Đọc truyện Lãnh Cung Là Nhà Của Hoàng Hậu Ta! – Chương 33: Xung Đột
Chốc sau đã đến Cát Châu- thủ đô của Thanh Phong quốc. Khuynh Thành vén rèm ra: “cô mẫu, tại sao mọi người lại quỳ xuống thế kia?”_”Thành nhi, mau bỏ rèm xuống, k thể để mọi người nhìn thấy bên trong”_”vâng”_”ta và hoàng thúc của con là Đế Hậu một nước, lại thêm long mã xa vàng thế này, k cần biết là ai họ cũng đã quỳ để bày tỏ sự cung kính rồi”_”A! Thành nhi nhớ mẫu thân đã nói điều này!”_”Ừ”…Đậu thượng cung đứng bên ngoài cung kính: “hoàng thượng, hoàng hậu, xin hạ tọa!”_”ừm”. Hai người lên ngự loan, hai đứa trẻ đi kiệu theo sau. Đậu thượng cung cung kính đi bên cạnh: “Hoàng thượng, thái hậu tổ chức tiệc tiết Thu Phân như thường lệ ở điện Xa Lệ, mời hoàng thượng đến vào giờ Thân tối nay”. Hắn quay lại ôn nhu bảo nàng: “Trẫm có công vụ cần xử lý, k thể tới cùng với nàng”_”thần thiếp hiểu, thần thiếp sẽ dẫn chất nhi đến diện kiến mẫu hậu trước”_”ừm”. Nửa khắc sau, ngự giá dừng trước đại môn điện Tử Cầm, Nhạc Mỹ lui xuống: “cung tiễn hoàng thượng”. Ngự giá đi xa nàng bảo cung nhân mời chất nhi xuống kiệu. Ly thượng cung cúi người vén rèm: “mời quận chúa, hầu gia xuống kiệu”. Hai đứa trẻ bước xuống với đôi mắt của sự ngỡ ngàng: “oa! Cô mẫu nơi này thật tráng lệ”. Liêu Ngọc vui mừng ra hành lễ với nàng: “hoàng hậu, người đã trở về!”_”ừm”. Nàng kéo hai đứa trẻ đang ở trên mây xuống: “ Thành nhi, Cung nhi, mau lại đây để Liêu Ngọc cô nương xem”_”Liêu Ngọc tỷ tỷ”. Liêu Ngọc mỉm cười, vuốt má hai đứa trẻ: “nương nương, xem ra điện Tử Cầm sau này nhộn nhịp rồi! mời nương nương vào tẩm điện nghỉ ngơi”_”ừ”. Khuynh Thành cứ nằng nặc đòi nàng vẽ sơ đồ nơi này cho nó biết, Vô Cung ngồi bên cạnh im lặng quan sát. Giảng giải xong, Nhạc Mỹ ngồi thưởng trà, Khuynh Thành lại đi quan sát tẩm cung: “Cung nhi”_”dạ cô mẫu”_”sao con k đi với tỷ tỷ?”_”chất nhi đã nhìn qua rồi ạ! Mặc dù có choáng ngợp nhưng rồi quen ạ”_”vậy sao”. Nàng buông rèm mi: đứa trẻ này khả năng thích ứng, tiếp nhận thông tin lại nhanh, tính tình bộc trực tự tin, chắc chắn sau này sẽ là hiền tài. Nàng nói với Liêu Ngọc: “triệu Tiểu Hồng, Thường Tuấn, Mao cô cô đến đây”_”vâng”. Lát sau, 3 người y phục chỉnh tề đồng thanh: “nô tỳ/ nô tài tham kiến hoàng hậu, hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên thiên tuế”_”miễn lễ”. Nàng quay lại, vẫy tay: “Khuynh Thành, Vô Cung, mau đến đây”_ “vâng”_”tiểu quận chúa và tiểu hầu gia là chất nhi của bản cung. Tiểu Hồng theo quận chúa, Thường Tuấn theo hầu gia, cả hai sẽ được Mao cô cô chỉ bảo thêm. Bên phải tẩm cung của bản cung có Thuận Dư cung, Thái Bảo cung. Các ngươi cứ đem
Quận chúa, hầu gia đến đó, thích phòng nào thì cứ chọn”_”nô tỳ/nô tài tuân mệnh”. Khuynh Thành nhanh nhảu: “tạ ơn cô mẫu”_”Cung nhi cũng vậy”_”được rồi, đều thay y phục rồi đến đại điện nhé”_”vâng”. Chờ đến khi 5 bóng người khuất hẳn, nàng quay lại bảo Liêu Ngọc: “chuẩn bị nước tắm cho bản cung”_”vâng”. Dục phòng nằm sau tẩm điện của nàng, là nơi để tắm rửa (nói đại là toa-lét đi!). Liêu Ngọc cởi ngoại y của nàng, đứng phía sau xoa bóp bả vai nhỏ nhắn kia. Bồn tắm làm bằng gỗ tử đàn, khá lớn, xung quanh thành bồn có khắc 10 con phượng hoàng, miệng ngậm trân châu. Khói bay lên nghi ngút kèm theo mùi hoa sen phảng phất. Nàng nhẹ giọng hỏi: “Đại hoàng tử như thế nào rồi?”_”thưa nương nương, hoàng tử vẫn tốt, vừa 5 tháng đã biết lật rồi ạ”_” thế sao? Bảo Bạch Vân chốc nữa mang hoàng tử đến bản cung xem”_”vâng”. Liêu Ngọc đương búi tóc cho nàng: “bản cung thấy… trong phòng này có mùi hương khác” _”sao..sao cơ ạ? Chắc là mùi dược liệu Nội vụ phủ mới mang đến ạ”. Tự tay đeo vòng ngọc bích loan vào cổ tay trắng noãn, Nhạc Mỹ cười: “có vẻ rất thơm, Nội vụ phủ đã kỳ công rồi! nhưng tại sao ngươi lại ấp úng như thế?”_”nô tỳ…nô tỳ…”. Ngay giữa bầu k khí căng thẳng ấy, một giọng nói lanh lảnh vang lên: “cô mẫu, cô mẫu, người xem Thành nhi có đẹp k?”. Nàng xoay người, ôm thân hình nhỏ bé đang chạy đến: “Thành nhi đẹp thật đấy!”_”Thành nhi biết mà”_”được rồi! cô mẫu muốn các con nhìn biểu đệ của mình”_”cô mẫu đã có hài tử sao?”. Nhạc Mỹ vuốt hai bím tóc đen của cô bé: “là dưỡng tử, nhưng chưa bao giờ cô mẫu xem đó k phải con ruột của mình”_”con muốn xem biểu đệ”_”Khuynh Thành, đây là miện cài cho con. Vô Cung, đây là kim quan bạch hổ”_”tạ ơn cô mẫu”. Tiểu Hồng, Thường Tuấn bước đến nhận quà từ tay nàng rồi thối lui. “Bạch Vân tham kiến hoàng hậu, hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên thiên tuế”_”Vân nhi, muội đã tới rồi sao? Mau đưa hoàng tử cho bản cung”. Tiếp nhận cái hình hài nhỏ bé, nàng ôm vào lòng vỗ về rồi hướng cho hai đứa trẻ xem. Khuynh Thành vén chiếc khăn nhỏ: “biểu đệ thật đáng yêu. Tên là gì vậy ạ?”_”là Âm Lãnh Tiêu”_”xem ra sau này Cung nhi có người chơi rồi nhỉ?”… Người lớn đứng xung quanh nhìn thấy vẻ hồn nhiên đáng yêu của quận chúa thì nét mặt giãn ra: tiểu quận chúa này xem ra rất náo nhiệt đây! Nàng nhìn hai đứa: “giờ Thân, hai con sẽ được đến dự tiết Thu Phân ở điện Xa Lệ, hãy biết cách cư xử để thái hậu vừa lòng”_”vâng, nhưng tiết Thu Phân trong cung là như thế nào ạ?” – Khuynh Thành thắc mắc. Nàng lại giải thích: “như các con đã biết, trong năm sẽ có 24 tiết, như vậy thì sẽ tổ chức một bữa tiệc nhỏ mời người trong hoàng thất
đến dự. Thí dụ như phi tần của hoàng thúc từ tứ phẩm trở lên sẽ được tham dự, vương gia chỉ được đem chính thất hoặc khi đau ốm có thể k đến. Thông thường 14 ngày sẽ diễn ra một bữa tiệc nhỏ như vậy đấy”_”chất nhi đã hiểu! Nhưng phải đến tối chúng ta mới đến đc”. Nhạc Mỹ nựng hoàng tử, nhẹ nhàng nói: “vậy chúng ta đến ngự hoa viên đi, giúp hoàng tử thoải mải hơn.”_”vâng”. Chúng nô tài cẩn thận đem nhuyễn tháp đặt dưới bóng cây tùng, giờ cũng sang thu nên thời tiết có chút dịu đi. Đứa trẻ trong tay nàng bi bô, tay quơ quơ trong không; nàng đưa ngón tay cho nó cầm: “mẫu hậu đây! Tiêu nhi tìm j thế?”. Khuynh Thành nắm tay Vô Cung lễ phép: “cô mẫu, con với đệ đệ đi chơi nhé?”_”ừ, đừng đi quá xa đấy, Tiểu Hồng, Thuận Tuấn đi theo”_” vâng”. Nàng lại vui vẻ đùa với dưỡng tử, thi thoảng lại nhâm nhi miếng điểm tâm. Thế mà cuộc vui chơi đã diễn ra trong 2 canh giờ, đại hoàng tử được đặt bên trong nôi đan bằng tre, ngủ ngon lành. Nhạc Mỹ ngủ thiếp bên nhuyễn tháp, tỳ nữ bên cạnh hầu quạt. CHOANG…tách trà ở trên bàn rơi xuống vỡ tan, Ly thượng cung đứng bên cạnh nhíu mày: “hoàng hậu nương nương đang nghỉ trưa mà tỳ nữ này lại kinh động, đem xuống đánh 60 trượng cho ta”_”nương nương tha tội, nô…nô tỳ lỡ tay. Nương nương tha tội…”. Nàng chán chường mở mắt nhìn tỳ nữ quỳ dưới chân: “k sao, may mà có cung nhân này thức dậy k thôi bản cung ngủ quên mất! nữ tỳ này tha tội chết rồi đem trả lại Nội vụ phủ”_” vâng”. Nhạc Mỹ quay lại hỏi Bạch Vân: “giờ nào rồi?”_”cuối giờ Ngọ rồi ạ”_” lâu thế sao? Liêu Ngọc, theo bản cung tìm quận chúa hầu gia về! Tất cả đều hồi cung đi”_”vâng”.
Khuynh Thành hớn hở đuổi theo chú bướm: “đệ đệ, nơi này đẹp quá! Tiểu Hồng tỷ nói đây là nơi nào?”_”là Phất Giao uyển của Lệ Giang điện ạ!” – Tiểu Hồng vừa đuổi theo vừa trả lời. Vô Cung mặt lạnh (sau này sẽ là đại diện cho soái ca) dửng dưng nói: “cẩn thận nếu k tỷ đụng mấy hòn sơn giả mất”_”nói bậy, ai đụng cơ chứ?”. Khuynh Thành vén váy, chạy nhảy trên thảm cỏ, nô đùa với muôn hoa. Vô Cung ngồi chống cằm nhìn tỷ tỷ của mình: “Thường Tuấn huynh thử nói xem ta có thể đến Lâm Ngự các k?”_”hầu gia muốn luyện võ? Vậy thì người phải có thẻ bài của hoàng thượng cấp cho mới có thể vào”_”vậy sao?”. Khuynh Thành ngắt một bông oải hương, đưa cho đệ đệ mình ngửi: “thế nào? thơm không?”. Chỉ thấy Vô Cung nhăn mặt, đẩy ra xa: “đệ k thích hoa”_”Thường Tuấn, ngươi đi lấy hai con diều lại đây. Món này chắc chắn hầu gia sẽ k từ chối”…Cô đưa cho đệ đệ mình chim sẻ, còn mình lấy bươm bướm. Cả hai giăng dây, lát sau, hai hình thù sặc sỡ đã đc gió kéo lên trời. Khuynh
Thành cười lớn: “ diều của tỷ bay cao hơn đệ này”_”tỷ đua với ta sao?” – Vô Cung cũng k chịu thua đáp lại. Cô phấn khích thả dây cao hơn nữa. BỐP…Khuynh Thành va phải ai đó và ngã sóng soài dưới đất, tối tăm mặt mũi. Một giọng khác hoảng hốt: “mau đỡ nương nương nhà các ngươi”. Cô mở mắt ra thì thấy một nhóm người đương dắt một nữ tử bụng đã lớn. Đột nhiên, một vị phục trang sặc sỡ, khuôn mặt hung dữ quay sang : “ngươi là cung tỳ cung nào, mới vào cung chăng? Hèn gì k hiểu quy củ, lại chạy nhảy lung tung, va phải An phi. Nếu An phi xảy ra chuyện j, cho dù nhà ngươi có 10 cái đầu cũng k thoát tội”. An phi ôm bụng, nét mặt cười nhẹ: “không sao, bản cung vẫn bình thường. Với lại, đây là quận chúa…”. La phi Hương Dạ My ngay tức khắc đánh gãy lời Nương Ngọc nói: “dù là quận chúa mà k hiểu quy củ cũng đánh. Hôm nay đụng phải An phi dọa An phi và tiểu hoàng tử một phen hú vía, ngày mai k dạy dỗ liệu sẽ thành cái j? Người đâu, vả miệng”. Thấy hai vị cung nữ hung hăng tiến đến với vị nương nương kia, Khuynh Thành hoảng sợ: “ta…ta xin lỗi, xin lỗi An phi. Ta không cố ý mà, tha lỗi cho ta đi”. La phi nhướng mày: “tha? Quá muộn rồi, vả miệng nó 10 cái cho bổn cung”. Diệp Vô Cung thấy sự việc rối ren liền bước đến: “là tỷ tỷ ta vô ý đụng phải, các người mắng đã mắng, tỷ tỷ cũng đã xin lỗi như vậy. Các ngươi k có sự bao dung sao?”. An phi được bốn tỳ nữ bên cạnh dìu tới bên thành hồ, nét mặt Nương Ngọc thản nhiên: La phi à, là do ngươi k nghe lời ta, ngươi đụng đến nhị vị chất nhi của hoàng hậu xem, cuộc sống sau này của ngươi khó yên bình! La phi bước đến nắm chặt chiếc cằm nhỏ: “xem ra làn da này hôm nay phải chịu ủy khuất rồi”. Khuynh Thành bị hai cung nữ giữ chặt, đại cung nữ của La phi- Tiểu Nhu bước đến tát một cái thiệt mạnh vào bên má của cô bé. Cô khóc lớn lại bị ăn cái tát thứ 2, La phi nhàn hạ đứng bên cạnh: “quận chúa? Các ngươi là con của Đại công chúa Âm Doanh Doanh? Không phải, tiểu quận chúa kia chỉ phỏng chừng 5 tuổi! Mau nói cho bản cung biết ngươi là tiểu nữ tử của ai?’. Tiểu Hồng, Thường Tuấn từ xa chạy đến, kinh hãi: “quận…quận chúa…người…không được đánh quận chúa nữa”. Cái tát thứ 3 như trời giáng in lên má phải của cô bé, La phi nhướng mày: “bản cung cứ đánh đấy thì làm sao? Loại nô tỳ hèn mọn các ngươi ngăn bản cung sao?”. Trong khi khóe miệng Tiểu Hồng, Thường Tuấn giật giật thì 1 một giọng nói nghiêm nghị vang lên: “ họ không ngăn nhưng bản cung ngăn!”. Một thân cung trang phượng hoàng bước đến, tay ngọc để tỳ nữ bên cạnh đỡ, phía sau 3 cung tỳ bước theo. Mọi người đều hành lễ: “Tần thiếp/nô tài/nô tỳ tham kiến hoàng hậu, hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên thiên tuế!”……
Ta xin phép nói qua thứ bậc phi tần trong Thanh Phong triều:(đọc cho biết thôi hà!)
Chính nhất phẩm: hoàng quý phi
Tòng nhất phẩm: quý phi
Chính nhị phẩm: phi
Tòng nhị phẩm: Chiêu nghi
Trắc nhị phẩm: chiêu dung
Chính tam phẩm: tần
Tòng tam phẩm: thục nghi, thục dung, thục viện
Trắc tam phẩm: hiền nghi, hiền viện, hiền dung
Chính tứ phẩm: quý nhân
Tòng tứ phẩm: tu nghi, tu viện, tu dung
Trắc tứ phẩm: sung nghi, sung viện, sung dung
Chính ngũ phẩm: thường tại
Tòng ngũ phẩm: uyển nghi, đức nghi
Trắc ngũ phẩm: phương nghi, thuận nghi
Chính lục phẩm: tài nhân
Tòng lục phẩm: lương nghi, lương viện, lương đệ
Trắc lục phẩm: tiểu nghi, tiểu viện, tiểu đệ
hính thất phẩm: đáp ứng
Tòng thất phẩm: dung hoa
Trắc thất phẩm: Tường cơ, Tĩnh cơ…
Chính bát phẩm: tuyển thị
Tòng bát phẩm: ngự nữ, thục nư, đại nữ…
Trắc bát phẩm: tú nữ