Lang Phi

Chương 4: Tự rước lấy nhục


Đọc truyện Lang Phi – Chương 4: Tự rước lấy nhục

“Mới tám tuổi cũng đã học được
bản lĩnh câu dẫn nam nhân của nương nàng, tối qua thế nhưng trước mắt
bao người câu dẫn Tứ hoàng tử! Ta ngược lại muốn nhìn xem nàng hiện tại
còn sống hay chết.” Ngoài cửa truyền đến một giọng nói ngông cuồng.

Hàn Lăng mở mắt, lãnh ý bắn ra bốn phía, là Thượng Quan Quân Dao!

“Phanh” Thượng Quan Quân Dao một cước đá
văng cửa phòng, bởi vì nàng từ nhỏ tập võ, khí lực rất lớn, lại thêm có
chút nội lực, một cước này làm cho cửa phòng vốn lung lay muốn ngã nay
sụp đỗ hoàn toàn.

Hàn Lăng vẫn nằm ở góc phòng, không nhúc
nhích chút nào, Thượng Quan Quân Dao vênh váo hung hăng đứng trước mặt
nàng, khinh thường mắng: “Với dung mạo của ngươi mà cũng dám
vọng tưởng! Cho dù Tứ hoàng tử bảo trụ tính mạng của ngươi, thì tính
sao? Một nha đầu chưa dứt sữa, muốn tài không tài, muốn mạo không mạo,
cũng dám mơ tưởng Tứ hoàng tử! Ngươi cùng với người mẹ đã chết của ngươi đều chung một cái đức hạnh, đều là hồ ly tinh dụ dỗ đàn ông! Bản lĩnh
khác không có, chỉ có một thân dụ dỗ nam tử, là tiện nữ nhân ở trên
giường hết sức lấy lòng nam nhân!”

“Nói xong?” Hàn Lăng giương mắt lạnh lùng nhìn Thượng Quan Quân Dao, cười tự tiếu phi tiếu.


Thượng Quan Quân Dao sửng sốt, nàng đây
là ý gì? Bị nàng mắng chửi, nàng thế nhưng một chút cũng không sợ! Còn
dám đối mặt với nàng! Hay là nha đầu này thực sự đổi tính!

Dù cho đổi tính thì lại làm sao? Bằng với thân phận đê tiện của nàng, ở trong Thượng Quan phủ, bất cứ người nào cũng có thể đánh chửi! Nếu không phải đêm qua Tứ hoàng tử đột nhiên
xuất hiện, đồng thời còn ngang ngược ngăn chặn, tiện loại này đã sớm
chết!

Nghĩ đến đây, thần sắc của nàng càng cuồng bạo không thôi. “Ngươi dám bất kính với ta như thế?”

Hàn Lăng cười châm chọc, chậm rãi đứng
lên, tuy rằng chỉ tới bả vai Thượng Quan Quân Dao, nhưng khí thế của
nàng vẩn mảy may không giảm, ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Thượng Quan Quân
Dao, lạnh giọng trả lời: “Có người đã cảnh cáo ngươi với ngươi
chưa, con mèo nhỏ yếu ớt một ngày nào đó sẽ biến thành con hổ hung mãnh, so với ác lang tối hôm qua còn đáng sợ hơn?”

“Ách?” Thượng Quan Quân Dao nghi hoặc, nàng đang nói cái rắm gì đó!

Ngu xuẩn! Hàn Lăng nhất thời nở rộ nụ cười sáng lạn, nói tiếp: “Chung quy sẽ có một ngày, con hổ hung mãnh vì biến thân, sẽ làm cho những người từng hại nó toàn bộ trả giá!” Dứt lời, nụ cười của nàng càng sáng lạn, làm cho mỗi người trong gian phòng đều cảm giác được lãnh ý rét thấu xương!

Cuồng phong xuyên thấu qua khe hở của
vách tường, mạnh mẽ đánh vào trên người bọn Thượng Quan Quân Dao. Thượng Quan Quân Dao đang ngây thơ suy nghĩ lời nói của Hàn Lăng, mà vài tỳ nữ đi theo phía sau nàng, cảm giác được có một luồng khí lạnh từ lòng bàn
chân chạy lên, rất nhanh lan tràn toàn thân!

Gió lạnh từng cơn, Hàn Lăng vẫn duy trì nụ cười tươi. “Còn nghe không hiểu sao?” Thấy vẻ mặt Thượng Quan Quân Dao vẫn mê hoặc, Hàn Lăng khinh thường nhếch môi, hỏi.

Thật lâu qua đi, Thượng Quan Quân Dao mới suy nghĩ cẩn thận ý tứ trong lời nói của Hàn Lăng! Nàng lại dám trả
thù! Chỉ bằng nàng? Hừ lạnh một tiếng, “Ta hiện tại có thể nói cho ngươi, bằng vào ngươi, nằm mơ!”

Hàn Lăng nhưng cười không nói. Nàng khinh thường nói chuyện với nàng ta! Nếu không phải hiện tại còn chưa rõ hết
thảy về Thượng Quan phủ, còn có thân thể chưa khôi phục, nàng hiện tại
sẽ một đao kết liễu Thượng Quan Quân Dao!

Tối hôm qua, Thượng Quan Quân Dao bắn một tiễn muốn lấy tính mệnh của nàng! Cừu này, nàng ghi nhớ vào lòng! Đợi
nàng nắm giữ hết thảy, sẽ lấy tính mệnh của nàng!

Thượng Quan Quân Dao thấy Hàn Lăng vẫn
không coi lời nói của nàng ra gì, lại giương ra vẻ mặt châm chọc, hai mi không khỏi cau chặt, nổi giận mắng: “Ngươi còn dám lấy loại ánh mắt bất kính này nhìn ta! Tin hay không bây giờ ta sẽ giết ngươi!” Hàn Lăng càng là không để ý, thêm với dáng vẻ không đem nàng đặt trong mắt, không biết vì sao, làm cho nàng run sợ!

Đây là cảm giác chưa từng có qua! Những
năm gần đây, nàng lấy việc ức hiếp Hàn Lăng làm niềm vui, chưa bao giờ

có gì cố kỵ, mà bắt đầu từ đêm qua, nàng phát hiện, Hàn Lăng thay đổi!
Trở nên không hề sợ nàng, hơn nữa còn học được uy hiếp nàng!

Làm sao có thể! Thượng Quan Quân Dao nàng là Đại tiểu thư Thượng Quan gia tộc, có mỹ mạo, toàn thân tài hoa, tuy
rằng không phải Phượng quốc đệ nhất mỹ nhân, thế nhưng trên dưới trong
Phượng quốc, không ai không biết bốn chữ Thượng Quan Quân Dao! Từ nhỏ
đến lớn, nàng nhận hết sủng ái, mà Hàn Lăng tồn tại vừa lúc lại tương
phản với nàng! Bởi vì mẫu thân nàng căm hận mẫu thân Hàn Lăng, nàng nhìn quen từ nhỏ, không tự giác cũng bắt đầu hận Hàn Lăng.

Chỉ cần tìm được cơ hội sẽ đánh đập tàn
nhẫn Hàn Lăng. Ngày hôm qua vốn định giáo huấn nàng một chút, lại không
nghĩ rằng, Hàn Lăng bỗng nhiên có dũng khí, dám phản kháng! Hơn nữa ở
trước mắt bao người, thu hút sự chú ý của Tứ hoàng tử! (Vứt người ta vào chuồng sói mà bảo là giáo huấn một chút….đúng là đầu óc toàn nước mà còn ác độc nữa chứ.)

Tứ hoàng tử là nam tử nàng ái mộ, nếu không có bất ngờ gì xảy ra sẽ là phu quân tương lai của nàng!

Bất cứ ai muốn tranh phu quân với nàng thì đều phải trả giá!

Hàn Lăng, tiện loại do tiện nữ sinh hạ, dám uy hiếp nàng? Vậy phải trả giá đắt! “Lá gan của ngươi càng lúc càng lớn! Quỳ xuống!” Thượng Quan Quân Dao gầm lên, ý muốn làm cho khí thế của mình sắc bén hơn.

Đáng tiếc, trong mắt Hàn Lăng, hành động này của nàng không phải khí thế, mà là vô thanh vô tức thí! “Dựa vào cái gì?” Giọng nói rất nhẹ, nếu như không cẩn thận nghe, căn bản không nghe được có người nói chuyện.

Tỳ nữ phía sau Thượng Quan Quân Dao người người mặt mang ánh mắt không sao tin nổi nhìn Hàn Lăng! Vừa rồi Đại
tiểu thư rống giận dữ, các nàng ở phía sau nghe được, cả người đều run
rẩy không thôi! Chỉ sợ Đại tiểu thư sẽ đem cơn giận lây lên người các
nàng!

Mà bị nhắm vào Lục tiểu thư lại một chút

sợ hãi cũng không có! Ngược lại còn dám cãi lại! Hơn nữa lại còn dùng
thái độ vân đạm phong khinh như thế!

Thượng Quan Quân Dao thấy Hàn Lăng không để ý lời nói của nàng, hơn nữa còn hỏi ngược lại! Nhất thời sắc mặt âm tàn không thôi, “Dựa vào cái gì? Chỉ bằng ta là Đại tiểu thư Thượng Quan gia tộc, mà
ngươi là tiện loại duy nhất trong Thượng Quan gia tộc! Chỉ bằng điểm
này, ta tùy thời đều có thể lấy mạng của ngươi”

“Nga? Phải không? Chỉ bằng ngươi
muốn mạng của ta? Có lẽ trước kia có thể, nhưng bây giờ. Ngươi không
ngại thì cứ thử xem, rốt cuộc là ngươi lấy mạng ta! Hay là tự đánh mất
mạng của mình!” Hàn Lăng cười lạnh nói.

“Ngươi, đáng chết!” Thượng Quan Quân Dao gầm lên, giơ tay, một lực lớn rơi xuống.

Đôi mắt Hàn Lăng chợt lóe tia sáng, ngay
lúc tay Thượng Quan Quân Dao muốn đặt trên mặt nàng thì nàng rất nhanh
vươn tay chặn lại, tốc độ cực nhanh, khiến người ta kinh ngạc. “Cỡ như ngươi cũng muốn đánh ta?”

“Ba” một thanh âm vang lên, Hàn Lăng giương tay trở về cho Thượng Quan Quân Dao một chưởng.

“Ngươi dám đánh ta!” Thượng Quan Quân Dao ôm gò má bị đánh, không thể tin nói.

Hàn Lăng khinh thường cười lạnh, “Đây là ngươi kiêu ngạo trước mặt ta cho nên cần phải trả giá!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.