút thít
– Được rồi. Anh biết… Em không cố ý ngoan nín nào _ Lãnh Thiếu Phàm đau lòng khi thấy những giọt lệ của cô
Tất cả những vị khách tham gia buổi tiệc này đều bị anh làm cho ngạc nhiên. Vì đây là lần đầu tiên nhìn thấy một ác ma dịu dàng như vậy với một cô gái khiến họ tò mò về gia thế của Hoắc Tiệp Dao
Tạ Viết và Tạ Minh ( Tạ Minh là anh trai của Tạ Thủy Tinh) từ trong nhà bước ra liền nghe những lời bàn tán xung quanh liền bước đến chỗ của Tạ Thủy Tinh
Tạ Minh nhìn thấy cô gái nhỏ lại còn là một tuyệt thế mỹ nhân liền bị cô hớp hồn nhìn cô chằm chằm
– Tạ thiếu đây sao lại nhìn Vợ tôi như vậy? _ Lãnh Thiếu Phàm tức giận nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh
– Đó… Đó là vợ… Vợ của cậu? _ Tạ Minh như không tin vào tai mình
Các vị khách và cả Tạ Viết cũng không khỏi ngạc nhiên. Tạ Thủy Tinh tức giận ra tay đánh Hoắc Tiệp Dao một cái. Các vị khách há hốc ngạc nhiên, riêng Lãnh Thiếu Phàm thì bị chọc cho điên tiết còn Hoắc Tiệp Dao thay đổi từ khuôn mặt hiền thục được thay thế bằng khuôn mặt lạnh lùng vô cảm nhìn chằm chằm vào Tạ Thủy Tinh….