Đọc truyện Lãnh Địa Huyết Tộc – Chương 574: Tai Ách Hàng Lâm
Trước cuộc tấn công bất ngờ của đàn chuột bên dưới khu mỏ, đại quân Viễn Đông dù đã có chuẩn bị từng trước song vẫn rơi vào thế khó.
Tất cả đều đến từ sức mạnh thuần tuyết sức mạnh, một sức mạnh vượt ngoài dự kiến của Viễn Đông.
.
Không ai có thể nghĩ ra được đàn chuột đen trú ngụ dưới khu mỏ lại mạnh đến vậy, tính luôn cả Hắc Thử Vương cả tộc đàn chỉ toàn là chuột đen này có đến 7 người chơi cao cấp.
Mặc dù con số khiêm tốn kia thua xa những đại tộc như Huyết tộc, Sư tộc hay thậm chí là thi đàn Đông Hải hàng xóm của Viễn Đông, nhưng lực lượng kia vẫn là rất khủng bố trong phương diện một tiểu tộc đơn lẽ.
Phải biết tộc đàn Hắc Lang của Hắc Dạ Lang Vương một trong số những tộc đàn loài sói sống trên khu vực thảo nguyên của vùng duyên hải này cũng chỉ có bao nhiêu đó người chơi cao cấp mà thôi.
.
Nói đâu xa riêng pháo đài Viễn Đông lá chắn của nhân loại tại khu vực này thì cũng chỉ có khoảng 12-13 người chơi lên được cấp 20 mà thôi.
Mặc dù 12 hay 13 gì đều lớn hơn 7 nhưng con số kia là tập hợp nhân loại của cả một khu vực đồng băng duyên hải và ngoại vi quy tụ về ba khu căn cứ, còn đàn chuột đen chỉ thuần túy là một tiểu đoàn thể một bộ phận nhỏ trong tộc loài chuột.
Nếu tổng hợp lại số liệu của cả loài chuột, từ chuột đen đến chuột đỏ, từ chuột trắng đến chuột hamster sống trên vùng đất này chắc chắn sẽ không thua kém gì số lượng người chơi cao cấp của nhân loại trong ba cứ điểm Phần Thiên, Viễn Đông và Vũng Hảo cộng lại.
Từ đó có thể thấy được trong cuộc đua của những người chơi cao cấp nhân loại tụt lại phía sau đến mức nào.
.
Rất may cho nhân loại trừ một số ít cũng tộc đặc biệt như Huyết tộc hay Long tộc, còn lại phần lớn các chủng tộc đều bị chia rẽ về địa lý lần nội bộ.
Đơn cử như tộc loài sói sống trên vung thảo nguyên ngay cạnh Viễn Đông, dù tính tổng số lượng thành phần cao cấp của Lang tộc chi nhánh Đông Hải dư sức ăn đứt phe nhân loại tại đây, nhưng bọn này lại không chơi chung thậm chí còn đánh nhau giành địa bàn thì sao mà tính chung cho được.
Thế nên nhân loại vẫn có cửa sống, chỉ là dù không quá đoàn kết nhưng rất nhiều loài hung thú lẫn phi hung thú đề xem nhân loại là thứ ăn và đàn chuột đen tuy nhỏ mà có võ này cũng thế…
..
…
Mùa đông đói kém đang đến Hắc Thử Vương không chờ được nữa phát tấn công nhân loại bên trên, với sức mạnh của bản thân cùng sáu đại thuộc hạ và trăm nghìn tiểu đệ tuyến phòng thủ của nhân loại lập tức bị đánh cho tan tác chỉ có thể cố gắng phòng thủ câu giờ.
Dĩ nhiên Hắc Thử Vương gian xảo vô cùng sao không hiểu được câu tốc chiến tốc quyết.
Trước sự phản công của Mã Hán và Trương Thiết, con Hắc Thử Vương này không hề tham chiến mà ngược lại còn lui ra sau để cho hai con chuột đen thống lĩnh đối phó hai người Trương Thiết và lão Mã Hán.
Về phần Hắc Thử Vương nó chọn một mục tiêu khác trí mạng hơn cho riêng mình, cơ thể khổng lồ một lần nữa phát lực nhảy đến một đối tương vừa ngon ăn lại mang yếu tố tiên quyết hơn, đó không gì khác chính là đôi pháo binh.
Dù không thể bắn trúng được những con chuột đen thống lĩnh nhưng trong mắt Hắc Thử Vương nhưng ống trụ đen biết phun lửa kia vẫn tạo nhiều sức ép cho đàn chuột đen của mình, phá hủy những thứ này rõ ràng là tốt hơn đánh nhau với hai tên ngu đang lao đầu lên kia.
.
Nhìn Hắc Thử Vương không thèm chiến với mình mà chọn đội pháo binh chậm chạp làm mục tiêu, hai mắt Mã Hán không nhịn được muốn nứt ra tức giận gầm lên:
– Cmn ngăn cản nó lại…
…
.
Trước vuốt sắt của Hắc Thử Vương không cần nghĩ nhiều cũng ý thức được đội pháo binh chập chạm gần như không có cơ hội.
Tuy nhiên quyền quyết định lúc này không nằm trong tay kẻ yếu mà thuộc về kẻ mạnh là đàn chuột đen, đánh với ai là do Hắc Thử Vương chọn.
Khi Mã Hán cùng Trương Thiết còn chưa kịp ngăn cản Hắc Thử Vương thì hai con chuột đen thống lĩnh đã lao đến ngăn cản họ trước, hai con chuột đen to lớn khổng lồ phân biết một trái một phải lao nhanh người đến rồi há ra cái miệng máu đầy răng nanh sắc nhọn cắn vào hai người Mã Hán và Trương Thiết.
Trước sức ép tử vong, hai người Mã Hán và Trương Thiết không thể không xuất thủ đáp trả đối thủ, chuyện của con chuột siêu cấp khổng lồ nhưng cũng không kém phần gian xảo kia chỉ biết cầu trời phù hộ.
..
…
Bên kia đội pháo binh đáng thương lúc này mới sâu sắc thấu hiểu câu lý thuyết mà không đi liền với thực tiễn là lý thuyết suông.
Dự định của đội pháo binh rất đẹp sẽ ra sức áp chế những con chuột cấp thống lĩnh tạo cơ hội để Trương Thiết và Mã Hán dây dưa với con Hắc Thử Vương.
Nhưng không bé ơi…!đời nào dễ ăn như thế, con Hắc Thử Vương cũng đi bài không kém để hai con chuột thống lĩnh chơi với Mã Hán và Trương Thiết, còn nó sẽ chơi với đội pháo binh.
.
– Cmn…!vậy là nó lại qua đây…
– Các huynh đệ không cần phải sợ bắn chết nó cho ta…
Trông thấy Hắc Thử Vương một thân khổng lồ đen như quả núi ầm ầm lao đến, viên chỉ huy đội pháo binh không nhịn được sợ hãi xen lẫn tức giận gầm lên.
Tuy không thể làm gì được những con chuột thống lĩnh nhưng đội pháo binh trên cơ bản vẫn có khả năng tự vệ nhờ hỏa lực khủng bố của mình, ấy vậy mà con chuột siêu to khổng lồ này lại chủ động tấn công rõ ràng là không xem họ ra gì mà.
Ngay lập tức dưới sự chỉ huy của viên chỉ huy, đội pháp binh lập tức điều khiển những khẩu đại pháo nhắm vào Hắc Thử Vương đồng loạt nã pháo…
.
Đùng…!đùng…!đùng…
Liên tiếp những tiếng pháo nổ đinh tai nhức óc đồng loạt vang lên chấn động cả khu hầm mỏ.
Sáu chiếc xe pháo tựa như sáu con hỏa long đồng loạt phun ra một cột lửa đỏ rực lao thẳng về phía con Hắc Thử Vương, viên đạn pháo theo đó lao đi tạo ra một cột khói dài phía sau khí thế vô cùng lớn.
.
Tuy nhiên Hắc Thử Vương cũng là một chuột và còn là trùm cuối trong giới chuột đen…
Trước mưa bom bão đạn ồ ạt trút xuống, Hắc Thử Vương lập tức thể hiện trình độ bá đạo của mình nhẹ nhàng lách người né tránh những viên đạn pháo khủng bố đang lao đến rồi bị ăn hơn bốn phát ngay sau đó vào người khiến bộ lông vốn đã đen nay lại thêm cháy khét.
.
Hỏa quang bùng cháy…
Từng tiếng nổ Đùng…!Đùng…!không ngừng vang lên kèm theo đó là tiếng gào thét…
Mùi thịt cháy khét thoang thoảng trong không khí còn làm cho chính những quân nhân trực tiếp bắn pháo còn phải ngây người, từ lúc chiến sự diễn ra đến giờ đây có thể nói là lần đầu tiên họ bắn trúng được mục tiêu.
Hiển nhiên Hắc Thử Vương trùm cuối trong giới chuột đen, bá đạo trong từng hạt gạo là thế nhưng không ngờ lại bị đội hỏa pháo này bắn trúng, thật là vi Cmn diệu…
…
.
– Bắn…!lập tức bắn chết nó…
Nhưng rất nhanh viên chỉ huy đội pháo binh đã nhận ra vấn đề khàn giọng gào lên.
Về phần những quân nhân của đội pháo binh, không cần viên chỉ huy kia nói gì bản thân họ cũng nhận ra được mình đang đối mặt với thứ gì, chỉ ngay khi hỏa quang trôi đi Hắc Thử Vương chầm chậm hiện ra đưa đôi mắt đỏ khát máu nhìn chằm chằm vào đội pháo binh, trừ chút da lông nó không hề bị thương.
Hiển nhiên tốc độ của Hắc Thử Vương thật ra không hề chậm thậm chí còn nhỉnh hơn những con chuột đen thống lĩnh một chút, thế nên thứ khiến Hắc Thử Vương không né được những phát đạn của đội pháo binh nực cười thay chính là kích thước quá to lớn khủng bố của bản thân.
Dù sao to lớn như vậy thật sự rất khó lòng mà né được đạn.
Nhưng bù lại cũng chính vì cái thể trạng khủng bố kia làm cho khả năng phòng thủ của Hắc Thử Vương hơn hẳn đám thuộc hạ của mình, nhưng phát đạn pháo mà đến cả bọn chuột đen thống lĩnh cũng ăn không tiêu thì nó lại có thể chịu được, chỉ bị đau một chút ngoài lông da.
.
– Gàooo…
Cảm nhận được cơ thể đau rát, Hắc Thử Vương bạo phát hung uy gầm lên một tiếng rồi một lần nữa lao đến mạnh mẽ đánh xuống đội pháo binh.
Trước con chuột vô cùng trâu bò kia, đội pháo binh từ vui mừng chuyển sang sợ hãi mặc kệ tất cả điền cuồng bắn phá muốn bắn hạ con chuột khổng lồ này.
Từng viên đạn mang theo hy vọng bay đi rồi phát nổ trên người con Hắc Thử Vương, song một màn trước mắt đã chứng minh thể chất kia của Hắc Thử Vương chịu được cả hỏa pháo.
…
Ở một diễn biến khác, từng tiếng súng nổ vẫn không ngừng vang lên…
Bất chấp đội hỏa pháo cùng Trương Thiết và Mã Hán bị áp chế, những quân nhân trấn thủ khu mỏ vẫn không từ bỏ nhiệm vụ của mình điên cuồng nổ súng bắn hạ từng con chuột đen đang chạy đến, lớp lớp xác chuột đen mỗi con đều xấp xỉ một con chó lớn chất chồng lên nhau thành một hàng dài.
Nếu không có những quân nhân này liều mạng chống đỡ, đàn chuột đen đã sớm đánh hạ tuyết phòng thủ thẳng tiến viễn Đông từ lâu rồi.
Đáng tiếc lại không ai nhớ mặt đặt tên cho những quân nhân này, đến cả đặc lão tác cũng lười không thèm đặt tên nhưng họ lại là một phần của lịch sử, một câu chuyện kể về một trận chiến hào hùng đầy máu và nước mắt.
Lớp lớp đàn chuột đen bị bắn hạ là cũng lớp lớp quân nhân phải bỏ mạng trước nanh vuốt của đàn chuột.
.
Nhưng một cánh én không làm nên mùa xuân…
Dù các quân nhân đã liều cả mạng sống của mình vẫn không thể ngăn cả được tất cả, nhất là những hung vật mà họ vốn dĩ không thể đối đầu.
Trong khi Hắc Thử Vương hành đội pháo binh cho ra bả khiến đội pháo thủ đầy uy lực này chỉ có thế gắng gượng dùng trọng điểm hỏa lực điên cuồng bắn phá, còn hai người Trương Thiết và Mã Hán càng không cần phải nói sớm đã bị hai con chuột đen thống lĩnh kiềm chân như vậy ai sẽ chăm sóc bốn con còn lại, câu trả lời là không ai cả…
Thế nên hai trong số bốn con chuột đen thống lĩnh trở nên rảnh tay quay qua tấn công những quân nhân khiến tuyến phòng thủ đàn chuột đại loạn, mỗi bước chân của hai hung thần này đều là thi thể không trọn vẹn của các quân nhân.
Ngược lại hai con khác không nhắm vào các quân nhân mà nhắm đến một thứ khác lớn hơn và có vẻ thu hút hơn.
Hai con chuột đen cấp thống lĩnh, hai hung vật khổng lồ dẫn theo số tia chuột bé mạnh mẽ xông qua tuyến phòng thủ rồi chạy thẳng đến Viễn Đông trước ánh mắt bất lực của các quân nhân, lão Mã Hán và cả thiết nhân Trương Thiết.
Từng ngôi nhà không khác gì đậu phụ bị phá nát trước sức mạnh của hai con chuột cao cấp, gần trăm con chuột đen phổ thông theo đó cũng chạy theo hai lão đại của mình mở màn cho cuộc giết chóc, nhưng đó mới chỉ là sự bắt đầu đến khi chúng xong ra khỏi đông thành đến những nơi đông dân hơi đó mới thật sự là thảm họa.
Từng tiếng kêu la thảm thiết dần dần vang vọng cả Viễn Đông, mùi máu tươi trở nên ngày một nồng đậm báo hiệu cho tai ác đang hàng lâm.
.
Bất chợt một đạo kinh lôi khủng bố phá không lao đến khu đông thành rồi mạnh mẽ đánh xuống trấn áp cả đàn chuột đen đang ầm ầm kéo đến, cùng lúc đó một tiếng long ngâm cũng vang lên ngay sau đó như một lời thống báo viện binh của tuyến phòng thủ đã nát không ra hình dáng gì này đã đến.
Đại lão của Viễn Đông rối cuộc cũng đã đến và không chỉ có một người mà có đến hai người, hai đại boss của Viễn Đông tổng chỉ huy trưởng Lôi Minh và bang chủ Chiến Thần bang đệ nhất bang hội của Viễn Đông lão Ngô Chiến.
Thấy thế ánh mắt của lão ấm Hán rốt cuộc cũng sáng lên hy vọng nhìn vào hai bóng người đang đến thở ra một hơi thì thầm:
– Cmn rốt cuộc cũng đến…
– Chậm một chút nữa nữa là lão tử vào quan nằm rồi…
…
.
– Mã đại nhân sống đại như đĩa sao mà chết sớm thế được…
– He…!được rồi lui ra sau đi phần con lại để huynh đệ chúng ta lo…
Cùng lúc đó hai bóng người dù chậm hơi đôi chút nhưng vẫn kịp thời xuất hiện trước mặt lão Mã Hán cứu giá, một trong số đó khẽ cười lên một tiếng nhìn lão nói.
Hiển nhiên hai người theo sau kia chính là hai đại thiết nhân còn lại của Viễn Đông, Trương Long và Triệu Hổ.
Cứ như thế bốn người chơi cao cấp nhất của Viễn Đông cũng đã chạy đến hỗ trợ.
Dĩ nhiên không chỉ có bốn người này phần còn lại vẫn ở phía sau, chỉ có Liễu Thanh Thiên của Thiên Tuyệt bang và Ngưu Đại Lực của Kim Ngưu bang là không xuất hiện, bởi lẽ họ còn phải giác quyết hai con chuột đen thống lĩnh cùng đàn chuột đen cũng đang hoành hành Viễn Đông.
Nhưng có người đến hỗ trợ là lão Mã Hán đã xui rồi, khẽ mỉm cười một cái Mã đại nhân vô cùng bá đạo trực tiếp ngất xỉu ngay tại chỗ không màng đến thế sự gì nữa