Bạn đang đọc Làm yêu nữ gặp phải đại thần – Chương 2
Hiếm khi không bị Từ Hoãn bắt phải làm thêm giờ, Tô Diêu từ chối đi hát Karaoke cùng đồng nghiệp, cô muốn về nhà thật sớm. Trên thực tế Tô Diêu cũng không thích mấy chỗ xa hoa trụy lạc như vậy, theo như lời đồng nghiệp nói, cô chính là trạch nữ (suốt ngày ở trong nhà không ra ngoài).
Là trạch nữ thì có gì không tốt chứ, Tô Diêu nghĩ vậy rồi cười cười. Pha một bát mì tôm, cô mở máy tính lên đăng nhập vào game.
Nhìn thấy nhân vật Yêu Nữ người khoác Khô Lâu chiến giáp chậm rãi hiện lên trên màn hình, Tô Diêu bỗng nhiên cảm thấy hưng phấn hẳn lên.
Vừa mới đăng nhập cô liền nhìn thấy tin nhắn của bè lũ hảo hữu ập đến tới tấp, cô hơi ngẩn ra một chút rồi nhấp chuột vào cột tin tức, hình như đang là thời gian phát động bang chiến. Cùng lúc đó, kênh bang phái bắt đầu ồn ào hẳn lên.
[Bang chủ] Độc Cô Cửu Tiện: “Yêu Nữ, mau đến giành chiến trường.”
[Bang chúng] Đả đảo canh Kiện Khang: “Bang phó, đến nhanh đi, lần này là bang phái của kẻ thủ không đội trời chung với ngươi đó, tối nay thoải mái mà báo thù.”
[Công vụ sứ] Bảo Bối Điểm Điểm: “Yêu Yêu, mau tới nha!”
[Hoằng hóa sứ] Phi Thành Vật Nhiễu: “Nhanh tới đội ta đi!”
[Nội vụ sứ] Thành Dã Biệt Nhiễu: “Tên kia đừng có mơ, Yêu Nữ phải qua đội ta, đội ta đây có Nga Mi thêm máu.”
Ô tin tức ở một góc màn hình không ngừng nhảy đến tới tấp lia lịa, Tô Diệu vừa nhìn thấy đã có chút choáng váng nơi đỉnh đầu, cô tiến đến thủ khố lấy đủ tiền cùng bình bơm máu, lôi danh hiệu “Ảo Ảnh phó bang chủ” ra đeo vào, sau đó lập tức nhấp chuột vào NPC đưa đến chiến trường.
Bên trong đã hừng hực khí thế chiến đấu. Tô Diêu vừa mới đi vào đã nhìn thấy Phi Thành Vật Nhiễu trong tay còn cầm đao phẫn uất nằm chết không nhắm mắt, lớn tiếng la hét: “Ta bị giết rồi, ta lại bị giết rồi a
”
Trong bang mọi người đều đổ mồ hôi lạnh.
Tô Diêu ẩn thân tiến vào chiến trường, giờ phút này mấy người bên đối phương đã không còn chú ý đến cô, bởi vì không ai sử dụng phép làm địch hiện thân nên Tô Diêu có thể dễ dàng nhẹ nhàng tiến đến tiểu Nga Mi đang cố gắng hết sức bơm máu cho mọi người mà không thèm cảnh giác xung quanh kia, rồi cô đột ngột hiện thân, một hai ba giây sau, tiểu Nga Mi đáng thương đã chết không toàn thây.
Tiếp theo là phải giết nốt người chơi phái Thiên Sơn còn lại kia, quả thật cô không thể làm khác được, dù đối phương là đồng môn nhưng huynh đệ vẫn phải tương tàn.
Sau khi giết hai tên xong, thừa dịp người ta không đuổi theo cô cấp tốc chạy đến một nơi hẻo lánh để hồi phục lại máu, sau đó dùng kế kim thiền thoát xác nhanh chóng trở về.
Kế tiếp, vì không có Nga Mi bơm máu nên Cái Bang Võ Đang lần lượt chào tạm biệt để về với đất mẹ.
Phi Thành Vật Nhiễu đang nằm trên mặt đất, bỗng nhiên thấy tên cừu nhân vừa rồi trong nháy mắt cũng biến thành thi thể rớt bịch xuống bên cạnh mình, nhất thời cảm thấy vô cùng khó hiểu, cuối cùng nhận ra phó bang chủ đang hiện thân một cách vô cùng hoa lệ, không kìm nổi sùng bái, ngay lập tức rống to trong kênh bang phái.
“Bang phó! Ngươi là thần tượng của ta! Phó bang chủ Từ nay để cho ta đi theo ngươi đi! Ta muốn làm nam sủng của ngươi
Phó bang chủ! Để cho ta cùng ngươi sống cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn sau này đi! ——”
[Bang chủ] Độc Cô Cửu Tiện: “…”
[Bang chúng] Tiểu Bồn Hữu: “…”
[Công vụ sứ] Bảo Bối Điểm Điểm: “…”
[Nội vụ sứ] Thành Dã Biệt Nhiễu: “Đi ra ngoài đường ngươi đừng bảo là anh trai ta, ta không muốn nhận họ hàng thân thích với kẻ không có chút sĩ diện nào như ngươi.”
[Phó bang chủ] Yêu Nữ họ Triệu: “ = = ”
Rốt cục Yêu Nữ nhà chúng ta cũng đành phải mở miệng: “Đứng dậy hồi máu đi, nhanh đi cùng bọn ta đến phá nát chiến kỳ của bọn chúng.”
Phi Thành Vật Nhiễu nhìn Yêu Nữ một thân Khô Lâu chiến giáp, đầy người đẫm máu, một vài sợi tóc màu bạc rớt trên cổ, khí thế hào hùng không gì diễn tả nổi.
[Hoằng hóa sứ] Phi Thành Vật Nhiễu: “Bang phó, ngươi thật trong sáng quá, ta cũng là trai tơ a…..”
[Phó bang chủ] Yêu Nữ họ Triệu: “…”
[Công vụ sứ] Bảo Bối Điểm Điểm: “…”
[Bang chủ] Độc Cô Cửu Tiện: “ = = ”
Vô số bang chúng: ….. Vã mồ hồi —–
Tô Diêu sửa lại đội hình một chút, gia tăng một số lực công kích có cũng được mà không có cũng chả sao cho một số người chơi cấp thấp, chạy thẳng một đường tiêu diệt hết mọi quân địch phục kích trước mặt, cuối cùng cũng cùng bang chủ dẫn dắt được cả đội ngũ trải qua một hồi chiến đấu vô cùng gian nan khổ sở, rốt cục đánh thắng được bang phái của đối phương.
Cuộc chiến vừa dứt hệ thống ngay lập tức thông báo “Bang phái Cuồng Chiến Thiên Hạ vô cùng thảm bại dưới bang Ảo Ảnh, đành phải trở về.” Tin tức này vừa được phát ra, thế giới lại bắt đầu trở nên sôi trào —-
Mấy ngày nay các bang phái đang tranh nhau chức thiên hạ đệ nhị bang, đến hôm nay danh hiệu đó đã lọt vào tay Ảo Ảnh.
[Bang chủ] Độc Cô Cửu Tiện: “Mọi người vất vả rồi! Lát nữa chúng ta sẽ đến Tây Hồ ăn mừng một phen!”
[Bang chúng] Hoàng thượng gội đầu dùng phiêu nhu: “Hoan hô, Bang chủ vạn tuế! Ảo Ảnh vạn tuế!”
[Công vụ sứ] Bảo Bối Điểm Điểm: “Ha ha, cảm giác được dẫm chân lên bãi thi thể địch quả thực quá sung sướng!”
Vốn là ở trong chò chơi này, bang phái nào nếu bang chiến thất bại, sẽ bị biến thành hình tượng con cừu nhỏ đi trên con đường phồn hoa nhất từ Tây môn thành Lạc Dương đến Đông môn thành Lạc Dương, nói cách khác, chuyến “diễu hành” ấy không khác gì cuộc triển lãm — bị toàn bộ người chơi ở thành Lạc Dương “nhìn ngắm”, quả thật là nhục nhã không để đâu cho hết.
[Hoằng hóa sứ] Phi Thành Vật Nhiễu: “Ha ha, thật là thoải mái a!”
[Nội vụ sứ] Thành Hóa Biệt Nhiễu: “Ấy, phó bang chủ đâu? Tại sao lại không thấy xuất hiện ở đây?”
[Bang chủ] Độc Cô Cửu Tiện: “Mau gọi Yêu Nữ, mau gọi Yêu Nữ!”
[Hoằng hóa sứ] Phi Thành Vật Nhiễu: “Phó bang chủ cưng ơi, ngươi để ta ở lại một mình ở đây sao? Tại sao bỏ đi mà không một lời từ biệt a—-”
[Công vụ sứ] Bảo Bối Điểm Điểm: “….Ta lập tức giết chết ngươi!”
Một hồi lâu sau, Yêu Nữ cuối cùng cũng trở về, từ tốn nhả ra một câu: “Đang đi giết người.”
Mọi người chưa kịp phản ứng đã thấy hệ thống trên kênh Bang phái lóe lên. “Yêu Nữ họ Triệu giết chết người chơi Yêu của bang Cuồng Chiến Thiên Hạ, khiến cho Ảo Ảnh trên giang hồ càng trở nên uy danh đại chấn.”
Mọi người nhất thời hóa đá….Phó bang chủ trâu bò của bọn họ….lại có thể ra khỏi chiến trường để truy sát phó bang chủ Cuồng Chiến Thiên Hạ sao?
Gào khóc gào khóc gào khóc! Phó bang chủ a, ngươi quả thực là quá trâu bò rồi
~~
Yêu Nữ họ Triệu: “Nga, lí do cũng là vì lúc nãy ở chiến trường không có nhìn thấy người này, đến khi mở danh sách cừu nhân (kẻ thù) ra thì thấy hắn đang làm nhiệm vụ thương hội, cho nên ta lập tức nhảy ra giữa đường cướp hàng của hắn.”
Mọi người: Mắt long lanh —-
Tất cả ngay tại giờ phút này đều đồng ý ra một quyết định vô cùng trọng đại: Sau này chọc ai thì chọc, có cho vàng cũng tuyệt đối không được chọc vào phó bang chủ.
~~
Tên Yêu kia chẳng qua cũng là vì lúc phó bang chủ cấp 60 đã vô cùng khinh rẻ cô, còn nhân cơ hội lúc bang phó chủ treo máy đi chút việc đã thừa cơ đánh lén cô một lần, lần đó phó bang chủ mang trên người thanh đao giảm sát khí cho nên lúc bị giết trang bị trở nên hao tổn vô cùng, điểm kinh nghiệm giảm đi, vì thế bọn họ đều biết bang phó chủ hết sức tức giận, chỉ cần Yêu online mọi người liền toàn lực đuổi giết. Từ Đại Lý đến Lạc Dương, từ Lạc Dương đến Tô Châu, từ Nam Hải đến Tây Hồ, từ Tây Hồ đến Thảo nguyên, từ cấp 60 đến cấp 80 tất thảy đều đuổi giết —-
Bọn họ đã học tập được phó bang chủ Yêu Nữ, cái gì gọi là vô cùng kiên nhẫn bám riết không tha, giết rồi còn muốn giết nữa — mà phó bang chủ không chỉ giết ngay, sau khi chơi chán thì thả cho đối phương chạy một lúc, hồi lâu sau mới bắt đầu nhảy vào chém giết, lại luôn luôn chọn trúng lúc đối phương đang làm nhiệm vụ liên hoàn, khiến cho tên Yêu kia muốn khóc cũng không kiếm ra chỗ để kêu gào.
Nói qua nói lại thì Yêu cũng quả thật là muốn khóc lắm rồi, biết mụ la sát Yêu Nữ kia hôm nay sẽ đến giúp Ảo Ảnh bang chiến, hắn đã cố ý tránh né chạy đi làm nhiệm vụ thương hội, chạy đi chạy lại mấy vòng rồi, không ngờ mụ kia lại rời khỏi chiến trường dùng Vụ Ảnh Truy Tung để đi tính sổ với hắn (Vụ Ảnh Truy Tung đặc biệt tìm rất nhanh tung tích của người chơi). Ban đầu là cướp hàng, rồi giết chết hắn, cuối cùng còn muốn hủy hoại thi thể hắn T____T Khỉ gió, nếu như trời cao cho hắn thêm một cơ hội, hắn nhất định sẽ không dại mà chọc vào mụ la sát cuồng bạo giết người không gớm tay kia. Hắn chạy đi chạy lại đã hai cây, làm nhiệm vụ thương hội được cả quãng đường dài rồi, đáng lẽ nếu hoàn tất sẽ được thưởng rất hậu hĩnh, không ngờ giữa đường bị bà điên kia chặn lại.
Vô cùng căm phẫn cộng tức giận, Yêu ở dưới địa phủ đi dạo mấy vòng đã bắt đầu thấy chán, cho nên khi vừa mới thoát ra được khỏi địa phủ liền lập tức phóng đến cửa hàng mua một cái loa bắt đầu la hét.
[Thế giới] Yêu: “Yêu Nữ họ Triệu kia, ta nguyền rủa tổ tông mười tám đời nhà ngươi, có ngon thì đến Kính Hồ, lão tử ta đây chờ ngươi, ngươi không phải là muốn phá nhiệm vụ thương hội của ta sao? Tới đây đi!”
Cái loa này vừa phát ra, mọi người lập tức tranh nhau nói.
[Thế giới] Đường Tăng của Thải cô nương: “A Di Đà Phật, vị thí chủ này, muốn chết cũng đừng dùng biện pháp như vậy chứ, ngươi có phải là muốn chết không toàn thây không, liệu có cần lão nạp ta đến siêu độ cho ngươi?”
[Thế giới] Thiên Sơn đồng mỗ: “Ha ha ha, Yêu, ngươi có phúc lắm mới được Yêu Nữ để ý đến, cô ấy coi trọng ngươi như vậy, có bị giết thêm vài lần nữa thì cũng cố nén bi thương mà chấp nhận đi.”
[Thế giới] Trẫm phán ngươi vô tội: “Yêu Yêu nhà chúng ta vừa đại khai sát giới, đến đi đến đi, nhớ để dành cho ta một ghế ngồi xem kịch vui a —-”
[Thế giới] Phu quân: “Yêu Nữ nhà ngươi đúng là đồ hàng nát, người ta làm nhiệm vụ thương hội cũng đến cướp được, ngươi là đồ bỏ đi, đồ sinh vật cấp thấp!”
….
Một đám người – bằng hữu có, cừu nhân cũng có, tranh nhau nói đến loạn cào cào. Nhưng lạ một điều là tại sao nhân vật chính vẫn chưa chịu thò mặt ra, cho nên Yêu hết sức anh dũng mà tiếp tục phát ngôn: “Yêu Nữ họ Triệu, ngươi không phải là trâu bò lắm sao? Đến Kính Hồ đi, lão đây chờ ngươi!”
Xét thấy Yêu có khí thế “long trời lở đất” như vậy, mọi người cũng không ai muốn nói thêm một lời nào nữa, chỉ còn lại Yêu một mình tiếp tục khiêu khích – hơn nữa còn là lặp đi lặp lại không biết chán.
Rốt cục đợi một lát tên Yêu kia cũng gào thét xong, bạn bè của Yêu Nữ hôm nay thắng lợi rất lớn tên không muốn so đo, nhưng đến lúc mọi người đã quên sạch chuyện này, một câu nói được tung ra khiến cho cả thế giới điên đảo.
[Thế giới] Yêu Nữ họ Triệu: “Kính Hồ không đủ sát khí, lão nương đây đến Nhạn Nam chờ ngươi đem đầu tới, tỷ tỷ ta đây sẽ cho ngươi biết thế nào là dục tiên dục tử!” (Dục tiên dục tử: nếu chong xáng thì nó có nghĩa là “cực kỳ sung sướng”, còn nếu đen tối thì nó là “vô cùng khoái hoạt” )
(Lời thuyết minh của tác giả: Trong game Thiên Long nếu giết người ở Kính Hồ thì sẽ không ảnh hưởng đến điểm thiện ác của người chơi, nhưng nếu ở nơi khác thì, khụ khụ, giết người sẽ tăng thêm điểm sát khí, một lần là một thanh đao, hai lần hai thanh đao, ba lần ba thanh đao, đến lần thứ tư thì sẽ xuất hiện một chiếc rìu lớn thấm đẫm máu tươi trên đầu >______<)
Toàn bộ Server lại trở nên sôi sục tập hai.
Người có tiền thì mua loa phát ngôn bay đầy trời, người bình dân thì không ngừng phát khẩu hiệu kêu gào:
“Ma nữ giết người như ngóe đã xuất đầu lộ diện, tái xuất giang hồ!”
Ảo Ảnh và Cuồng Chiến Thiên Hạ, cao thủ nhiều mà tép riu cũng vô số, tất cả đều vọt tới Nhạn Nam để được chứng kiến trận đại chiến này, ngay cả khi biết Yêu kết cục sẽ vô cùng thê thảm, nhưng nếu đã làm người ai cũng sẽ có tâm lý như vậy, chỉ cần nhìn người khác bị hành hạ là có thể kiếm được chỗ dựa vững chắc để tự an ủi bản thân. “ A, nhìn đi nhìn đi, một người bị ngược đãi đến như thế vẫn có kiên trì sống tiếp, tại sao chúng ta lại không thể?”
Ở bên trong đám người đang vây kín xung quanh, Yêu Nữ bất chợt nhìn thấy một tiên lữ, tay cầm Ly Hỏa phiến – hắn ta chính là Hoãn Hoãn Nhị Hành, Yêu Nữ hơi nhếch mày, Hoãn Hoãn Nhị Hành nhìn hướng về phía trung tâm nơi Yêu Nữ đang đứng khẽ cười cười, nụ cười vô cùng ôn thuận nho nhã.
Không đợi Yêu Nữ mắng, hắn đã chủ động nhảy vào kênh [Riêng tư] nói chuyện với cô.
[Riêng tư] Hoãn Hoãn Nhị Hành: “Tô Tô, nhớ hạ thủ lưu tình.”
[Riêng tư] Yêu Nữ họ Triệu: “Ai khiến ngươi lo.”
[Riêng tư] Hoãn Hoãn Nhị Hành: “Người ta chẳng qua chỉ muốn nhắc nhở ngươi thôi, chúng ta là người phải biết đối xử tử tế với thi thể.”
[Riêng tư] Yêu Nữ họ Triệu: “….”
Chốc lát sau, một người vạch đám đông bước vào, thân khoác Tử Y, tay cầm cây trượng dài, từ cái đầu tróc lóc không có cọng tóc nào có thể suy ra ngay hắn là đệ tử thuộc môn phái Thiếu Lâm.
Yêu tiến vài bước, đứng trực diện mặt-đối-mặt với Yêu Nữ.
Đối diện với mụ la sát kia, kẻ mà từ cấp 60 đã bắt đầu quá trình dài đuổi giết hắn, trong lòng Yêu đột nhiên lại không còn chút thù hận nào — chẳng lẽ vừa nãy trong lúc kêu gào trên kênh thế giới hắn đã vô tình đem thù oán bỏ hết đi sao?
Hắn liếc nhìn, chỉ thấy đối phương đeo sa màn màu bạc che kín hết dung nhan, lộ ra trong con ngươi sâu thẳm một chút tình cảm, tay cầm Toái Tình Vụ Ảnh, ánh tịch dương ở Nhạn Nam khiến cho đôi thần binh lóe ra một màu xanh mị hoặc, như lửa của quỷ dữ chốn U Minh.
Yêu một tay giơ thiền trượng lên, ý bảo có thể bắt đầu được rồi.
Không ngờ Yêu Nữ đối diện lại buông một tiếng: “Chậm đã.”
Sau đó, Yêu Nữ đón nhận ánh mắt nghi hoặc của mọi người mới bắt đầu…..bắt đầu —–
Cởi quần áo???!!!
Mọi người há hốc mồm khiến cho bão cát nơi Nham Nam bay đầy vào miệng, một hồi lâu mới khép lại, bởi vì quá khiếp sợ nên không ai dám lên tiếng, chỉ thấy Yêu Nữ đã từ từ cởi bỏ giày — một đôi gót sen như ngọc như hoa hiện hiển ra trước mắt mọi người, sau đó lại tiếp tục tháo bao tay cùng miếng lót vai ra — đôi tay trắng ngần dần dần hiện lên — tiếp đó là dây chuyền cùng chiếc nhẫn —- chiếc cổ nõn nà và cổ tay trắng trẻo cũng đã lồ lộ, cuối cùng là đến y phục —-
Yêu Nữ cởi Khô Lâu chiến giáp cùng quần áo trong ra, y phục xếp thành một vòng bên cạnh thân thể mềm mại, ma nữ mà chỉ mới nghe tên thôi tất cả mọi người đã sợ mất mật, hiện tại lại đáng đứng trong đống quần áo, vô cùng mị hoặc dưới ánh chiều tà.
Trong đầu tất cả mọi người chỉ còn lại bốn chữ: Quả là giai nhân
~
Yêu Nữ đứng thẳng người, không để ý đến hai cái đùi trắng như tuyết của mình đang hiện rõ trước mặt bọn nam nhân, thản nhiên buông một câu: “Bây giờ dục tiên được chưa?”
Các nam nhân trong lòng rất muốn hét lại thay Yêu: Đương nhiên rồi!
Nhưng mọi người bất chợt không khỏi cảm thấy hoảng sợ: Chẳng lẽ ma nữ hôm nay lại coi trọng cái con lừa ngu ngốc mang tên Yêu kia sao? Chẳng lẽ từ trước đến giờ đuổi giết hắn chỉ là muốn hắn chú ý đến mình?
Lời nói của Yêu Nữ quả thật là quá mập mờ, khiến cho mọi người đột ngột hình dung ra một cảnh tượng vô cùng không trong sáng —– nhìn dáng dấp Yêu Nữ thế kia, chẳng lẽ Yêu Nữ muốn tấn công….trên cao sao? (~~> Người nào đầu óc đen tối thì hiểu, cơ mà còn “chong xáng” thì….)
Trong trí tưởng tượng của mọi người một màn xuân sắc ngày càng hiện rõ, đến lúc cảnh trình diễn trong đầu đã lên tới cực điểm thì, dung nhan của Yêu Nữ từ mị hoặc đã thoắt một cái, nhanh chóng trở nên lạnh lẽo đến tột cùng.
“Chịu chết đi, ta giết ngươi chính là để thanh tẩy cho đôi thần khí!”
Dứt lời, bỏ tất cả trang bị lại Yêu Nữ chỉ cầm trong tay Toái Tình Vụ Ảnh lao đến phía trước.
Nhạn Nam gió thổi lá rụng đầy….
Cảnh tượng mang đậm hơi thở điêu tàn xơ xác —-
Khô Lâu chiến giáp
BL: Ta thấy trong miêu tả Diêu tỷ giống thế này hơn