Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 1: Hoàng Hôn Ngày Tận Thế


Bạn đang đọc Lãnh Địa Huyết Tộc – Chương 1: Hoàng Hôn Ngày Tận Thế


Trường trung học Bạch Vân là một trường trung học công lập nhỏ thuộc thành phố Bạc Hà.
Tại một quán net cách trường không xa.

Trần Lâm và nhóm bạn của cậu đang thực hành giáo trình quẩy yasuo cấp tốc của một ông thầy nào đó, dĩ nhiên màn hình đỏ.
– Moá nó, không gánh nổi cái team này mà!
Trần Lâm đập bàn tức tối.
Còn mọi người xung quan thì ánh mắt trắng dã nhìn cậu.

Moá 02/18 đúng là gánh team thật chỉ có điều là gánh nặng của team thì có.
Đang tính làm thêm trận nữa rồi về không lão cha vác đồ long đao tới ganh thì toang.
Đột thiên ngoài đường có tiếng hết lớn, rất nhiều người đổ xô ra đường chỉ chỉ trỏ trỏ, thậm chí có người còn lấy điện thoại ra livestream.
Tò mò hống chuyện mấy thanh niên trong quán net củng chạy ra xem trong đó dĩ nhiên có Trần Lâm.
Ra ngoài mới thấy bầu trời mây đen cuồng cuộn kéo đến tụ lại thành 7 hư ảnh nhân hình to lớn đứng sừng sững trên bầu trời thành phố Bạc Hà.


Không chỉ thành phố Bạc Hà mà toàn thế giới khấp các nơi đều sức hiện hiện tượng này làm cho mọi người hoang mang vô độ.

Đột nhiên một âm thanh vang lên.
– Hởi vạn tộc trên tinh cầu này, chúng ta là Thần! Cuộc sống yên bình của các người đã kết thúc giờ là thời gian của sự tranh đấu.

Từ trong địa ngục hãi giãy giụa, nỗ lực giãy giụa, trở nên mạnh mẽ hơn.

Chỉ có không ngừng trở nên mạnh mẽ, các ngươi mới có tồn tại.

Nếu không thì chỉ có diệt vong! Hiện tại, Hệ Thống Tiến Hoá kích hoạt đếm ngược bắt đầu! Năm… Bốn…
Một thanh âm vô hình đột nhiên xuất hiện trong đầu óc của Trần Lâm, ngay khi thanh âm kia vừa vang lên thời gian, không gian như dừng lại, đầu óc cậu giờ chỉ còn lưu lại thanh âm kia.
– Ba…!Hai…!Một! Đã khóa thành công, trò chơi ..

bắt đầu.
Nương theo sau thanh âm kia kết thúc, Trần Lâm mới từ trong trạng thái kỳ dị kia thoát ra.
– Cái …!cái đéo gì vậy?
Trần Lâm tràn đầy kinh hãi nhìn vào vật đang huyền phù trước mặt mình.

Bằng vào kinh nghiệm 17 năm chơi game của mình cậu dễ dàng nhận ra nó là một “bảng thông tin nhân vật” mà nhân vật đó không ai khác là cậu.
Tên: Trần Lâm
Cấp độ: 0
Nghề nghiệp: không.
Chủng tộc: nhân loại;

Sức mạnh: 7/10
Thể lực: 7/10
Tốc độ: 8/10
Tinh thần: 10/10
( Trung bình nhân loại là 10)
Năng lực: phản ứng nhanh(có thể tăng tiến)
Năng lực chủng tộc: trái tim dũng giả.
Kỷ năng: không
Trang bị: không
Kinh hãi nhìn vào “bảng thông tin” của mình rồi nhìn mọi người sung quanh thấy mọi người củng đang ngáo ngơ nhìn vào khoảng không trước mặt mình.

Có thâm niên trong lĩnh vực hệ thống cậu cảm nhận ra gì đó không lành.
Lúc này là buổi chiều, học sinh công nhân viên ra về trên đường có không ít người qua lại.
“Cứu mạng!!”
Một tiếng thét chói tai vang lên, Trần Lâm theo tiếng thét chói tai nhìn sang, thấy được một màn làm cậu rợn cả tóc gáy.
Chỉ thấy 3, 4 nữ sinh đang điên cuồng lao đến một ông chú trung niên rồi đè xuống tưởng chừng như sắp được xem phim heo như không đây là phim kinh dị, nhóm nữ sinh như phát bệnh dại điên cuồng cắn xé ông chú, tinh huyết nhuộm đỏ cả quần áo.


Ông chú kia không ngừng giãy dụa kêu to, nhưng không không cách nào thoát ra được.
Đúng lúc này một tên béo đứng cách cậu không xa đột nhiên ôm ngực, rồi ho khan kịch liệt còn ho ra cả máu.

Dần dần ảnh mắt y trở nên đục ngầu, da bắt đầu co rút nhìn hết sức đáng sợ, hét lên một tiếng như thú róng, tên béo lao tới đè xuống một thanh niên xui xẻo đứng cạnh rồi điền cuồn cắn xé mặt cho kẻ kia giãy giụa.
– Moá nó! Không lẽ là zombie thật, tụi bây chạy trước tính sau.
Trần Lâm kinh hãi vội vàng ba chân bốn cẳng chạy vào trong quán net.

Đám bạn của cậu nghe tiếng kêu củng vội vàng chạy theo nhanh không kém.
Xa xa trên đường phố khung cảnh như luyện ngục, từng nhóm người nổi điên lao đến cắn xé những người xung quanh máu huyết chảy đỏ cả con đường.

Trên bầu trời ánh chiều tà chiếu xuống thành phố hất lên một màu đỏ thê lương.
Thiên Lam tinh cầu đoán chào một kỷ nguyên mới mà ở đó con người đã không còn là kẻ thống trị.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.