Bạn đang đọc Làm Ơn Tránh Xa Ta Ra Đi! Để Ta Yên – Chương 1
Trong phòng bệnh Vip của bệnh viện lớn nhất thành phố , có 1 cô gái đang nằm trên giường bệnh.
Cô gái ấy có 1 nét đẹp của 1 thiên thần , làn da trắng nõn nhưng giờ đây hơi xanh xao vì bệnh , chiếc mũi cao nhỏ xinh , đôi môi đỏ hồng căng mọng nhưng hơi tái nhợt , đôi lông mày lá liễu , gương mặt V- line , hàng mi dài cong vút, tổng thể lại thì đó là 1 gương mặt cực kì xinh đẹp.
Bỗng , hàng mi khẽ run báo hiệu người nằm trên giường sắp tỉnh .Đôi mắt nhắm nghiền nay từ từ mở ra , hình như vẫn chưa thích ứng được với ánh sáng bên ngoài nên vội vàng nhắm mắt lại , 1 lúc sau khi đã thích ứng được rồi mới từ từ mở mắt ra 1 lần nữa.
Hoàng Nguyệt Ánh mở mắt , điều đầu tiên đập vào mắt cô chính là trần nhà màu trắng , khắp phòng đều là 1 màu trắng .” Quái lạ , phòng mình sơn màu xanh mà , từ khi nào lại biến thành màu trắng rồi ? ” Cô nghĩ.
Bỗng mùi thuốc sát trùng xộc vào mũi cô khiến cô nhíu mày lại.
” Đây là bệnh viện , chả lẽ có tên điên nào đó rảnh rỗi sinh nông nỗi nhân lúc mình đang ngủ bắt mình vào đây ? “.
Vừa nghĩ , cô vừa đưa mắt nhìn quanh phòng , ừm căn phòng này tuy là phòng bệnh nhưng chẳng khác nào là 1 căn phòng khách sạn cả , rất đầy đủ tiện nghi nha , có tivi màn hình lớn , có tủ lạnh cỡ bự , vân vân và mây mây.
Nói chung là rất đầy đủ , nhìn sơ lược thì cô đoán chắc đây là phòng Vip đi , nhưng cô vẫn thắc mắc tại sao cô lại ở đây được chứ ?
Cô khẽ đưa tay vuốt trán thì bất chợt khựng lại , cô giật mình khi thấy bàn tay của mình , từ khi nào mà tay của cô lại đẹp như thế này , bàn tay của cô do hay cầm súng nên bị chai sần , còn bàn tay này thì trắng nõn mềm mại , nhìn là biết chủ nhân của đôi tay không phải làm việc nặng nhiều.
” Sao lại như thế này được ? ” Cô lẩm bẩm , như nghĩ tới điều gì đó cô vụt chạy vào nhà vệ sinh.
Khi tới trước gương , cô nhắm mắt lại , cô không dám nhìn vào gương vì cô sợ những điều cô vừa nghĩ là sự thật.
” Chuyện đó không thể nào là sự thật được , đúng vậy , không thể nào đâu.
Bình tĩnh nào Hoàng Nguyệt Ánh , mày phải bình tĩnh lại , đúng vậy , bình tĩnh ! “.
Tự trấn an bản thân mình xong , cô cũng thấy yên tâm phần nào , 1 lúc sau như đã hạ quyết tâm cô mở mắt ra và
1s
2s
3s
4s
5s…
Cô đơ toàn tập khi thấy bản thân mình ở trong gương , đó là 1 gương mặt xinh đẹp nhưng hoàn toàn xa lạ.
Đầu cô ong lên 1 tiếng : Không lẽ cô XUYÊN KHÔNG !!!