Làm thế nào để cuộc sống trở nên khó khăn hơn

Chương 51


Đọc truyện Làm thế nào để cuộc sống trở nên khó khăn hơn – Chương 51:

Kỳ thật ngày thường Cố Quyết cũng cảm thấy dường như Nguyễn An An tương đối mẫn cảm với tiền, hơn nữa thường xuyên suy xét cho tương lai của anh …… Ví dụ như đã từng lo lắng về tiền thuê nhà của anh, lúc trước nghe nói anh thuê nhà ở bên ngoài, phản ứng đầu tiên chính là nói muốn giúp anh lấy tiền thưởng trong cuộc thi Đánh Cờ Ly.

Nhưng sau khi uống say nói mình nữ tổng nắm trong tay hàng chục tỷ gì đó…… Quả thực quá đáng yêu.

Tuy nhiên rõ ràng bạn gái anh không nghĩ như vậy.
 
Nguyễn An An đẩy tay anh ra, nghiêm trang nói: “Em không nằm mơ”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bên cạnh hai người có một ngọn đèn đường, có vẻ xưa cũ, không sáng chói, ánh sáng mỏng manh vừa vặn chiếu rọi lên gương mặt đang ngẩng lên. Cố Quyết nhìn đôi mắt to trong veo của cô gái nhỏ, bởi vì men say mang theo chút mê mang, thanh âm lại ngọt ngào, quả thực vô cùng đặc biệt……

Dù sao người đang ở trong vòng tay, Cố Quyết nghe cô luyên thuyên một đường, hiện tại anh không muốn nhịn nữa, anh cúi đầu xuống hôn lên môi cô.

Kể từ ngày anh đến dưới ký túc xá tìm cô, đây là lần thứ hai nụ hôn của bọn họ nồng đậm mùi rượu.

Thời điểm Cố Quyết rút lui có hơi cắn môi cô một chút, không dùng lực, nhưng đại não đang nhão như hồ của Nguyễn An An vẫn có thể cảm nhận được anh đang làm gì.

Nguyễn An An trợn to mắt, không thể tưởng tượng được: “…… Anh cắn em!”

Bộ dáng cô trừng lớn đôi mắt một chút cũng không có lực uy hiếp, lên án mà nói thì rất giống như làm nũng, vô cùng đáng yêu.

“Anh cắn em!”

Cố Quyết nín cười, hào phóng thừa nhận “Ừm, làm sao vậy?”

Nguyễn An An hừ hừ hai tiếng, tựa như muốn nói lời nói tàn nhẫn gì đó, nhưng cuối cùng chỉ nghẹn ra ba chữ: “…… Anh chờ đó.”

Cố Quyết thiếu chút nữa bật cười, cuối cùng sờ sờ gương mặt cô: “Ừ, anh chờ.”

Sau khi Nguyễn An An uống say cả người cô đều mềm nhũn, đứng không bao lâu liền có xu thế muốn ngồi xổm xuống dưới. Vừa rồi là do Cố Quyết cười không đi bộ được, lúc này anh lại ngồi xổm xuống một lần nữa, cõng cô lên đường.
 
Nguyễn An An vẫn còn canh cánh trong lòng về sự kiện kia, bàn tay cô nắm tóc anh: “Lời vừa rồi em nói là sự thật, vì sao anh lại cười em…… Anh tin em đi, em không có nằm mơ, em rất thanh tỉnh!”

“Đúng vậy, em không nằm mơ” Cố Quyết gật đầu “Em chỉ uống say.”

Hiện tại dung lượng não của Nguyễn An An rất có hạn, cô cũng không cảm thấy việc nói cho anh bí mật này có liên quan gì đến lời anh nói.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Vì thế nghi hoặc hỏi: “…… Chuyện này có quan hệ gì với việc em uống say?”

“……”

Cố Quyết từ bỏ tranh luận vấn đề có say hay không.
 
Anh đột nhiên bộc phát ý tưởng, dứt khoát nói: “Vậy nếu anh nói, anh cũng thế thì sao?”

“Hả? Anh cũng cái gì?”

“Anh cũng là ……” Từ trước đến nay Cố Quyết chưa từng kiểm kê tài sản, nhưng cộng qua cộng lại chắc hẳn cũng tầm chục tỷ, tóm lại là chọc cô chơi nên cũng không cần quá chính xác, anh nói: “Nếu anh nói, anh cũng là nam tổng tài nắm trong tay hàng chục tỷ thì em nghĩ sao.”

“……”

Lời này vừa ra, Nguyễn An An đang luyên thuyên cả đêm bỗng chốc liền trầm mặc.

Sau một lúc lâu cô mới mở miệng lần nữa: “Nhưng anh không phải…… thầy giáo sao?”

“……”

Cố Quyết cho rằng cô sẽ cười, không nghĩ tới cô sẽ có phản ứng này.


Anh sửng sốt một chút, lập tức vãn hồi cục diện: “Anh nói giỡn……”

Sau đó anh nghe thấy Nguyễn An An thở phào một hơi, cô vỗ vỗ lên bờ vai anh “Bang” một tiếng: “Loại sự tình này sao có thể nói giỡn như vậy!”

“Loại sự tình này sao lại không thể……”

“Đương nhiên không thể!” Nguyễn An An vô cùng nghiêm túc nói “Nếu anh là nam tổng tài có tiền như vậy, sao em có thể thích anh?”

“…………”

Cô trả lời quá nhanh chóng cũng quá tự nhiên, thế cho nên thậm chí Cố Quyết còn không cảm nhận bất kỳ cảm xúc quá khích nào.

Đi được vài mét, anh mới thấm thía ý tứ trong lời nói của cô.

– Nếu anh là nam tổng tài có tiền như vậy.

– Em sao có thể thích anh.

…… Nhưng con mẹ nó người đó chính là anh.

Cố Quyết đã sớm nghĩ tới, tuy rằng hiện tại mối quan hệ giữa hai người vẫn tốt đẹp, mỗi ngày làm bạn cùng bạn gái trong căn hộ nhỏ một trăm mét vuông vô cùng ngọt ngào ấm áp…… Thậm chí học xong nấu ăn là có thể lấy được vợ…… Nhưng hết thảy phải hình thành trên tiền đề anh không có tiền.

Xét từ lời nói trước đây của cô, tuy rằng độ dài không nhiều, nhưng có thể kết luận rằng cô sinh ra trong một gia đình ba mẹ ly hôn…… Hơn nữa trong suy nghĩ của cô, cô luôn muốn tìm một người đàn ông bình thường, một người bạn trai vừa học đại học vừa đi dạy thêm kiếm tiền.

Cho tới nay Cố Quyết luôn cảm thấy ánh mắt nhìn người của mình rất chuẩn, mặc dù hơi ngốc nghếch trong chuyện tình cảm, nhưng sau khi nhận ra mình thích cô, anh cảm thấy người có thể cùng sinh cùng tử với mình trong suốt quãng đời còn lại, nhất định phải là cô.

Kỳ thật sớm muộn gì cô cũng sẽ biết mọi chuyện.

Nhưng hiển nhiên, hiện tại không phải thời điểm thích hợp.

Cố Quyết thở dài: “Ừm, anh biết……”
 
Nguyễn An An nói xong liền quên, đề tài này nhanh chóng trôi qua, cô lại bắt đầu nói lung tung với thầy giáo Cố.

Sau mười mấy phút, rốt cuộc hai người cũng về tới tiểu khu.

Cố Quyết vào tiệm thuốc bên cạnh tiểu khu mua thuốc giải rượu rồi mới lên lầu.

Thời điểm mở cửa vào nhà, Cố Quyết  dùng một tay đỡ cô, Nguyễn An An kích động không thét to trên lưng anh: “Oa ~ chúng ta đã thành công về đến nhà ! Thầy giáo Cố thật lợi hại! Thể lực rất tuyệt vời!!!”

“……” Lời khích lệ này thật đúng là…… Cố Quyết mỉm cười, không chút do dự nói “Đương nhiên vô cùng tuyệt vời.”

—— trên mọi phương diện.

Nhưng hiển nhiên con ma men trên lưng không lý giải được hàm nghĩa thâm sâu trong lời nói của anh.

Nguyễn An An thét to xong, lại nhìn thấy Bổn Bổn ở huyền quan nghênh đón bọn họ, càng hưng phấn: “Bổn Bổn! Ba con có tuyệt vời không?”

Bổn Bổn: “……?”

Cố Quyết đổi giày, đối diện với ánh mắt của con trai “Mẹ con uống say, thông cảm một chút.”

Cố Quyết đưa cô vào phòng cũng không tốn bao nhiêu sức lực, Nguyễn An An ngồi trên giường lớn, cả người lập tức ngả về phía sau, thở dài: “A…… Thật thoải mái……”

Sau đó tựa như cá lên bờ, cả người vươn thành hình chữ “Đại”.

Cố Quyết mỉm cười nhìn cô chốc lát, anh tiến lên kéo người dậy, giúp cô cởi áo khoác.

Nguyễn An An lập tức mặt đỏ: “Anh làm gì đấy!”


“……”

Biểu cảm trên mặt cô giống như bước tiếp theo anh sẽ làm ra chuyện cầm thú gì với cô không bằng.

Trời đất chứng giám, vừa rồi khi thực hiện một loạt các động tác kia, trong đầu anh thật sự sạch sẽ.

Cố Quyết duỗi tay nhéo chóp mũi cô “Nghĩ cái gì vậy? Không cởi áo khoác ra định nóng chết sao.”

Nguyễn An An dần dần thả lỏng, đối diện với anh vài giây sau đó “Nha” một tiếng.

Tiếp theo cô giống như một đứa trẻ hiểu chuyện, cởi áo khoác cởi giày đều vô cùng ngoan ngoãn mặc anh đùa nghịch.

Cố Quyết ra ngoài rót một chén nước, sau đó lấy thuốc. Thời điểm quay trở lại anh phát hiện Nguyễn An An nằm một mình trên giường lăn qua lộn lại chơi đùa.

“……”

Thật đáng yêu……

Cố Quyết đi qua kéo cô dậy “Uống thuốc đi.”

“Vì sao phải uống thuốc? Em cũng không bị ốm!” Nguyễn An An vặn tay “Không uống không uống không uống không uống……”

Quả thực đóng vai trẻ nhỏ xuất thần nhập hóa.

Cố Quyết cảm thấy mình giống như trưởng bối trong nhà chăm sóc người bạn nhỏ.

Cố đại lão gia giảng đạo lý cho người bạn nhỏ “Nếu không uống, ngày mai sẽ đau đầu.”

Hiện tại người bạn nhỏ đã thăng cấp thành một đứa trẻ đầu gấu, không nghe lời người lớn, lời nói ra ồn ào như ma thuật: “Không uống không uống không uống không uống……”

Cố Quyết chưa từng dỗ trẻ con, cuối cùng nói như thế nào cũng không thông, anh trực tiếp đặt nước sang bên cạnh, ấn cô nằm xuống giường hôn năm phút. Rồi sau đó thừa dịp cô gái nhỏ mơ mơ màng màng nhanh chóng đặt thuốc vào trong miệng mình truyền sang cho cô.

Nguyễn An An ngay cả nước cũng không cần, trực tiếp nuốt xuống.

Tuy nói rằng cõng cô một đường trở về không tới mức mệt mỏi, nhưng rốt cuộc cũng đi bộ hơn hai mươi phút, trong nhà lại nóng, hơn nữa vừa rồi còn hôn lâu như vậy, Cố Quyết ra không ít mồ hôi, anh đứng dậy tìm quần áo chuẩn bị đi tắm rửa.

Trong một giây trước đó anh còn đang suy nghĩ xem để cô một mình trong phòng cô sẽ làm ra chuyện gì. Giây tiếp theo phát hiện, bạn học nhỏ sức sống bắn ra bốn phía đã tìm thấy niềm vui mới.

Cô xuống giường, ngồi xổm nhìn Bổn Bổn ôm con cá màu hồng nhạt của nó, lải nhải giống như niệm kinh: “Bổn Bổn ơi…… Bổn Bổn…… mẹ yêu con……”

Cả khuôn mặt gần như dán lên mặt Bổn Bổn.
 
Cố Quyết nhìn con trai mê man đầy mặt, nhịn không được móc di động ra chụp lại hình ảnh này.

……

Nguyễn An An chơi cùng Bổn Bổn một lúc lâu.

Cô lặng lẽ nói rất nhiều với con trai, ví dụ như “Chờ mẹ kế thừa gia sản sẽ mua một trăm con cá cho con”, “Mẹ yêu con”, “Mẹ có phòng ở rất lớn, tương lai sẽ cùng Bổn Bổn dọn qua”, “Bổn Bổn muốn gì mẹ cũng mua cho con”……

Cũng không biết có phải nghe hiểu lời cô nói hay không, đôi mắt bóng lưỡng của Bổn Bổn vẫn luôn rơi vào trạng thái tỏa sáng, đặc biệt là thời điểm nói tới một trăm con cá cùng phòng ở lớn.

Thẳng đến khi tiếng nước trong WC dừng lại, Nguyễn An An cảm thấy mình bị ôm lấy từ phía sau, cuộc tâm sự của hai mẹ con mới coi như kết thúc.

Cố Quyết vừa tắm rửa xong, áo ngủ của anh đều là áo ngắn tay, với tư thế ôm lấy cô từ phía sau cho nên làn da lộ ra ngoài liền lộ diện một cách chói lọi dưới mí mắt cô.


Thần quỷ sai khiến, Nguyễn An An nghiêng người hôn một cái, sau đó hít hít.

Bởi vì say rượu nên cô không cảm nhận được động tác của người nào đó ở phía sau đã có chút cứng đờ.

“Thơm quá ……”

Nguyễn An An tán thưởng xong, lại nắm lấy cổ áo của mình hít hít.

Mùi hương hoàn toàn không giống với mùi hương trên người anh, tất cả đều là mùi rượu.

Cô ghét bỏ mà bĩu môi “Hừ…… em hôi quá, em cũng muốn thơm thơm” rồi sau đó lập tức buông Bổn Bổn trong tay xuống “Em cũng phải đi tắm rửa!”

Thế nhưng một loạt các động tác của Nguyễn An An lại thập phần nhanh nhẹn, tuy nhiên Cố Quyết phản ứng cũng rất nhanh, anh giữ chặt cô: “Hiện tại chân không còn mềm nhũn nữa sao? Em có thể tự mình tắm rửa không?”

“Đương nhiên là có thể.”

Nhìn phản ứng đứng dậy vừa rồi của cô, quả thực không quá nghiêm trọng như lúc vừa mới uống say …… Cũng không biết là hơi rượu bay bớt đi hay là do tác dụng của thuốc giải rượu.

“Cẩn thận nhé” Cố Quyết nói xong, anh hắng giọng một tiếng, hơi gượng gạo bổ sung một câu “Nếu không cẩn thận té ngã …… Nhớ gọi anh.”

……

Nguyễn An An nện bước chân vững vàng ôm quần áo vào phòng vệ sinh.

Cố Quyết nhìn bóng dáng cô một lát, anh cảm giác…… không có khả năng phát sinh tình huống té ngã như anh vừa nói.

Anh không có thất vọng, thật sự không có.

Mẹ đi tắm, thời gian còn lại dành cho ba và con trai.

Nhưng đêm nay, Cố Quyết chơi đùa cùng Bổn Bổn không bao lâu, anh nhanh chóng phát hiện ra con trai hưng phấn một cách không bình thường.

Bình thường vào thời điểm này nó đang chuẩn bị đi ngủ, trong lòng ôm con cá tình chàng ý thiếp mà ngáp ngủ…… Nhưng hôm nay đôi mắt lại sáng rõ như bóng đèn, hoàn toàn không có dấu hiệu buồn ngủ.

Cố Quyết sờ sờ đầu nó: “…… Con làm sao vậy?”

Bổn Bổn : “Meo!” Một trăm con cá!

Cố Quyết: “Chuyện gì khiến con vui vẻ như vậy?”

Thanh âm của Bổn Bổn lớn hơn nữa: “Meo !!!” Căn phòng lớn!

Càng trả lời càng cao hứng……

Cố Quyết bật cười, rốt cuộc anh không có thuật đọc tâm, anh chỉ cho rằng con trai phấn khởi sau khi chơi cùng Nguyễn An An. Anh vuốt ve hai cái lên đầu nó sau đó đứng dậy, đi ra phòng bếp mở tủ lạnh, lấy sữa bò cho bạn nhỏ nào đó uống đi ngủ.

Hậu quả của uống say chính là Nguyễn An An tắm rửa xong cảm thấy có chút chóng mặt, nên việc sấy khô tóc tất nhiên rơi xuống người Cố Quyết.

Chờ mái tóc dài của cô được sấy khô, uống hết sữa bò, thời điểm hai người chuẩn bị tắt đèn lên giường đã gần tới 12 giờ.

Cố Quyết lên giường trước, nói thật, anh chưa từng có một giây phút nào nghĩ tới sẽ làm ra chuyện gì nhân lúc cô uống say. Anh chỉ cảm thấy cô uống say thì nên ngoan ngoãn ngủ một giấc.

—— Nếu như Nguyễn An An không cọ tới cọ lui sau khi hai người nằm xuống.

Hơn nữa có còn vừa sờ soạng vừa khen.

Không biết có phải cô lấy nhầm đồ ngủ hay không, hiện tại trên người cô là chiếc áo ngắn tay cùng quần đùi…… mà quần đùi lại ngắn hơn hẳn bình thường.

Cố Quyết có thể khống chế được cánh tay của cô, nhưng giây tiếp theo chân cô lại thay thế tay tiếp tục sờ sọang.

Không có lớp vải dệt ngăn cách da thịt.

…… sự khiêu chiến bản chất con người cùng lắm cũng chỉ như thế.

Mười phút sau, cô gái nhỏ vẫn luôn không thành thật đột nhiên “A” một tiếng.

“Thầy giáo Cố, trên đường về nhà có phải em bị anh cắn một cái hay không?”


“……”

Cố Quyết có dự cảm bất tường.

Giây tiếp theo, Nguyễn An An lập tức ứng nghiệm dự cảm của anh.

Cô cười hì hì nói: “Hiện tại em muốn cắn trở về.”

Rồi sau đó không đợi anh phản ứng, cô trực tiếp ôm lấy anh ngang ngược mà hôn lên, học theo đúng cách của anh cắn một cái xuống môi dưới.

—— giống như một quả bom bị kích nổ.

……

Sáng sớm ngày hôm sau, ánh mặt trời len lỏi qua từng khe hở tấm rèm che tiến vào trong phòng.
 
Nguyễn An An bị chuông báo đánh thức, sau khi mở mắt ra chuyện đầu tiên cô làm chính là ấn tắt chuông, rồi sau đó đầu óc trống rỗng khoảng năm giây, những sự tình ngày hôm qua mới từng chút từng chút quay trở lại.
 
Chuông báo trong di động cô được cài đặt theo lịch học, chủ nhật vẫn kêu thì có thể là do cô đặt nhầm.

Mở to mắt không bao lâu, khi đang nhớ đến đoạn “Tối hôm qua sau khi uống rượu xong hình như Cố Quyết cõng cô về nhà” thì phát hiện ra người bên cạnh cũng có động tĩnh.

“Tỉnh rồi?” Cố Quyết cử động, anh duỗi tay sờ đầu cô “Có đau đầu không?”
 
“…… Không đau.”

Nguyễn An An nói xong mới cảm thấy kỳ quái, tại sao lần này uống rượu xong một chút cảm giác say rượu cũng không có.

Cố Quyết “Ừ” một tiếng “Loại thuốc kia cũng không tệ lắm…… Sớm biết thế anh cũng uống.”

Nguyễn An An sửng sốt “Anh đau đầu sao?”

“Một chút.”

“Bằng không đợi lát nữa ăn cơm xong anh cũng ——” ba chữ “uống một viên” còn chưa ra khỏi miệng, ánh mắt đã chạm đến cổ anh, cô lập tức ngây ngẩn cả người.

Cổ áo ngủ của Cố Quyết tương đối rộng, xương quai xanh duyên dáng, trên cần cổ thon dài trắng nõn …… Các một vòng dấu răng nho nhỏ, thậm chí màu sắc còn có chút phiếm hồng, vô cùng gợi cảm.
 
Nguyễn An An duỗi tay chạm vào, cô ngây ngốc hỏi: “…… Đây là ai cắn?”

Vốn dĩ đôi mắt Cố Quyết vẫn luôn híp lại, sau khi nghe vậy liền trực tiếp mở to mắt đối diện với cô: “Bảo bối, trong phòng này chỉ có hai chúng ta, em nói xem là ai cắn?”

Nguyễn An An gian nan nuốt nước một ngụm nước miếng  “…… Bổn Bổn?”

“…… Nói đùa thôi” Cô thở ra một hơi “Là em?”

“Ừm” Cố Quyết chớp chớp mắt: “Thật khó đoán.”

“…………”

Tuy rằng vẫn chưa nhớ lại tình huống cụ thể là như thế nào, nhưng Nguyễn An An cảm thấy gương mặt cô đã bắt đầu không chịu khống chế mà phiếm hồng.

Cô định đi đánh răng rửa mặt, vừa lúc giúp tỉnh táo đầu óc.

Thời điểm ngồi dậy xốc chăn lên chuẩn bị xuống giường, cô lại tiếp tục sửng sốt.

Nguyễn An An chậm rãi duỗi tay sờ soạng lên chân mình.

Phần bên trong đùi có mảng da…… đỏ bừng.

Làn da cô rất trắng, cho nên màu đỏ này phá lệ rõ ràng, xúc cảm sờ tay lên…… hình như còn có chút sưng.

Nguyễn An An quay đầu lại: “Chân em làm sao vậy……”

“Không có gì đâu” Cố Quyết cười nói “Chỉ là…… Tối hôm qua vừa học bài học tiếp theo.”

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.