Lần Này Đến Lượt Em Yêu Anh

Chương 7


Bạn đang đọc Lần Này Đến Lượt Em Yêu Anh – Chương 7


Nhìn hai cuốn kịch bản, Cảnh Diễn đều không vừa lòng lắm, những cái này tính cách nhân vật quá giống những bộ phim trước cậu từng đóng, không có đột phá lớn.

“Tiểu Diễn, em nhìn kịch bản này xem.”

Cảnh Diệp đưa tập kịch bản trong tay cho cậu, đó là một bộ phim lịch sử giả tưởng tên là «Nịnh thần». Phim kể về con trai của tể tướng từng bước nâng đỡ một vị hoàng tử bị thất sủng vượt mọi chông gai, cuối cùng bước lên ngôi vị cửu ngũ chí tôn, Tuy nhiên hắn sau khi giúp người kia thành hoàng đế lại phải gánh hết mọi tội danh xấu xa, cuối cùng chết dưới tay người hắn từng một lòng phó tá. Vai chính của bộ phim là con trai của tể tướng và vị hoàng tử. Ngày nay so với tình cảm nam nữ đã phổ biến đại chúng, tình cảm nam nam ái muội trá hình càng hấp dẫn khán giả hơn.

Cảnh Diệp lựa chọn kịch bản này cho em trai mình cũng có tâm tư riêng. Tuy là Cảnh Diễn không phản đối việc đồng tính luyến ái, nhưng mà cậu vẫn là trai thẳng. Cho dù biết cảm tình mà hắn dành cho cậu sẽ không bao giờ thành nhưng ngay lúc này hắn vẫn muốn thử một chút.


Nhận lấy kịch bản trong tay Cảnh Diệp, ngay lập tức Cảnh Diễn liền đơ người. Dù sao thấy thứ có quan hệ với cái chết của mình ai mà không hoảng loạn. Sống lại thì thế nào, cậu đối với cái chết vẫn rất sợ hãi, khó khăn lắm mới có thể trọng sinh, cậu không muốn phải nhìn cảnh người trước mắt đau khổ nữa.

“Tiểu Diễn, em làm sao vậy ?”

Cho dù Cảnh Diễn chỉ thất thần trong giây lát, nhưng Cảnh Diệp vẫn phát hiện ra.

Cảnh Diễn cười gượng “Không có gì.”

Ánh mắt liếc nhìn cuốn kịch bản, đời trước cậu chết chính là vì tham gia bộ phim này.

Bởi vì ratings bộ phim rất cao, biên kịch liền sửa phần sau của cốt truyện. Sau khi hoàng tử Lý Hằng bước lên ngôi vị Hoàng đế, tể tướng Diệp Khanh vì không muốn Lý Hằng khó xử liền chủ động từ chức nhưng lại bị dư đảng của vài vị hoàng tử quá cố ám sát, buộc phải nhảy xuống vực Huyền Nhai, nhưng mà cảnh quay chụp nhảy vực của Cảnh Diễn lại xảy ra một việc ngoài ý muốn, để hiệu quả chân thật, Cảnh Diễn không lựa chọn đóng thế, quyết định tự mình đóng, lại không biết rằng đai an toàn của cậu có người động tay động chân, rơi xuống ba mươi mét, nội tạng toàn bộ bị tổn thương dập nát, đợi đến lúc tới bệnh viện đã không thể cứu được.

“Vậy chọn kịch bản này đi !”

Cảnh Diễn biết, người đã hại cậu, chắc chắn trong đoàn phim «Nịnh thần», muốn tìm được kẻ kia cậu nhất định phải vào đoàn phim.


Trịnh Khê nhìn thoáng qua Cảnh Diễn và Cảnh Diệp, Cảnh Diễn thế mà nội dung còn không xem qua đã chọn kịch bản Cảnh Diệp giúp cậu lựa, trước đây cậu ta là người cực kì khó tính trong việc lựa kịch bản, quả nhiên là người thân nên đối xử khác nhau sao.

….

Từ lúc trọng sinh tới giờ, lần đầu tiên Cảnh Diễn bị mất ngủ, cảnh tượng Cảnh Diệp ngồi trước mộ hắn khóc lóc lại lần nữa hiện lên trong đầu cậu.

Cảnh Diệp còn đang ở trong thư phòng xem xét giấy tờ từ công ty mang về, ngày thường lúc này sẽ không có người tới, cho nên một bóng người xuất hiện trước cửa lập tức khiến hắn kinh ngạc.

“Tiểu Diễn sao vậy, trễ thế này còn chưa ngủ ?”

“Anh…” Cảnh Diễn nói ra một tiếng, lại không biết tiếp theo nên nói gì.


Cảnh Diệp ngẩn ra, Cảnh Diễn từ lúc năm tuổi đến bây giờ, khoảng thời gian mười mấy năm, hắn chưa từng nghe được một câu «Anh» của đối phương. Lúc này trong lòng ngũ vụ tạp trần, cậu nguyện ý kêu một tiếng anh, đã nói lên cậu đã chân chính tiếp nhận, nhưng thứ hắn muốn không phải là chức vị anh trai của cậu.

“Cái kia, em… Không có gì, anh cứ làm đi, nhớ đi ngủ sớm một chút.”

Cảnh Diệp cười, đây vẫn là lần đầu tiên Cảnh Diễn quan tâm hắn.

“Ân, rất nhanh sẽ đi ngủ, em cũng nghỉ ngơi sớm một chút.”

Cảnh Diễn sờ sờ mũi trở về phòng của mình, kỳ thật cậu cũng không biết tại sao mình lại tìm đến Cảnh Diệp, nhưng cậu biết, nhìn Cảnh Diệp đang xem giấy tờ kia bực bội lúc trước trong lòng đều lắng xuống, dường như chỉ cần thấy hắn, trong lòng liền thỏa mãn, hiện tại Cảnh Diễn vẫn không biết, bắt đầu từ giờ phút này, hạt giống mang tên tình yêu đã lặng lẽ nảy sinh trong lòng cậu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.