Bạn đang đọc Lãnh Địa Huyết Tộc – Chương 3: Quán Net Thất Thủ Thì Chui Vào Tolet
Đang thất thần thì bỗng nhiên một tiếng động lớn kéo Trần Lâm về thực tại.
-Bóp.
Trước sự kinh ngạc của mọi người lão chủ quán không hiểu bằng cách nào đã lén ra sau lão Ninh dáng một có thật mạnh vào đầu gã, cú đánh mạnh đến nỗi cái bàn phím trực tiếp bể nát.
– Đây là cách làm tốt nhất đối với cậu ta và cả chúng ta.
Lão chủ quán nặng nề nói với các cậu cũng như tự nói với chính mình.
Chưa dừng lại ở đó lão chủ quán lấy ra thêm một cái bàn phím khác tính chơi thêm một cú thì…
Dị biến phát sinh mặt đất rung chuyển dừ dội tự như động đất cấp 10 một vết nứt to lớn xuất hiện giữa đường phố, rất mai vết nứt không hướng về phía quán net nơi trú ẩn của nhóm Trần Lâm như có người may mắn thì có người bất hạnh từng kiến kiêu la thảm thiết của những người may mắn tránh thoát qua bọn thây ma như không may mắn thoát khỏi đất mẹ van lên khấp thành phố.
Mặt đất rung chuyển kịch liệt, lão chủ quản thân hình béo tốt tế chổng vó ở một góc, bọn Trần Lâm củng không khá khẩm hơn.
Bất chợt lão Ninh từ dưới đất bò dậy, như ăn phải thuốc kích thích gã hết lên một tiếng điên cuồng xông về phía bọn Trần Lâm.
Làm cả bọn hoảng sợ chạy tử táng.
Đột nhiên lão Diệp xui xẻo vấp phải con chuột dưới đất té ngã, chỉ chờ có thế lão Ninh lao đến đè lão Diệp xuống điên cuồng cắn sẽ, tinh huyết nhuộm đổ cả quần áo hai người.
– Đm lão tác khốn kiếp mới chương 3 mà đã cho ta treo rồi, ta không cam tâm.
Bị lão Ninh cắn vào cổ, lão Diệp đau đớn gào thét.
Thấy thế Trần Lâm cắn răng cầm lấy cái ghế gần đó, lấy hết sức bình sinh cậu đập vào đầu lão Ninh tiễn gã về với chúa.
tin ..
bạn đã giết một thây ma lv0*
tin ..
bạn nhận được kinh nghiệm*
tin ..
lần đầu giết chết thây ma bạn nhận được quà khích lệ*
Một loạt thanh âm độ nhiên xuất hiện trong não hải làm Trần Lâm kinh ngạc quên luôn hành động điên cuồng của mình vừa rồi, nhưng không đợi cậu bần thần lâu tiếng kêu đau đớn của lão Diệp làm cậu tỉnh lại.
Chạy đến xem tình hình của lão Diệp cậu kinh hãi trước hiện trạng của y, cổ bị cắn một mảnh lớn, phần bụng bị cào rách rồi cả ruột ra, máu chảy lên lán cả một vùng, lão Diệp không xong rồi.
Thôi thớp nhìn Trần Lâm lão Diệp nó:
– Lão Trần ta không xong rồi, moá không ngờ lão tác chơi ác vậy cho ta đi sớm, ta chỉ có điều muốn nói, lão tử tên là Diệp Vâng, độc giả nhớ lấy.
Nói xong như trúc được gánh nặng lão Diệp yếu dần rồi rụng luôn.
Trần Lâm chết đứng nhìn thi thể lão Diệp, thế là một người bạn nửa của cậu ra đi, không biết tương lai cậu, lão Vương hay thậm chí là lão chủ quán ai sẽ là người tiếp theo.
Tận thế a, tương lai thật đáng sợ.
– Lão Trần cẩn thận.
Bất chợt từ xa lão Vương lao tới kéo Trần Lâm về phía mình, một mùi tanh hôi xẹt qua mặt cậu.
Nhìn lại cậu thầy một thây ma không hiểu vào bằng đường nào đang tiến về phía của bọn cậu.
Lúc này lão chủ quán củng bò dậy đắng chát nhìn vào khung cảnh trước mặt, từ sau quán bốn năm thây ma đang từ từ bò vào còn vật chắn mà cả nhóm vất vả dựng lên đã bị trận động đất san bằng.
– Vậy …!vậy là hết chúng ta sẽ bị ăn thịt! Lão Vương tuyệt vọng sụp đổ.
– Không nhất định có cách.
Lão chủ quán cắn răng nhìn xung quanh tìm lối thoát, tay củng không quên nấm chặt cái bàn phím sẵn sàng khô máu.
– Lão chủ quán nhìn đằng kia.
Trần Lâm bất chợt lên tiếng chỉ về phía cửa sổ trên tường
Nhìn theo hướng Trần Lâm chỉ ánh mắt lão chủ quán sáng lên.
Mặt tường hướng đó đã loan lỗ những vết nứt do trận địa chấn chỉ cần một lực đủ mạnh thì có thể đổ sụp.
– Theo ta.
Hét lên một tiếng lấy tinh thần lão chủ quán trước tiếp xông về phía cửa sổ, với thân hình 100kg của lão bức tường không chịu nổi một kích trực tiếp đổ sập còn đè chết hai con thây ma xui xẻo bên ngoài.
Thấy thế lão Vương củng nhảy theo thoát ra ngoài.
Đến lượt Trần Lâm thì bất chợt một bàn tay nắm lấy chân cậu làm cậu té ngã, cánh tay kia không ai khác là của lão Diệp hay nói chính xác hơn là của thây ma lão Diệp.
Trần Lâm không khách khí đạp vào mặt gã mà bò dậy thì đã quá trễ lỗ hổng mà lão chủ quán phá ra đã bị 2 3 thật ma bao quan.
Bên ngoài lão Vương định quay vào giúp thì bị lão chủ quán nắm đầu lôi đi.
– Xin lỗi cậu Trần Lâm.
Vừa chạy lão chủ quán vừa hét lớn thu hút một vày thây ma như không ăn thua gì.
– Vậy người kế tiếp là mình.
Bị dồn vào chân tường Trần Lâm tuyệt vọng nghĩ, ánh mắt đờ đẳng nhìn xung quan bất chợ ánh mắt của cậu ngưng tụ tại khi nhìn thấy một thứ: cửa vào tolet.
Cắn răng Trần Lâm lao thẳng về hướng cửa tolet bất chấp 2 thây ma đang đứng gần đó.
Thấy câu lao đến chúng điên cuồng róng lên củng lao về phía cậu, chỉ chờ có thế cậu đạp mạnh lên cái bàn gần đó lấy thế nhảy qua đầu 2 tên thây ma.
Tưởng chừng như đã thoát nạn nhưng không từ đâu một thây ma khác lao đến khi câu vừa tiếp đất.
Thấy cái miệng đầy máu đang hứng về phía mình, dù biết không thể tránh né nhưng nhưng cậu vẫn cố lách người vì đơn giản cậu không muốn cái miệng tanh hôi kia cắn mình, không ai muốn bị cắn.
Bất chợt một cổ lực lượng kỳ dị lang tỏa khấp cơ thể cậu, mọi vật sung quanh cậu đều chậm lại, trong đường tơ kẻ tốc cậu quay người né tránh con thây ma đang lao đến nhưng cậu củng mất thăng bằng té trên mặt đất, mai thai chính cú ngã đó đã làm cậu gần cửa tolet hơn.
Sau pha hạn cánh có phần đo đường Trần Lâm cắn răng chịu đựng cơn đau do cú ngã nhanh chống bò vào tolet rồi đống sầm cửa lại trước khi bọn thây ma lao đến.
Lần này Trần Lâm cược thắng cậu đã sống sót qua một kiếp, ngoài kia bọn thây ma vẫn điên cuồng cào vào cánh cửa.