Lâm Thiếu, Em Sai Rồi!

Chương 8: Anh Anh tôi đây mới không thèm đâu!


Đọc truyện Lâm Thiếu, Em Sai Rồi! – Chương 8: Anh Anh tôi đây mới không thèm đâu!

Tam thần đang thẫn thờ thì Anh Anh tiến lại gần vẫy tay trước mặt họ:

– “Nè, 3 cậu bị sao vậy?”

Lúc này mới hoàn hồn, Cận Hằng nhìn Anh Anh cúi người:

– “Chào tiểu Mỹ Nhân, mình tên Tư Cận Hằng!”

Hạo Thiên gạt Cận Hằng ra 1 bên, giới thiệu:

– ” Hello cậu, mình tên Ngô Hạo Thiên!”

Thiên Phong cầm lấy tay Anh Anh:

– “Còn mình..còn mình…mình tên Hoàng Thiên Phong!”

Anh Anh vội rụt tay lại, cô mỉm cười nói:

– “Chào 3 cậu, mình tên Nguyệt Anh Anh học lớp 12C rất hân hạnh được làm quen!”

Tam Thần nghe vậy đồng thanh:-“12C!”

Anh Anh gật đầu:

– “Phải! 3 cậu là Học sinh mới à? Đáng lý ra phải xuống phòng Hiệu Trưởng nộp hồ sơ chứ, sao lại ở đây!”

Tam Thần nhìn nhau nghi hoặc(Cô ấy không biết chúng ta à?) Hạo Thiên nói:

– “Thiên Nữ à, tụi mình đang tìm phòng HT thì lạc tới đây!”

Cận Hằng thỏ thẻ:

– “Chúng tớ thấy căn phòng này đặc biệt nên vào xem thử!”

Thiên Phong hỏi cô:

– “Nè Nữ Thần, bộ…bộ cậu là chủ nhiệm khoa này hả?”

Anh Anh trả lời:

– “Đúng vậy!”


Cả ba vô cùng ngạc nhiên, Anh Anh nhìn họ cười:

– “Sao lại ngạc nhiên vậy? Làm chủ nhiệm của 1 khoa là chuyện bình thường mà!”

Dĩ nhiên mỗi một khoa sẽ đại diện 1 học sinh ưu tú làm chủ nhiệm là hết sức bình thường nhưng với 1 môn học phụ hoặc thậm chí không ai để ý tới mà bên trong lại cầu kì và bắt mắt như này thì đối với 1 cô gái là không thể nào.

Cận Hằng hỏi:

– “Tiểu Mỹ Nhân à, thế bh cậu đang định làm gì vậy?”

Anh Anh tiến lại gần thùng sách vừa được chuyển tới, rạch băng keo ra rồi trả lời:

– “Mình phải xếp mấy đống sách này lên kệ!”

Cả 3 liền nhào tới, mỗi người tay cầm 1,2 cuốn sách, nói:

– “Để tụi mình giúp cậu nha!”

Anh Anh cười:

– “Được, cảm ơn các cậu!”

Sau 15thì cuối cùng cũng xong việc, Tam thần ngồi phịch xuống đất nghỉ ngơi, Thiên Phong nhìn quanh để ý không thấy Anh Anh đâu, cậu hỏi:

– “Ê, mấy cậu thấy Nữ Thần của tôi đâu không?”

Cận Hằng và Hạo Thiên nghe nghe vậy tay cầm luôn cuốn sách ném vào người Thiên Phong:

– “Cậu nói cái gì cơ, ai là nữ thần của cậu hả?”

Đúng lúc đó Anh Anh bước vào nhìn thấy 3 người đang đánh nhau, cô bật cười. Tam Thần dừng lại rồi chạy tới chỗ cô, Cận Hằng hỏi:

– “Tiểu Mỹ Nhân…cậu đi đâu vậy?”

Anh Anh lấy trong chiếc túi nilong ra 3 lon nước ngọt chia cho từng người, nói:

– “Không có mấy cậu thì không biết khi nào mình mới xong nữa, cái này coi như là…cảm ơn đi!”

Tam thần nhìn cô nghĩ(Chu đáo quá!), Hạo Thiên cười:

– “Có gì đâu, được giúp đỡ một người như cậu thì chúng tớ rất vui!”

Bốn người cười nói vui vẻ, chợt! Thiên Phong nói:

– “Nè, có phải chúng ta quên mất điều gì không?”

Tam Thần cố gắng nghĩ mãi không ra thì Anh Anh lúc này nói:

– “Ờm, ba cậu chưa đi nộp hồ sơ cho Hiệu Trưởng thì phải?”

Hạo Thiên, Thiên Phong, Cận Hằng mặt tái mét lại, Anh Anh nhìn đồng hồ rồi nói:

– “May quá, còn tới 10 nữa lận, các cậu bh đi vẫn kịp đấy!”

Cận Hằng lắc đầu:

– “Không…Không…chúng tớ không lo chuyện đó! mà là..(nhìn 2 người kia)

Thiên Phong tay run run:

– “Chúng ta có phải cho Lão Đại leo cây rồi không?”

Hạo Thiên gật đầu, Anh Anh không hiểu gì hết, cô hỏi:

– “Lão Đạo của các cậu là ai vậy? Quyền lực còn lớn hơn Hiệu Trưởng sao?”

Cận Hằng giải thích:

– “Phải! Cậu ta chắc cậu cũng biết đấy! Lâm Việt Anh- Lâm Thiếu!”


Anh Anh nghe vậy nhau mày:

– “Vậy à?”

Thiên Phong hỏi:

– “Bộ cậu không biết cậu ấy hả? Cậu ta cũng học 12C mà, với lại còn rất…rất nổi tiếng nữa!”

Anh Anh lắc đầu:

– “Chịu thôi! tớ không biết ai tên đó cả? Xin lỗi vì không giúp đc các cậu!”

Hạo Thiên nhìn cô cười:

– “Có gì đâu, không biết thì sao có tội, cậu đừng tự trách như thế!”

Anh đứng dậy, nhìn 2 người còn lại:

– “Đứng lên, đi nộp hố sơ nhanh còn tìm Lão Đại xin lỗi nữa!”

Thiên Phong và Cận Hằng gật đầu:

– “Biết rồi!”

Cả ba chào tạm biệt Anh Anh rồi đi tìm phòng Hiệu Trưởng. Anh Anh khóa cửa phòng sau đó về lớp, vội lấy chiếc cặp sách, cô nói:

– “Vy Vy nhanh lên! Chúng ta qua lớp 12M!”

Vy Vy thấy vậy cũng vội vàng:

– “Được rồi, cho mình xin 2 mình viết xong đơn chuyển lớp đã!”

Anh Anh bỏ tay Vy Vy ra rồi mò vào bàn:

– “Vy Vy thân yêu, cậu cứ thong thả mà viết, thật ra…mình vẫn chưa làm cái đó!”

Vy Vy thấy vậy cười trách:

– “Đấy! vậy mà còn nói người ta!”

Thấy Anh Anh và Vy Vy vẫn còn chưa đi, Tô Diệu Linh sốt ruột:

– “Sao 2 cậu còn chưa đi vậy? Sắp vào lớp rồi kìa!”

Anh Anh nói:

– “Tớ vừa đi qua phòng hiệu trưởng nghe nói hôm nay các thầy cô giáo sẽ lên muộn!”

Diệu Linh nói thẳng:


– “Nhưng Lâm Thiếu sắp vào rồi!”

Anh Anh thở dài:

– “Kệ cậu ta liên quan gì đến bọn tôi, với lại chắc là đang tiếp bạn, không rảnh để về lớp lúc này đâu!”

Tô Diệu Linh qua chỗ Anh Anh, nói lớn:

– “Ha, hay là cậu để ý Lâm Thiếu rồi nên không muốn đi nữa?”

Anh Anh đập bút xuống bàn, đứng dậy nhìn Diệu Linh:

– “Xem ai đang nói kìa, cái thể loại thiếu gia công tử hay đi bắt nạt người khác Nguyệt Anh Anh tôi đây mới không thèm đâu!”

Tô Diệu Linh nhếch miệng:

– “Ai mà biết được trong đầu cô đang nghĩ cái gì! Một người tầm thường như cô chắc cũng chỉ có mấy mộng tưởng quyến rũ Lâm Thiếu thôi chứ gì?”

Vy Vy nghe vậy nói lớn:

– “Tô Diệu Linh, cô nói ai Tầm Thường?”

Tô Diệu Linh quát to:

– “Tôi nói Nguyệt Anh Anh, cả cô nữa Nhật Vy Vy. Gia đình giàu thứ 10 trong nước thì đã là gì chứ. Đồ dân thường!”

Cô dương tay định tát Anh Anh một phát thì bị Anh Anh giữ lại:

– “Trước khi nói người khác, cô nên xem lại bản thân mình đi! Lời nói, hành động của cô…nó có được coi là dân thường không?”

***

Tên: Hoàng Thiên Phong

Tuổi: 18

Sở thích: Chơi game, chơi thể thao, đua xe, du lịch,…

Gia thế: Con trai của Hoàng Vân Nhiên-Hoàng Thị, tập đoàn lớn thứ 6 cả nước


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.