Đọc truyện Lạnh Lùng ! Là Tính Cách Thật Sự Của Em Sao? – Chương 20
Vy không hiểu gì cả , chỉ lên tiếng làm Bảo phải hoàn hồn lại mà ngớ người ra ngậm cục “quê bự” trong mình . Vy không nhận ra Bảo à ? Nhưng tại sao lại nặng lời như vậy , không chấp nhận lời xin lỗi trân thành của Bảo ư ?
– Tôi không hiểu chứ ! Đây là cái kiểu cua gái mới của tụi anh à ?
– Nè cô kia ! Bảo nó xin lỗi rồi cô còn nói gì nữa ? Kiểu cua gái nào , cô đang mơ tưởng gì à !
H.Anh phóng chọt vào miệng Vy
– Thế sao ?
Vy thản nhiên , rồi đưa tay nâng đầu Bảo lên . Hở khuôn mặt này quen lắm , rất quen với Vy nhưng sao chẳng nhớ ra là ai hết vậy , phải chăng có rất nhiều điều đã xảy ra khiến cô phải quên đi một số người rất quan trọng đối với cô . Thật sự anh là ai thế ? Vy sao lại ngốc với cái chuyện này đến thế chứ , có phải đầu óc cô mau quên quá không ? Tôi muốn biết anh là ai mà sao khi nhìn mặt anh tôi lại đau đầu thế này …………
1s
2s
3s
4s
5s
– À ừ không sao đâu cậu đi về bàn của mình đi !
Vy lắp bắp , nói với Bảo . Bảo nghĩ Vy đã tha lỗi nên thôi , cũng phải về chỗ ngồi đứng đây như thế này hoài một hồi lại náo động khi có ai bắt gặp . Nó nãy giờ im lặng , còn miệng thì cứ nhâm nhi cốc Cappochino , mắt thì hết nhìn về Vy rồi nhìn qua cửa sổ .
– Sao mày im vậy !
Hân lại bắt nó phải lên tiếng rồi , lúc nãy nó nói quá nhiều để cho con Ly biết về thời gian rồi , tiếc thật lại đi phun lời nói vàng ngọc cho cái con bẩn thỉu ấy . Giờ nó đang muốn tiết kiệm lại lời nói thì lại bị ….. mà không sao nó sẽ không tiếc lời nói của mình cho những đứa bạn thân như tụi này vậy đâu , nó cười thầm trong miệng …..
– Mày biết nó mà, nó chỉ đang tiết kiệm lời nói thôi !
Vy giờ mới hết đau đầu , bèn chọc nó phen vậy .
– Ừ tao quên mất hehe
Hân cười khì khì
– À mà cái dụ thi cử ngày mai tụi mình có cần làm gì không ?
Hân nói tiếp
– Không !
Giờ nó mới lên tiếng đây này !
– Mày không định kêu ai chuẩn bị đề sao ?
Vy mở to hết công kích con mắt của mình mà nhìn nó
– Tao lo
Rồi nó lo rồi nên có phản bác chuyện gì , thì hồi nó mà nói nhiều lên quá 10 câu thì hiểu ha . Hắn nghe , tụi nó bảo chuẩn bị đề gì đó , thì cái cơn nhiều chuyện nổi lên nói là Hot Boy nổi tiếng chứ cũng biết tò mò mà . Quay chiếc ghế qua ( hắn ngồi ghế xoay ) hắn nhìn nó , rồi cất tiếng hỏi .
– Mấy cô chuẩn bị đề gì thế ?
– Liên quan ?
Nó
– Ừ ừ rất liên quan đó hì hì .
Hắn lại nói , cứ như thằng điên nhỉ , trong mắt nó loại người như hắn thì như là một cái gì đó chỉ biết đeo bám . Mà trước giờ hắn đâu như thế , tính cách vui vẻ của hắn chỉ dành riêng cho 2 thằng bạn . Dù nói hắn lăng nhăng lúc nào cũng đi lượn lờ lượn lờ để cua gái , nhưng thật ra không phải vậy chỉ là mấy cô này lại tỏ tình rồi cái trách nhiệm to lớn của hắn là đồng ý thôi . Trong trường hắn rất ít khi tiếp xúc với người khác ngoại trừ 2 thằng bạn thân chí cốt kia …….
– Thế anh có muốn đi không nè ?
Hân vui vẻ nói
– Muốn mà chuyện gì thế ?
Hắn cũng vui vẻ không kém
– Anh cứ đi hỏi Minh Ly người đang hẹn hò với anh đi nhé !
Hân cười híp mắt rồi lại trở thành cái bộ mặt , trắng bệch không tí máu nào khi chuông vào học vang lên ………
Nó Vy và Hân bước xuống làm cho ai cũng ngạc nhiên , vì sao mấy nhỏ dân thường lại được lên cái chỗ đó mà sao vệ sĩ canh gác đâu rồi sao không đá đít mấy nhỏ này xuống nhỉ . Tận 30 phút tụi này ở trển rồi chả biết có chuyện gì xảy ra không , ” à mà thôi kệ cũng đâu có liên quan gì đến mình mau lên lớp thôi ”