Bạn đang đọc Lần Đầu Tiên Trái Tim Biết Rung Động: Chương 62
Hoàng quá đỗi hạnh phúc, Trúc đang ở trong vòng tay của nó, nhỏ bé và yếu ớt, mùi hương ngọt ngọt từ Trúc tỏa ra thật dễ chịu, nếu như đây là một giấc mơ thì nó ước mình sẽ ko bao giờ tỉnh lại, nó cứ ôm Trúc trong vòng tay rộng lớn của mình mãi mãi, nó sẽ che chở cho Trúc suốt cuộc đời này.
“Heo ko đòi ăn kem, heo ko đòi ăn bánh…” – Điện thoại của Trúc vang lên (kêu đúng lúc nhỉ? Vô duyên thế cái điện thoại này, hông phải tại xu nha, tại tình huống chuyện nó thế đấy hí hí hí)
Trúc giật mình, nó như bừng tỉnh lại, nó bối rồi và luống cuống cầm điện thoại lên nghe
– A..lo
– – Giọng Long rất vui vẻ
– Ơ..àh…ừh…Long àh…có chuyện…gì ko? – Trúc vẫn đang bối rồi vì chuyện vừa rồi, nó liếc qua Hoàng, nó thấy ánh mắt Hoàng khi nghe thấy từ “Long àh” có vẻ buồn buồn
– – Long thấy giọng Trúc hơi lạ
– Ờ…ko có gì đâu, Long gọi Trúc có chuyện gì ko? – Trúc ngập ngừng
–
– Àh, ko…chỉ là Trúc đang bận chút việc thui mà (đang bận tình củm với Hoàng)
– – Long cười tươi trong điện thoại
– Ủa, thật sao? Sao lại có chuyện như thế? – Trúc sửng sốt, làm Hoàng cũng phải quay ra nhìn
–
– Hả? Kì vậy? Long nói ko đính hôn nữa cơ mà – Trúc ngạc nhiên hơn
– (trời đang ôm Hoàng mà, bộ ông muốn Trúc ôm tiếp nữa hả)- Long vui vẻ nói
– Ê, từ từ…nhưng mà…ùh, mình sẽ đến mà- Trúc định hỏi thêm Long mấy câu nữa nhưng thôi
–
– Ok. Bye
– – Giọng Long tha thiết
– Ừh, ngốc xít, Trúc ko trách Long đâu, bye ha!!– Trúc phì cười
…………………………………………� �…………………………………………� ��………..
Con nhóc quay ra thấy Hoàng cũng đang tò mò lắm, mặc dù ko muốn nghe trộm nhưng lời nói của con nhóc đã lọt vào tai Hoàng mất rùi. Nó nhìn Trúc và rụt rè nói
– Long gọi em hả?
– Ừh – Trúc gật đầu
– Có..chuyện gì thế?…- Hoàng ngập ngừng
– Long nói, ba Long ko bắt Long đính hôn với Minh Hồng nữa, Long còn kêu tôi nhớ đến buổi đính hôn nữa
– Hả?…Sao kêu là ko đính hôn nữa còn bảo em đến làm gì?
– Tôi ko biết!!! Long kêu cứ đến đó sẽ rõ – Trúc lắc đầu
– Thằng nhóc này sao lắm chuyện thế, có gì thì nó cho rồi…- Hoàng vò đầu bứt tai
– Thôi…tôi xuống nhà đây – Trúc bối rối
– Ơ…ừh anh cũng xuống đây! – Hoàng ỉu xìu, khoảnh khắc lãng mạn lúc nãy tiêu tan mất rồi, cái thằng nhóc đó đúng là giỏi phá đám mà. Từ lúc Long gọi điện là thái độ của Trúc lại thay đổi, đúng là thằng nhóc đáng ghét. Trời đã sinh ra Hoàng sao còn sinh ra Long chứ hic hic…