Đọc truyện Lãnh Cung Là Nhà Của Hoàng Hậu Ta! – Chương 17: Chủ Nhân Tử Cầm Điện…
Hắn 1 thân long bào vàng rực bước ra tiền sảnh. Trên điện là 3 chỗ ngồi chính: an tọa rồng vàng uy nghi của hoàng đế; bên phải là an tọa phượng hoàng thập sắc của Dư thái hậu; bên trái là an tọa phượng hoàng ngũ sắc đang trống. Hai bên là ghế của hoàng quý phi, quý phi và 5 phi: An phi, Mễ phi, Huệ phi, Như phi và Hàn phi. Phía dưới tiền sảnh của điện là ghế của các quan lại tứ phẩm trở lên mới đc tham dự. Phía ngoài quân lính đang ngăn k cho dân chúng tràn vào. Đây là lần xuất cung lớn của hoàng thất để tham dự lễ Nguyệt Dao 2 năm 1 lần. Dư thái hậu nhấp ngụm trà, khoan thai nói: “49 khắc nữa là giờ lành, hoàng thượng sẽ cùng người đứng đầu hậu cung bây giờ là hoàng quý phi sẽ tiến hành tế lễ”. Phong Dạ k nói j ngồi xuống an tọa. Hoàng quý phi mừng thầm: chỉ cần đứng cạnh hoàng thượng trong tế lễ, xem như trời đất đã minh chứng nàng chính là thê tử vĩnh viễn của hoàng đế và cũng là hoàng hậu duy nhất của Thanh Phong quốc! Thái giám bên cạnh hô to: “Khấu kiến hoàng thượng!”. Phía dưới tất cả quan lại đứng lên cúi rạp người: “hoàng thường vạn tuế…vạn vạn tuế!”. Dân chúng thì áp sát thân mình xuống đất. Hắn phất tay: “các khanh bình thân! Ban tọa” _ “tạ ơn bệ hạ”. Thái giám bên cạnh đọc lời mở đầu và các nghi thức trong lễ: “mời thái tử Lương quốc lên yết kiến!”. Giữa thảm lụa trải dài, một thân hình cao lớn tiến tới: “thần, thái tử Lương quốc Dạ Minh Trung xin yết kiến bệ hạ!” _ “chuẩn” _ “hôm nay là dịp lễ lớn của Thanh Phong quốc, thần kính chúc giang sơn bệ hạ mãi mãi trường tồn và vững mạnh” _ “cảm ơn thái tử”- hắn cười lạnh nói.
“tiếp theo là trưởng công chúa Hạ quốc!” – thái giám tiếp lời. Một cô gái phục sức chói lòa, đoan trang bước tới: “nữ nhi, công chúa Hạ quốc Từ Mỹ Đam xin yết kiến bệ hạ! Mỹ Đam xin kính chúc bệ hạ long thể an khang, thái hậu ngọc thể bình an để gây dựng Thanh Phong quốc lớn mạnh” _ “…”. Thái hậu thấy con trai k trả lời, cười: “Mỹ Đam công chúa thật có lời tốt đẹp” _ “thái hậu nương nương quá khen”. Mỹ Đam lui xuống, liếc nhìn chiếc ghế phượng hoàng ngũ sắc bên cạnh hoàng thượng, trên mặt cũng vẽ 1 nụ cười gian xảo. Sau khi nghe thái giám truyền lên, một thân cường tráng cũng bước lên: “thần, thái tử Mộc quốc Mã Vạn Thiên xin yết kiến bệ hạ” _ “chuẩn” _ “thân kính chúc hoàng thất ngày một an vui để gây dựng nên đất nước thái
bình!” _ “cảm ơn thái tử”. Vạn Thiên đi lui về bàn tiệc, cũng liếc nhìn ghế ngũ sắc nhưng khuôn mặt ánh lên vẻ buồn rầu: tỉ tỉ của mình còn đang ở lãnh cung chịu phạt! Trong lúc đó ở mật thất, nàng đã chuẩn bị gần xong. Mái tóc dài óng ả được búi lên một nửa, đính trâm phượng hoàng bằng vàng; phần tóc mỏng phía dưới xỏa trước ngực. Nhạc Mỹ khoác lên mình bộ y phục màu đỏ thêu phượng hoàng kết hợp với tông trang điểm nhẹ nhàng. Sau đó hai mama bên cạnh dìu nàng ra khỏi mật thất, tiến về tiền sảnh. TÙNG TÙNG…tiếng trống khai lễ vang lên. Dư thái hậu cẩn mật nhắc: “đến giờ lành rồi! Hoàng thượng hãy tiến hành tế lễ” _ “vâng mẫu hậu”. Hoàng quý phi vui mừng, chuẩn bị đứng dậy thì Phong Dạ đưa tay nói: “hoàng quý phi cứ an tọa” _ “bây giờ hoàng thượng đang nói chuyện j vậy? Trong tế lễ..” – thái hậu cư nhiên hỏi thì đã bị hoàng thượng ngắt lời: “mời hoàng hậu”. Từ trong rèm, nàng bước ra trong sự sửng sốt của quan lại, trừ tể tướng và đại tướng quân đã biết chuyện. Lời xì xầm bên dưới nổi lên, hoàng quý phi mặt mày nhăn nhó k ra dạng. Thái hậu thẳng giọng nói: “hoàng thượng, đây là ý j? Phế hậu..” _ “thái hậu, ngay lúc đầu trẫm đâu có nói phế hoàng hậu mà chỉ cho nàng chịu phạt” – hắn ngắt lời. Nàng cũng mặt tỉnh bơ chẳng quan tâm, Phong Dạ nắm bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của nàng: “hãy tiến hành tế lễ ngay đi”. TÙNG TÙNG… hắn dắt nàng xuống bậc thang trong ánh mắt ‘lành ít dữ nhiều’ đến thẳng bàn lễ. Đọc xong cuốn thiếp vàng, cả hai theo sự hướng dẫn của nữ tế quỳ xuống dưới ánh trăng vằng vặc. Sau đó hắn và nàng sẽ cùng nói lời thỉnh cầu và lời cầu chúc thanh tịnh dưới sự chứng giám của trời đất và muôn dân. Nữ tế cúi mình: “thưa hoàng thượng, hoàng hậu nghi lễ đã xong”. Phong Dạ dắt nàng xuống tế đài, đến tiền sảnh. Nhạc Mỹ cảm nhận rằng những ánh mắt khinh bỉ, coi thường đang hướng tới mình, nàng cười nhạt. An tọa xong, hắn nói: “khai tiệc”. Ngay lập tức thái phó Ngô Thái Sử đứng dậy: “hoàng thượng, hoàng hậu…” _ “hoàng hậu làm sao?” _ “hoàng hậu đang trong thời gian chịu phạt ở lãnh cung! Trong tế lễ của hoàng thất k nên tham dự ạ”. Dư thái hậu tiếp lời: “hoàng nhi, mẫu hậu cũng nghĩ như vậy!”. Hắn yên lặng nhìn nàng một lúc rồi lôi ra thánh chỉ trong áo: “hôm nay ngày tốt của hoàng thất, trẫm sẽ khôi phục ngôi vị hoàng hậu cho Mã Nhạc Mỹ, để mối quan hệ đồng minh giữa Mộc quốc hiện cẳng thẳng sẽ đc giải thoát”