Làm Ơn! Để Nàng Yên

Chương 36


Đọc truyện Làm Ơn! Để Nàng Yên – Chương 36


Ngày đầu tiên đến trường của nàng là thế, bất mãn thì góp ý. Nhưng chính nàng thật không ngờ người nàng gọi là hướng dẫn viên mới vào kia lại là kị sĩ cấp S của học viện, ngày đó giáo sư vì bận nên đã nhờ vả hắn ta đến giúp lão. Nói chung sau khi nghe nàng nói thì hắn ta không có nói gì gọi là khó chịu hay bất mãn, hắn có thể xin lỗi, rồi làm đúng như hướng dẫn cần có mà nàng nói. Nhưng bộ mặt kia lại khiến nàng không thích nghi được khi sáng hôm sau chạy theo nàng hỏi về công việc “hướng dẫn viên” kia. Thật Tuyết Tình nàng không có ý muốn thêm cái đuôi cho mình, nhưng là tại hắn trưng bộ mặt không cần “khách hàng” nên nàng mới dạy dỗ chứ bộ T~T. Hắn là kị sĩ của học viện hôm nay nàng lại chọc vào ổ kiến lửa……
** ** **
Ba năm trôi qua, hai huynh muội Tuyết Tình cũng đã sống nơi kinh thành, đúng hơn trong học viện ba năm trời. Hai huynh muội cũng đã dần quen với cách học và sinh hoạt của học viện này, nơi này không như lời đồn thi đua nhau đến chết, mà là muốn gây sự chỉ có đường chết.

Nơi học viện thi đua nhau trên sự công bằng, không so về tiền bạc giai cấp, ở đây nên nói là đúng chuẩn của một học viện thời đại. Học viên nơi này cũng đã ngày một mạnh lên, chính hai huynh muội Tuyết Tư cùng nàng cũng đã không thua kém gì. Tuyết Tư huynh nàng đã trở thành kị sĩ cấp SS đa số đã dẫn đầu được đội quân di dời theo nhiệm vụ “cứu dân” trong thánh điện. Tuyết Tình cũng đã học được toàn bộ những gì trong sách mà phụ mẫu nàng để lại, thực lực cũng đã tăng nhanh trong các buổi tập huấn thực tế. Tuy nhiên chỉ là nhan sắc của nàng ngày vẫn không thay đổi, cái chính là người ngoài nhìn vào như thế nhưng chính nàng biết chúng đang thay đổi ngày càng khác thường, theo chiều hướng yêu mị.
Lo lắng về an toàn cũng như quá nổi bật nàng đành dùng dược mọi ngày dịch đi dung nhan thật sự. Thầm nghĩ lại “nếu thật sự nhan sắc này có người thấy sẽ thế nào?”_mãi mãi sẽ không yên. Trong truyện “HUYẾT NỮ MA TỘC” nàng có đọc qua, vì nhan sắc trời cho này nên Giáo Hoàng để ý đến nàng điều tra thân phận và mới biết sau này hàn loạt chuyện thương tâm đã xảy ra. Lớn lên trong truyện còn có đoạn tả dung nhan khi nữ chính gặp “Hàn Tuyết Tình”, về nhan sắc vỏn vẹn một câu “dung nhan tú lệ, nếu là yêu là yêu hồ mị hoặc chúng sinh, nếu là tiên sẽ ắc là hơn cả hằng nga tiên tử lạc trần”. Bao nhiêu đó cũng đã đủ cho con người tưởng tượng ra nhan sắc của nàng nhưng là nếu thực tại được nhan sắc này,nhưng nếu vựơt cả sức tưởng tượng thì sao?
Mày ngài, mắt to, con ngươi vàng óng, mi cong như cánh bướm, mũi cao thẳng tắp, môi nhỏ hồng chín mọng. CÒn nữa đuôi mắt còn sếch lên một đường rất yêu mị, cộng thêm làn da trắng mịm(học ma pháp cùng dược liệu thật sự không bao giờ tránh khỏi ảnh hưởng, tuy nhiên đó là ảnh hưởng tốt hay xấu thôi), chiếc cổ hoa loa kèn trắng mịm, ngón tay thon dài, mái tóc vàng mượt bồng bền trong gió.
Từng động tác yển chuyển, nhẹ nhàng đến say lòng người. Thực chất mà nói chính Tuyết Tình cũng đã thầm than về vẻ đẹp này nhưng là nếu như có cái đẹp đẽ này ở thời hiện đại thì chẳng sao chắc chắng là mỹ nhân ngư,nhưng là nếu thời đại này…………………….Hazi…………….số khổ vẫn hoàn khổ….
_Tiểu Tình, muội có trong đó không?_bên ngoài có tiếng gõ cửa cùng, giọng nói ấm áp xen vào, rất quen thuộc_là ta_khẳng định một câu như người trong phòng biết rất rõ mình
_ca ca_vội đem ít dược phủ lên mặt sau nhanh ra mở cửa
CĂn phòng của nàng cũng không lớn lắm, chỉ là một chiếc giường bên góc, một tủ sách nhỏ, một cái bàn ở giữa phòng. Hết. Đấy là toàn bộ khung cảnh trong phòng mà gia tài nàng có được trong phòng

_vào đi
_….ân.._nhìn nàng ra mở cửa, Tuyết Tư cảm thấy có vui nhưng cũng có bất ngờ, dường như tiểu muội hắn khác khác ở nơi nào đó, mà mỗi ngày một khác. Thật sự hắn không nhận ra, vẫn nụ cười đó vẫn tính cách đó, khác nơi nào??????Hazi bỏ đi là hắn quá đa nghi
Ngồi trên bàn, Tuyết Tình nàng không bao giờ nuốt nổi nước trà cùng lắm nàng xuống bếp học viện xách một bình nước sôi lên để ngụi rồi uống. Đem hai ly nước đến bên cạnh, ngồi nhìn Tuyết TƯ, Tuyết Tư nhìn nàng, cứ kéo dài như thế gần 20 phút, Tuyết Tình không đọc được suy nghĩ của hắn nữa mới hơ tay kéo hồn ca ca nàng về thực tại
_chuyện gì sao ca ca?
_…..

_ca ca…… ca ca…._huê huê tay trước mặt hắn, thấy hắn không để tâm lại đưa tay cốc lên đầu hắn_người nghĩ cái gì?_giọng vẫn thế không giận không hờn, như điềm đạm như mây khói, như người qua đường có ý tốt hỏi thăm. Nhưng cũng đủ lạnh sống lưng cho ai đó tỉnh lại
_à…….à…..xin lỗi thật sự ta định nói với muội…………_hắn bắt đầu gãi gãi đầu, nở nụ cười về phía nàng
_…._Tuyết Tình lại nghiêng đầu lắng nghe, được rồi ca ca khờ của nàng có người trong mộng này. CHắc luôn


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.