Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 53: Phong Thần Thối (1)


Đọc truyện Lăng Thiên Mộng Huyễn – Chương 53: Phong Thần Thối (1)

Chương 53: Phong Thần Thối (1)
Qua trong giây lát, rốt cục Lâm Dật Hiên cảm giác được mê muội kia không hề mãnh liệt như vậy nữa, chậm rãi mở mắt ra, vừa vặn đối mặt đôi mắt thuần túy yên tĩnh kia của Alice, Lâm Dật Hiên có thể từ trong đó chứng kiến một tia lo lắng cùng ôn nhu, nàng quan tâm ta, trong lòng Lâm Dật Hiên nói ra đối với chính mình.
– Cảm ơn.
Mới vừa rồi Lâm Dật Hiên còn muốn nói ra suy nghĩ của mình, nhưng mà sau đó cũng chỉ có hai chữ này.
Alice không nói gì, chẳng qua là nhẹ nhàng lắc đầu, bàn tay non mềm vẫn xoa nắn trên đầu Lâm Dật Hiên.
– Khá hơn chút nào không?
Alice ôn nhu hỏi.
– Tốt hơn nhiều, nhất định là công lao ngươi mát xa.
Lâm Dật Hiên khẽ cười một tiếng, nói thật được bàn tay non mềm kia của Alice chạm đến thực là một loại hưởng thụ tuyệt diệu, đầu lại gối lên đùi Alice, nhẹ ngửi mùi thơm thuộc về nàng, nếu như bây giờ không phải còn ở vào địa phương nguy hiểm mà nói, Lâm Dật Hiên hy vọng một mực tiếp tục như vậy.

– Ta sẽ tiếp tục, thẳng đến khi ngươi khỏe mới thôi.
Alice nhẹ nhàng nói ra.
– Ta thật hy vọng một mực như vậy.
Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng cười cười, lời này là lời nói trong nội tâm Lâm Dật Hiên, Lâm Dật Hiên cũng không biết như thế nào vậy mà ma xui quỷ khiến nói ra.
– Ta không hy vọng.
Alice nhẹ nhàng lắc đầu, chứng kiến ánh mắt Lâm Dật Hiên hơi có vẻ thất vọng, trong đôi mắt thuần túy yên tĩnh kia không khỏi lộ ra mỉm cười.
– Không tốt, bên này có Zombie tới, có rất nhiều, ít nhất cũng gần trăm cái.
Đúng lúc này J•D đột nhiên lớn tiếng kêu lên, một bên gọi một bên chạy tới.
– Di chuyển, J•D ngươi cùng ta lưu lại yểm hộ, Lâm, ba người các ngươi trước di chuyển tới địa phương an toàn.
Lúc này Lôi Ân chạy tới, quyết đoán nói.
– Đợi một chút, những Zombie kia hình như đang truy người, hình như là đám người đội trưởng.
J•D do dự một chút, sau đó nói, bọn hắn ngay từ đầu liền tách khỏi Matthew, lại không nghĩ rằng gặp nhau dưới loại tình huống này.
– Đáng chết!
Lôi Ân thầm mắng một tiếng, trực tiếp từ trên đùi rút ra một con dao găm, sau đó hướng về những người khác nói:
– Các ngươi trước lui lại, ta đi cứu người.
– Đứng lại.

Lúc này Lâm Dật Hiên một mực nằm ở trên đùi Alice chậm rãi ngồi dậy, hắn trực tiếp hướng Lôi Ân quát:
– Ngươi đi cũng không quá đáng là chịu chết, không nên làm hy sinh vô vị, ta đi xem tình huống.
– Nhưng mà thân thể của ngươi…
Lôi Ân còn chưa nói, Alice bắt đầu lo lắng trước, lời của nàng còn chưa nói hết, Lâm Dật Hiên liền nhẹ nhàng lắc đầu nói:
– Không có việc gì, có ngươi mát xa hiện tại đã tốt hơn nhiều, ít nhất tự vệ là không có vấn đề.
Hiện tại Lâm Dật Hiên nghỉ ngơi cũng gần 10 phút rồi, Tinh Thần lực tiêu hao quá độ tác dụng phụ cũng bắt đầu chậm rãi biến mất, tuy còn có chút không thoải mái, nhưng mà đã không có ảnh hưởng lớn.
– Vậy ngươi cẩn thận.
Alice biết rõ Lâm Dật Hiên đã hạ quyết tâm, cũng không có thể ngăn cản, nàng nhẹ nhàng thò người ra đến trước người Lâm Dật Hiên, môi anh đào mềm mại trơn mềm nhẹ nhàng hôn gương mặt Lâm Dật Hiên thoáng một phát.
Lâm Dật Hiên khẽ giật mình, đây là lần thứ hai bị nữ nhân hôn, điều này làm cho tim Lâm Dật Hiên đập có chút gia tốc, bất quá sau đó trong lòng Lâm Dật Hiên lại thầm mắng mình không tiền đồ, như vậy liền làm cho mình mừng rỡ không thôi rồi, ít nhất phải lên giường mới có thể như vậy.
Kỳ thật Lâm Dật Hiên đến chỗ bầy Zombie, cũng không riêng vì cứu người, trọng yếu hơn là cướp giết bầy Zombie, hiện tại Lâm Dật Hiên không có thể sử dụng Véc-tơ Hoạt Động, cũng đại biểu cho thực lực của hắn sẽ hạ thấp một đoạn, hiện tại hắn tự vệ là không có vấn đề, nhưng mà ở bên trong bầy Zombie bảo hộ Alice lại hết sức khó khăn, tuy thân thủ của Alice cũng không tệ, nhưng mà muốn ở trong bầy Zombie sống sót lại khó càng thêm khó, nếu như bầy Zombie xông lại, khi đó bọn hắn chỉ có thể chạy trốn, bị Zombie đuổi theo, ai biết có thể gặp được bầy Zombie khác hay không, đến lúc đó bị buộc đến bước đường cùng đó thì thảm rồi, còn không bằng bây giờ mình đi xung phong liều chết một phen.
Lâm Dật Hiên vòng qua đường chính, phát hiện nơi đây cũng là một văn phòng thật lớn, bất quá trong này khắp nơi là một ít thiết bị đại hình, cho nên làm cho địa hình nơi đây có chút phức tạp, mà đám người Matthew cũng chính bởi vì địa hình nơi này phức tạp mà tạm thời bảo vệ được tánh mạng.

Lâm Dật Hiên quan sát tình huống thoáng một phát, Zombie nơi đây tuy nhiều, nhưng lại bị đám người Matthew dẫn tản ra, mà đoàn người Matthew cũng chỉ có bốn người, theo thứ tự là Matthew, Matt, Kaplan cùng Ryan, bọn hắn phân biệt bò lên trên một thiết bị cỡ lớn, những Zombie kia tạm thời không cách nào công kích được bọn hắn. Về phần những người khác không biết là đi đâu hay là đã bỏ mạng.
Quan sát trong chốc lát, Lâm Dật Hiên rốt cục cảm giác được mình mê muội biến mất, lúc này Lâm Dật Hiên mới nhẹ nhàng thở ra, vừa rồi sở dĩ hắn không xuất kích, cũng là bởi vì cảm giác mê muội này một mực không có biến mất, cho nên Lâm Dật Hiên không dám lỗ mãng ra tay, phải biết rõ trong chiến đấu một sơ sẩy nho nhỏ liền có thể làm cho mình lâm vào trong nguy cơ, đây chính là sự tình mà huấn luyện viên chiến đấu tự mình để cho hắn nhận thức, Lâm Dật Hiên sẽ không quên.
Sau khi mê muội biến mất, tay trái Lâm Dật Hiên cầm súng bạc, tay phải cầm Đường đao, cực kỳ nhanh vọt tới chút ít Zombie kia, nghe được tiếng bước chân của Lâm Dật Hiên, mấy con Zombie cách Lâm Dật Hiên gần lập tức lao đến Lâm Dật Hiên, tốc độ cực nhanh.
Lâm Dật Hiên không chút khách khí, tay trái lập tức bóp cò, còn không có cận thân đã có ba con Zombie té xuống, mà mấy tiếng súng vang cũng đưa tới một bộ phận Zombie chú ý, chúng bắt đầu lao đến về hướng Lâm Dật Hiên, đương nhiên điều này cũng đồng dạng đưa tới đoàn người Matthew chú ý.
– Không được qua đây, nơi này có rất nhiều Zombie, ngươi tới mà nói cũng sẽ lâm vào bên trong.
Tuy Matthew mặt lạnh, nhưng mà tâm địa không xấu, cho rằng Lâm Dật Hiên muốn đi cứu bọn họ, vội vàng ngăn cản nói.
– Không cần lo lắng, các ngươi tận lực cam đoan an toàn của mình, ta sẽ cứu các ngươi đi ra ngoài.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.