Đọc truyện Lạnh Lùng, Tôi Yêu Em Thật Đấy – Chương 48
Nhẹ nhàng bước xuống nhà, cơn đau đầu từ tối hôm trước vẫn chưa có dấu hiệu thuyên giảm dù nó đã uống thuốc và nghỉ ngơi, cả người nó như có thể ngã bất cứ lúc nào nhưng nó không cho phép mình trở nên yếu đuối sự yếu đuối đó luôn là nhược điểm của bất cứ ai …….. cố gắng không để mình để lộ sự mệt mỏi , nó vẫn như mọi ngày nó sẽ đến trường sau hắn
~tua
Mệt mỏi nó nằm gục xuống bàn không thèm quan tâm đến 2 con bạn đang lải nhải bên tai
– Bà không khỏe sao?_Nhỏ Nhi bên cạnh thấy thế hỏi
-….
– Có cần nghỉ không ?_Jim nói
-…..
– Đúng đấy , để tôi xin phép cô cho bà nghỉ tiết này nhé_Nhỏ quan tâm nói
– K sao chỉ hơi đau đầu chút thôi _nó nói vs giọng mệt mỏi
– Vậy xuống phòng y tế nghỉ đi _Jim nói
– Tôi đưa bà xuống phòng y tế, không sao đâu tiết này là tiết tự học mà _nhỏ nói
Hôm nay lớp nó có tiết tự học nên giáo viên không lên lơp dạy…. và lại bây giờ cũng đã gần tiết cuối rồi nên hầu hết bọn con trai đều đi tập bóng rổ vào tiết này duy chỉ còn một số ít người là ở lại học nói là học chứ có học đâu chỉ ngồi nói chuyện vs nhau (bọn lười vận động ) còn bọn con gái thì cũng đang bận ngắm trai đẹp chơi bóng. Vì để tránh gây mất trật tự trong trường vào giờ tự học nên nhà trường chỉ cho những học sinh nam và nữ trong các câu lạc bộ học môn mình theo học trong câu lạc bộ còn lại thì ở lớp ôn bài. Bọn con gái trong lớp nó không đi tham gia câu lạc bộ vì họ đều là những tiểu thư quên đc yêu chiều nên không thích vận động và cũng vì thế mà họ phải ở lại lớp học …nó thật sự rất mệt rồi , cố cầm cự trog những tiết đầu ,đến bây giờ gần như cơn đau đầu đang thống trị tâm trí nó , rất đau nhưng nó cũng vẫn rất tỉnh táo …
Nói là làm , nhỏ đưa nó đi xuống phòng y tế nghỉ ngơi. Phòng y tế của trường nó nằm trong một dãy nhà khác đối diện vs khu tập bóng rổ mà hắn và Tuấn đang chơi vì thế để đi đến phòng y tế thì nó và Nhi phải đi qua khu tập bóng của trường
Từ đầu buổi học hắn không hiểu sao mình k thể rời mắt khỏi cô nàng xấu xí của lớp dù tập bóng nhưng hình ảnh mệt mỏi của cô ấy cứ hiện lên trước mắt hắn , nhìn dáng vẻ mệt ấy rất quen…hắn chợt cảm thấy lo lắng , lo lắng co một người mà chính hắn cũng không hay nói chuyện tiếp xúc. Nhưng hắn cũng hơi thắc mắc tại sao lại có thẻ học sinh của cô gái xấu đó trong phòng nó , phải chăng giữa cô gái ấy và nó có mối quan hệ gì _đây là câu hỏi mà hắn đã thắc mắc từ tối hôm qua đến giờ. Phải khi hắn vào phòng nó , hắn cũng tình cờ nhìn thấy tấm thẻ học sinh mà nó đặt trên bàn và từ đó cái câu hỏi đó đã ở quanh quẩn trong đầu hắn
Uống một vài viên thuốc giảm đau, nó nằm trên giường nghỉ ngơi, trong phòng giờ chỉ còn nó vs không gian tĩnh lặng , nhỏ Nhi thì phải vô lớp còn y tá bận việc chỉ kêu nó uống thuốc và nghỉ cho đỡ hơn thôi. Nằm trên giường thở dài , có lẽ nó bị cảm gió
Quay qua chỗ khác chút nhé
-Hình như hôm nay con nhỏ đó không khỏe hay sao ý?_Linh bên cạnh ả nói
– Hừm , hôm nay xem nó còn ra vẻ đến lúc nào _ả Thư nói giọng đầy vẻ mưu mô
– Vậy chị định tính như thế nào ?_Linh bên cạnh hỏi vẻ đầy thích thú
– Như kế hoạch đã bàn _ả nói
Và thế là một kế hoạch mang tính chất thật ….điên rồ của ả đã dc bày ra để bắt con mồi phải chịu chết trước móng vuốt của nó, con vật đó có thể chiến đấu để bảo vệ sự sống của mình hay không vẫn còn là một ẩn số chưa có lời giải đáp
*cạch*cửa phòng y tế bật mở, một dáng hình nhỏ nhắn lọt vào mắt nó
– Bạn có phải là Vy không?Nhi đang bị bắt nạt ở phòng bơi , bạn mau đến giúp bạn ấy đi _một cô gái nhỏ nhắn nói vs nó
Cũng không biết tại sao khi nghe Nhi bị bắt nạt thì nó không nói k rằng gì đi thẳng ra khỏi phòng mặc kệ cho cơn đau đầu đang hoành hành. Khi bóng nó khuất dạng , chợt cô gái đó cười , một nụ cười không mấy thân thiện so vs bề ngoài cua mình
“cô ta thật dễ lừa”_cô ả thầm nghĩ