Đọc truyện Lãnh Hoàng Phế Hậu – Chương 45: Cuộc hẹn lãng mạn cùng Hạc Minh đại nhân!
.
Một đôi bàn tay lớn ấm áp, lập tức bao trùm đôi mắt của Hạ Lan Phiêu. Hô hấp nóng rực của Hạc Minh quét trên cổ Hạ Lan Phiêu, hơi nóng hơi ngứa. Hạ Lan Phiêu chỉ nghe thấy một loạt tiếng vang kì quái, sau đó cảm giác áp bách ở trên mắt biến mất, chậm rãi mở mắt. Sau đó, bị cảnh đẹp trước mắt làm kinh ngạc nói không lên lời.
Mới vừa rồi gia phòng trên đỉnh tháp còn ảm đạm, trong nháy mắt cả căn phòng rực rỡ ánh sao. Nóc nhà của gia phòng này không dùng ngói chế thành, mà là dùng thủy tinh tinh khiết nhất chế thành, bầu trời sao rực rỡ giống như gần ngay gang tấc, có thể chạm tay đến. Hạ Lan Phiêu ngơ ngác nhìn ánh sao rực rỡ, theo bản năng đưa tay ra sờ. Không thể tưởng tượng nổi nói: “Thật là xinh đẹp!”
“Thích không?”
“Thích.”
“Tặng cho ngươi. Về sau, nếu tâm tình không tốt, có thể tới đây ngắm những vì sao. Chỉ cần Tiểu Hạ Lan thích, ta đều sẽ cho ngươi.”
Hạc Minh nói xong, mỉm cười thản nhiên với Hạ Lan Phiêu, ánh sao chiếu lên người hắn tạo thành vầng sáng nhàn nhạt, giống như thần linh từ trên trời giáng xuống. Hạ Lan Phiêu kinh ngạc nhìn hắn, lỗ mũi có chút ê ẩm. Nàng biết, Hạc Minh vì làm cho nàng vui vẻ, mới có thể mang nàng đi ngắm sao. Cho nên, nàng phải giả bộ vui vẻ lqđ, làm cho mọi người cùng vui vẻ….
“Hạc Minh, cám ơn ngươi.” Hạ Lan Phiêu nhẹ giọng nói: “Cám ơn ngươi luôn ở bên cạnh ta.”
“Tiểu Hạ Lan, thật muốn cảm tạ ta thì lấy thân báo đáp đi ~~” Hạc Minh cợt nhả nói.
Lấy thân báo đáp đi, ta không phải đùa giỡn!
“Cút.”
Hạ Lan Phiêu hung hăng đánh Hạc Minh một quyền, ruốt cuộc lấy lại tức giận của những ngày trước. Hạc Minh mỉm cười nhìn nàng, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, đôi môi đỏ thắm, thật muốn ở nơi vô cùng lãng mạn này phát sinh chuyện gì đó. (các bạn, chuyện gì đó *cười gian* k dk suy nghĩ đen tối nha :v) Đột nhiên, hắn cảm giác thân thể Hạ Lan Phiêu đến gần hắn, kéo ống tay áo của hắn, giọng khát khao nói: “Hạc Minh.”
(oa oa oa, đoạn này thật mờ ám nha *cười phúc hắc* anh minh đang mơ tưởng này, haha)
“Hả?”
“Ngươi ăn no chưa?” (chị thật sát phong cảnh mà >_