Bạn đang đọc Làm Vợ Anh Nhé ! Nhóc Con: Chương 7: Cuộc sống mới
Nó thức dậy, lờ mờ mở mắt, ánh mặt trời làm nó tỉnh ngủ luôn. Nhìn xung quang, chẳng thấy hắn đâu. Nó uể oải bước xuống giường…hôm nay là chủ nhật nên không phải đi học. Bước vào phòng tắm, đánh răng, rửa mặt, thay quần áo xong. Nó lại lon ton chạy xuống nhà…Woa! Hắn đang nấu ăn, trên bàn là 1 “mâm cơm” thật thịnh soạn…Nó lặng lẽ ngồi xuống bàn, nhìn bàn ăn rồi lại nhìn hắn:
– Anh quả thật rất đảm đang…! *mỉm cười* (” Anh” gọi sau khi cưới)
Hắn giật mình quay lại, nhìn nụ cười của nó, hắn cảm thấy hạnh phúc vô cùng…Hắn cất tạp dề…rồi ngồi xuống bàn ăn đối diện với nó…
– Em là người hạnh phúc khi lấy được anh đấy!
Nó bỗng đỏ mặt, cúi xuống ăn…
Hắn ngồi nhìn nó ăn rồi chờ đợi ý kiến của nó:
– Ngon không?
– Cũng được…- nó cứ tiếp tục ăn bởi nó ko biết nên nói gì với hắn, từ khi cưới hắn xong, nó cảm thấy ngượng khi đứng trước mặt hắn…(Haizz…em cũng bó tay với 2 anh chị)
– Thực sự, em không thắc mắc vì sao anh lại thích em? *hắn hỏi*
Nó giật mình vì câu hỏi đó, nhưng rồi cũng trả lời với hắn:
– Tôi…tôi..cũng có hơi thắc mắc chút xíu! (~-~!)
– Em có muốn biết ko? *hỏi nữa*
– *gật gật* (mặt đỏ rồi kìa)
Hắn mỉm cười, bước ra khỏi ghế tiến lại chỗ nó, nó ko hiểu chuyện gì, chỉ để cho hắn cầm tay kéo đi, rồi đẩy nhẹ vô xe, hắn lái xe chở nó đi đâu đó…
Nó cứ nhìn xung quanh, ko hiểu hắn đưa mình đi đâu, nó ko hỏi. Một lúc sau hắn dừng xe lại…nó xuống xe…thật bất ngờ, nó quá ngạc nhiên khi…hắn và nó đang ở 1 nơi vô cùng đẹp…
Một ngọn đồi nhỏ với thảm cỏ xanh rì…trên ngọn đồi đó có 1 cây cổ thụ to lớn, tán xòe rộng…Hắn cùng nó ngồi dưới gốc cây, phong cảnh lúc này cực kì lãng mạn…Gió sớm mai thổi nhè nhẹ, bình minh đã lấp ló những tí nắng lung linh sau dãy núi đằng xa kia. Không ngờ, ở thành phố này lại có nơi tuyệt đẹp đến như vậy (dẫn đến nơi quá lãng mạn) Nó đang mê man ngắm cảnh, bỗng hắn lên tiếng:
– Em thích nơi này chứ?
– Ừm, thật thoải mái *nó hít thở bầu không khí trong lành của thiên nhiên rồi bất chợt mỉm cười* – Tại sao anh lại biết nơi này? *nó thắc mắc*
– Lúc nhỏ, anh thường tới đây khi anh buồn…- hắn nhìn xa xăm vào 1 nơi nào đó rồi lại nói tiếp:
– Em là người đầu tiên anh dẫn tới đây đấy…*mỉm cười*
-…chỉ im lặng…*cúi xuống*
– Anh…đã thích em ngay lúc lần đầu tiên nhìn thấy em từ trên ô tô bước xuống, cái hôm anh mới chuyển vào trường…Trái tim anh đã xao động vì em, anh cảm thấy…hơi thất vọng, khi em vẫn chưa chấp nhận tình cảm của anh…nhưng ko sao, anh sẽ chờ….chờ đến 1 ngày em chấp nhận…*buồn* (cảm động quá…hichic)
– Tôi xin lỗi, nhưng tôi phải suy ngĩ…tôi cần thời gian *đau lòng lắm*
– Anh sẽ đợi em, anh vẫn thích em, anh ko sao!!! Chỉ là…anh muốn…chúng ta có thể thân thiết như trước đây được ko…Su?
Hắn vẫn gọi nó là Su, cái tên thân mật mà những người nó thương yêu vẫn thường gọi.
– Có thể chứ…*nó tươi cười nhìn hắn*…vẫn là bạn nhé!
– Cảm ơn em *cười rạng rỡ* (hạnh phúc quá)
Giá như trong cái lúc hạnh phúc này, hắn được ôm nó vào lòng để cảm nhận được sự ấm áp từ nó. Nhưng ko…đó chỉ là giá như thôi…
Hắn đưa nó về nhà, cũng đã gần trưa, hắn chở nó ghé qua nhà hàng ăn trưa luôn. Ăn xong lại phi xe về biệt thự.
Ngủ trưa 1 lúc, nó thấy tiếng điện thoại reo:
– Alô!
– Su hả? Mày có đi shopping với tao ko?
– Min à…shopping hả? Đi liền…đi liền (tỉnh luôn, ghê thật)
– Nhanh lên nhá…tao đang ở khu mua sắm Lottle nè…
– Ừ! Tao tới liền…
Nó vội vàng thay quần jean với áo lệch vai…thấy xì tin ghê luôn. Hum nay ko đi giày búp bê nữa, chơi nguyên giày cao gót đẹp dã man.
Nó chạy vội xuống nhà…thấy hắn đang chơi máy tính say sưa…Nó lấy chìa khóa xe mui trần của nó đi…vừa bước ra cửa…
– Ê! Đi đâu đấy? *trống ko* (Ơ…ko ngọt ngào nữa à?)
– Đi shopping…đi hông? *hỏi đùa*
(Tưởng hắn ko hứng thú gì với mua sắm nhưng…em đã sai Như à)
– Có chớ…*hí hửng* chờ chút! *chạy lẹ vào phòng thay đồ*
– Haizz…đi shopping…cũng dắt theo “chồng”…*thở dài ngán ngẩm*
Chỉ trong tốc độ ánh sáng, hắn đã diện ình 1 bộ cực bảnh…Quần jean đen, áo pull trắng có hình chữ Boy ở giữa, cộng thêm giày convent và mũ snapback…Học theo phong cách của nó đó.
Mà…ế khoan…nó thì diện áo lệch vai màu trắng có chữ Girl ở giữa, hắn thì Boy…ố là la…sao giống áo đôi quá zị??
– Kiếm đâu ra…áo đó vậy? *ngi ngờ*
– Mua chớ sao…đẹp hơm? *cười tươi*
– Ây za…cố tình đó hả? *nạt*
– Định gây sự chú ý thử coi…*đùa*
– Hâm quá, thôi đi…lấy xe tôi á (bó tay với tên con trai quá…trẻ con đó)
Hắn lái xe chở nó đến điểm hẹn với Min. Vừa đến nơi, xuống xe, nó và hắn đã gậy bao sự chú ý cho người đi đường…đẹp đôi quá mà,đi thì đi siêu xe, 1 trai, 1 gái đều là nam thanh nữ tú, đẹp ngây ngất thế ai mà ko nhìn (còn vụ áo đôi thì…tưởng là yêu nhau rồi)
Nó xấu hổ, giận dỗi đi trước, hắn chạy theo…Min đứng chờ nó ở cửa…
– Ê! Su, tao nè ^^ (Min gọi to, làm mọi người cũng phải nhìn)
– Đợi tao lâu ko?
– Ko sao…*liếc qua hắn*…khiếp, đi chơi cũng vác chồng đi cơ à? *nháy nháy*
– Haizz…đòi theo đó…(=.=!) *chán nản*
– Xa nhau tí mà cũng nhớ…ái dzà, đúng là vợ chồng trẻ mới cưới…ngưỡng mộ. Thôi vào nào!
– Ukm *cười*
Nó bị Min kéo vào, khi đi vẫn ko quên, quay ra sau, vẫy hắn:
– Đi thôi, đồ ngốc! *gọi to*
Hắn vội vàng lon ton theo sao nó và Min.
Xời ơi! Đúng là con nhà đại gia…tiêu tiền như nước, chỉ mới 10p, 2 chị đã mua được 1 đống đồ, nào giày, nào áo, nào mũ…vân vân và mây mây…
Gian nào cũng vô, shop nào cũng ghé…Hắn chỉ biết đi theo ngán ngẩm…
Đến gian bán đồ chơi , nó đã tia thấy 1 trời gấu bông, mắt bắt đầu sáng long lanh. Rồi kéo cả Min cả hắn vào trong.
– Oa, đẹp quá, mua con này đi…á con kia cũng đẹp, xời ơi…con kia đẹp hơn nữa, ơ…con này xinh hơn, nhưng con đằng kia…cũng dễ thương (1 khi chị Su nhafminhf đã thấy gấu bông, y như rằng, cơn “nghiện” thú bông lại nổi lên, ở nhà, bama mua cho chất đầy cả 1 phòng rồi, đủ các loại luôn). Bây giờ, vẫn thích mua nữa. Chợt, nó nảy ra 1 ý, quay qua hắn đang ngắm mấy cái mũ…
– Tuấn Anh thân iu à? Lại đây Su biểu coi…( em ý đã trở về lúc trước, còn con nít hơn hơn nữa)
– *trợn tròn mắt* (ngạc nhiên chưa)
– Nhanh lên coi (thúc giục)
– Ukm…ừ…đến đây…(toát mồ hôi)
– Gì thế Su? (hỏi cũng run)
– Mua cho Su 2 con này, được hơm? *chu mỏ dễ thương*
Nó chỉ về 2 con gấu to, lông màu trắng, 1 con mặc váy, 1 con đeo nơ ở cổ…hình như là gấu đôi…Oh, ghê nha…2 con gấu, nhìn dễ thương vô cùng luôn (giống 2 người nào đó ^^)
Hắn cũng chịu thua nó luôn, thấy ó tỏ vẻ dễ thương với mình như vậy, hắn thấy vui…
– Su thích 2 con này à? *mỉm cười*
– Ừ, mua cho Su đi…đi đi mà, nha nha, năn nỉ đó…*dễ thương cực kì*
– Aizz…thôi được rồi, thua Su luôn, lấy đi…*bó tay với con gái*
– Yeah! Cảm ơn nha..*mừng như cún*
Nó hí hửng ôm 2 con gấu ra xe, để mặc cho hắn xáh 1 đống đồ. Min còn ở lại vì có hẹn với ai đó nên nó và hắn về trước. Hắn loay hoay mãi mới chất hết được hết đồ lên xe. Còn nó á…đang yên vị trong xe ôm 2 em gấu thích thú…
Hắn và nó cuối cùng cũng về đến nhà…Nó lại lon ton ôm gấu vào nhà…Hắn ngán ngẫm nhìn theo…
– Mua về rồi làm gì? Chỉ lo đến gấu chớ có thèm quan tâm mình nữa đâu…huhu…2 con gấu đáng ghét *ân hận* (ghen với gấu…tội nghiệp em nó, yêu nhiều quá nên…hơi hâm hâm)
Nó vào phòng, đặt 2 con gấu lên giường, ngắm đi ngắm lại, thích thú…rồi cũng bay vào nhà tắm…
Hắn uể oải bước vào phòng, tay xách 1 đống đồ của nó rồi đặt cái ào lên sàn. Nó bước ra từ nhà tắm, lại bắt đầu giọng “dễ thương”:
– Cám ơn ná, tui mệt lắm, anh xếp đồ vào tủ cho tui nhé!
Chưa kịp để cho hắn phản ứng, nó đã nhanh chân nhảy tót lên giường trùm chăn, đánh 1 giấc ngon lành…ko quên ôm con gấu “trai” vào lòng ngủ…
Hắn ngơ ngác hồi lâu rồi chấp nhận số phận…xếp đồ vào tủ cho nó…mất15p hắn mới xong việc, thở phào nhẹ nhõm, rồi đi tắm.
Sau khi tắm, thấy thoải mái hơn…hắn lại gần giường, trông nó ngủ dễ thương quá. Hắn nhẹ nhàng leo leeb giường cũng bắt chước nó…ôm con gấu “gái” chặt vào lòng ngủ. ko quên thủ thỉ 1 câu: ” Ngủ ngon, nhóc con đáng iu của anh” (có nge ko mà nói…)