Bạn đang đọc Lam Nhi Xuyên Tới Thời Hiện Đại – Chương 7: Khai Giảng
Tác giả có lời muốn nói : Tiết lộ phụ bản vườn trường.
Đúng rồi, mọi người có chút stan sai couple rồi, tiểu công của truyện này rất mạnh.
=============
EDITOR : Thy
Ngày 1 tháng 9 đúng lúc là thứ hai, tất cả các trường của Hoa Phong đều đồng loạt khai giảng.
Hôm nay huynh đệ Tiêu gia vẫn như cũ chưa tới 6 giờ đã thức dậy, rèn luyện thân thể quanh tiểu khu một lát, trên đường gặp được rất nhiều cụ ông cụ bà tập thể dục buổi sáng và dắt chó đi dạo.
Phụ cận của tiêu khu nhân số rất đông đúc, Tiêu Duyệt Vân tạm thời chưa tìm được một nơi thanh tịnh để dạy đệ đệ luyện võ, ngày đầu tiên lúc y đeo kiếm trên lưng liền có các cụ bà nhiệt tình mời y cùng nhau luyện Thái Cực kiếm nè ! Đích thực rất dẫn đến sự vây xem của các cụ ông cụ bà nên kế hoạch luyện võ của Tiêu gia chỉ có thể tạm dừng vài ngày.
Những người ở đây có ấn tượng rất sâu sắc đối với một lớn một nhỏ vừa chuyển đến đây, trong tiểu khu có rất nhiều người già nhìn rất quen mắt, bình thường gặp mặt vẫn sẽ nhiệt tình tán gẫu mấy câu, đối với bọn họ ấn tượng vô cùng tốt.
Lớn lên đẹp như vậy, thích vận động, lại nói chuyện lễ phép ! Rất tuyệt vời, không giống như những thiếu niên trong gia đình khác, muốn chúng nó dậy sớm cũng giống như muốn mạng của chúng nó vậy, không có việc gì thì chỉ biết cắm mặt trước máy tính, kêu như thế nào cũng không động !
EDITOR : Có ai đọc tới đây thì thấy hơi nhột nhột không (^○^)
Hôm qua là chủ nhật, dưới sự chỉ dẫn nhiệt tình của cụ bà ở gần trong tiểu khu, Tiêu Duyệt Vân đã mua một chiếc xe đạp, hơn nữa còn vì đệ đệ mà lắp đặt một chỗ ngồi thoải mái ở phía sau.
Mấy ngày nay y đã sớm thấy qua rất nhiều người chạy xe rồi, trình tự động tác đã thuộc nằm lòng, căn bản không cần học gì hết liền có thể luyện ra được kỹ năng mới là chạy xe, khiến cho những cụ ông cụ bà nhiệt tình vây quanh muốn chỉ bảo cũng không có chỗ để dùng.
Về nhà tắm rửa, ăn sáng xong, bảy giờ năm mươi, Tiêu Duyệt Vân chở đệ đệ trên con xe yêu quý hướng đến trường học.
Tiểu khu của bọn họ cách cổng trường chỉ có hai con phố, chạy xe đạp chỉ 15 phút là tới rồi, bất quá không bao gồm thời gian xuống xe đi bộ tới lớp học.
Mặc dù tốc độ của khinh công tuyệt đối nhanh hơn so với chạy xe đạp, nhưng vì không muốn gây rắc rối, Tiêu Duyệt Vân vẫn nên ngoan ngoãn chạy xe đạp và đi bộ thôi.
EDITOR : Thy
Đối với hai huynh đệ Tiêu gia mà nói đây chính là một buổi sáng bận rộn.
Hôm nay lớp 1 tiểu học quy định trước tám giờ rưỡi phải tới trường, cao trung thì 8 giờ.
Nhưng suy cho cùng cũng là ngày đầu tiên, Tiêu Duyệt Vân cảm thấy mình nhất định phải tự thân đưa đệ đệ đi học, tự tay giao đệ ấy cho cô giáo, thấy Dương nhi được sắp xếp ổn thoả thì y mới có thể yên tâm rời đi.
Cho nên lớp của chính mình y đành phải xin đi trễ thôi.
Tiêu Duyệt Vân quyết định rồi, sau này buổi sáng trước tiên phải dắt em trai đi học rồi thì mới tới mình đi.
**
Tám giờ mười lăm, Tiêu Duyệt Vân dắt tay Tiêu Nhạc Dương đi đến cửa lớp 1-1 trường tiểu học Hoa Phong.
Trần Lôi Lỗi đang ngồi trong lớp rung rung chân, vừa nhìn thấy bọn họ liền nhiệt tình vẫy tay.
Phụ huynh không được tiến vào lớp học, lúc này vợ chồng Trần Trí Tuyền vẫn đang đứng ngoài cửa lớp, cùng với những phụ huynh khác giương ánh mắt tha thiết chờ mong xuyên qua cửa sổ nhìn vào trong, thời gian họ đi làm vẫn chưa gấp, có thể ở lại thêm chút nữa.
Sau hôm nay, phụ huynh nếu như không có tình huống gì đặc biệt thì chỉ có thể đưa đón con ở cổng trường học.
Cô Vương chủ nhiệm là một phụ nữ có gương mặt rất dịu dàng, đại khái khoảng 27 28 tuổi.
Lúc trước đến làm thủ tục học lớp phụ đạo Tiêu Duyệt Vân đã gặp qua cô ấy, trừ đi phút chốc thất thần lúc vừa gặp mặt thì sau đó cô ấy đều rất chuyên nghiệp và thân thiết, Tiêu Duyệt Vân có ấn tượng rất không tệ về cô ấy, cảm thấy cô ấy là một giáo viên tốt đáng để tín nhiệm.
Sau khi đơn giản giao lưu vài câu với Tiêu Duyệt Vân, cô Vương thuần thục cùng Tiêu Nhạc Dương chào hỏi, rất tự nhiên mà nắm lấy bàn tay nhỏ của nhóc dắt ra xa phụ huynh, hướng về phía lớp học mà đi.
Trong lúc đó Tiêu Nhạc Dương có quay lại nhìn ca ca của mình một lần, thiếu chút nữa đã khiến cho Tiêu Duyệt Vân mềm lòng theo qua đó.
May là cô Vương rất có kinh nghiệm trong việc xoa dịu nỗi bất an của trẻ em, rất nhanh đã dời lực chú ý của nhóc chuyển đi.
Căn cứ vào vóc người, Tiêu Nhạc Dương bị xếp vào vị trí ở giữa.
EDITOR : Thy
Tiêu Duyệt Vân phát hiện, mặc dù so với đám nhóc thì nhỏ hơn một tuổi, lúc trước còn phải hạn chế việc ăn uống vì chịu tang nhưng vóc dáng của Dương nhi so với đám bạn cùng lớp không tính là thấp.
Nghĩ đến thân hình cao lớn như cây thông của cha và huynh, Tiêu Duyệt Vân lại cảm thấy đó là điều đương nhiên.
Tám giờ rưỡi, chuông vào lớp vang lên.
Tiết học đầu tiên là tự mình giới thiệu bản thân.
Hầu hết phụ huynh đều không rời đi, còn Tiêu Duyệt Vân thì sau khi thấy đệ đệ mình ngoan ngoãn ngồi xuống thì liền lặng lẽ rời đi.
Những lời dặn dò nên dặn thì hôm qua đã sớm dặn rồi, y tin tưởng Dương nhi chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.
Được rồi, dù cho có vấn đề thì bọn y cũng ở trường cao trung thôi, nhấc chân cái là tới rồi nên không cần quá lo lắng làm gì.
Ở dưới lầu tìm thấy xe đạp của mình, Tiêu Duyệt Vân một đường chạy thật nhanh.
Hoa Phong có trường tiểu học ( bao gồm trường mẫu giáo ), trung học và cao trung, từng cái đều ở rất gần nhau, tất nhiên cổng chính không được xây ở cùng một hướng, nếu không đi học tan học sẽ đều kẹt xe đến không còn một đường để đi.
Các trường này chủ yếu dựa vào cây xanh và một số những tường vây để ngăn cách, bên trong cơ bản được xem như là bán mở, chỉ cần bạn mặc đồng phục trường thì cơ bản là sẽ không có ai quản bạn.
Mặc dù nói trường tiểu học cách trường trung học không xa, nhưng môi trường ở trường học tốt, chiếm diện tích lớn, Tiêu Duyệt Vân lại tốn 5 phút đạp xe nữa mới đến được trường.
Y suýt nữa đã bước vào lớp trong tiếng chuông báo giờ học thứ hai.
Lớp học vốn đang ồn ào bỗng chốc yên tĩnh.
**
Tiết học đầu tiên của lớp 2 ban khoa học xã hội cao nhị là do giao viên chủ nhiệm kiêm giáo viên Ngữ văn Lưu Thanh Tùng đứng lớp, từng người trong lớp tự giới thiệu về bản thân mình.
Một giáo viên, 41 học sinh, một tiết học 45 phút đã đủ để từng người tự giới thiệu về bản thân mình.
Suy cho cùng thì phần lớn mọi người tự giới thiệu về mình đều rất ngắn gọn, tên, tuổi, lúc trước học lớp nào, nhiều nhất là thêm vào tiểu học, trung học học ở đâu ——— nếu như không phải học ở Hoa Phong, bởi vì phần lớn mọi người đều là từ các trường ở Hoa Phong mà lên lớp, vậy nên cũng không cần đặc biệt nói rõ.
Sau 10 phút giải lap giữa tiết học, các bạn học rất nhanh đã cùng với người ngồi trái phải trước sau tán dóc.
Hôm nay đa số mọi người đều đi học rất sớm, bao gồm cả thầy chủ nhiệm Lưu Thanh Tùng, do đó buổi sáng khi chuông báo giờ học lần 1 chưa vang lên thì thầy ấy đã sắp xếp xong chỗ ngồi từ cao đến thấp rồi.
EDITOR : Thy
Một số người là bạn học năm nhất cao trung với nhau, một số người tự giới thiệu bản thân mình rất rõ ràng, rất nhanh phát hiện ra cùng với một số bạn học có chung sở thích, thế là vài người tụ lại cùng một chỗ, rất dễ dàng liền nháo thành một đoàn.
Do ban khoa học xã hội nữ sinh cơ bản có nhiều nữ sinh nên trong lớp liền líu ríu tiếng nói rất huyên náo.
Cả lớp tổng cộng có 42 người, 14 nam, 28 nữ, đây là số liệu mà thầy Lưu đưa ra, nam sinh đa số đều ngồi phía sau, hai người một bàn, không có nam nữ nào cùng bàn.
Mọi người đều thành một cặp với nhau, vì vậy chỗ ngồi trống cuối cùng đặc biệt thu hút tầm mắt, thầy Lưu nói bạn học nam đó chỉ tạm thời xin nghỉ một tiết, một lát nữa sẽ đến ngay.
Tiết đầu tiên đã xin nghỉ, tên tuổi cũng thật là lớn, một số người thì thầm to nhỏ.
Giờ ra chơi, rất nhiều người lúc nói chuyện đều nhắc đến bạn học nam thong dong đến trễ này, bởi vì ở cửa lớp có dán danh sách nên rất dễ biết tên y.
Tiêu Duyệt Vân.
Trước đây chưa có ai chung lớp với y, cũng không ai quen biết y, nghe nói là học sinh vừa thi xếp lớp xong.
Các nữ sinh có chút chờ mong.
Lớp 2 của bọn họ mới có 14 học sinh nam, mặc dù nói có thể có được một giáo thảo* cấp bậc như Trâu Văn Đào đã rất là hài lòng rồi, người khác cũng không được mấy người có giá trị nhan sắc cao, chỉ còn đáng mong chờ duy nhất chính là bạn học nam chưa từng gặp mặt này.
*Giáo thảo giống kiểu hotboy vườn trường bên mình í.
Nhưng bọn họ cũng nghĩ xong rồi, xét cho cùng, đa số các soái ca nhìn thuận mắt trong trường tỉ lệ cao đều ở ban khoa học tự nhiên.
Tiêu Duyệt Vân vào lớp chính là lúc đó.
**
Nhìn thấy hơn 40 cặp mắt đồng thời nhìn về phía mình, mặc dù Tiêu Duyệt Vân đã quen với những tình cảnh như này cũng có một chút mất tự nhiên.
Suy cho cùng thì trong tương lai cũng là bạn đồng môn phải sớm chiều ở cạnh nhau hai năm, lần đầu gặp mặt đã đi trễ thật là có chút thất lễ.
Tiêu Duyệt Vân ho nhẹ một tiếng, đang không biết làm sao để mở miệng thì sau lưng truyền tới một giọng nói quen thuộc.
Lưu Thanh Tùng : ” Tiêu Duyệt Vân, em đến rồi à, như thế nào lại không vào đi ? ”
Tiêu Duyệt Vân nghe thấy câu đó thì vội vàng nghiêng mình để phu tử đi trước.
Lưu Thanh Tùng đi vào lớp, nhìn thấy ánh mắt sáng lấp lánh của các học sinh đang nhìn Tiêu Duyệt Vân ở phía sau, liền hiểu rõ mà mỉm cười.
” Tiết trước các bạn đều đã tự giới thiệu bản thân mình xong rồi, chỉ còn lại mình em thôi đó, còn không nhanh lên bục giảng đi ? ”
Tiêu Duyệt Vân định thần lại, mặc dù lúc trước chưa từng cùng đồng môn, không, trước mặt bạn học tự giới thiệu bản thân mình, nhưng y cũng không rụt rè, không nhanh không chậm bước lên bục giảng, trước tiên lễ phép nhìn quanh toàn lớp, sau khi cúi đầu chào xong thì nói : ” Chào các bạn, tên của mình là Tiêu Duyệt Vân, Duyệt trong duyệt nhĩ ( du dương ), ba chấm của nước cộng thêm một đám mây*, ý là gợn sóng.
”
*Chữ 沄 trong tên của anh Vân có bộ thuỷ ( 3 dấu gạch ) với chữ 云 ( mây ).
EDITOR : Thy
Y tạm dừng lại, thấy các bạn học vẫn an tĩnh như cũ, chỉ đành tiếp tục nói : ” Mình là học sinh vùng khác chuyển đến, năm trước không học ở Hoa Phong, hy vọng sau này sẽ được mọi người giúp đỡ nhiều hơn.
” Vì sợ bị người khác truy vấn lúc trước học trường nào mà lộ tẩy, Tiêu Duyệt Vân dứt khoát nói mình đến từ vùng khác, dù sao thì đó cũng là sự thật mà.
Y nói xong, lại cúi chào một cái nữa, đợi vài giây không thấy bên dưới có phản ứng gì liền dứt khoát trực tiếp xuống bục đi xuống vị trí trống phía sau lớp, đường nhìn của mọi người không cầm được mà nhìn theo sự di chuyển của y.
Nhìn không được mặt y rồi, học sinh ở hàng đầu mới như vừa tỉnh dậy khỏi một giấc mơ, ngay lập tức vỗ tay, những học sinh khác vừa nghe thấy âm thanh cũng liền sôi nổi hăng hái vỗ tay, như sợ bị tuột lại phía sau.
Chỗ ngồi trong lớp được phân thành ba tổ, mỗi tổ 7 hàng.
Chỗ ngồi của Tiêu Duyệt Vân vừa lúc nằm ở cuối hàng tổ thứ 3, y đi ngang qua giữa tổ 2 và tổ 3, bạn cùng bàn đã ngồi ở chỗ gần cửa sổ rồi, Tiêu Duyệt Vân đi tới, hướng mặt về phía bạn cùng bàn mỉm cười gật đầu chào hỏi.
Đối phương là một nam sinh khoảng 16-17 tuổi, tướng mạo xuất chúng, dù đang ngồi cũng có thể nhìn ra được vóc dáng cao to, làn da màu lúa mạch rám nắng khoẻ mạnh, giữa chân mày mơ hồ có một chút kiêu ngạo.
Bạn cùng bàn nghiêm túc nhìn chằm chằm vào mặt y một lát như đang đánh giá gì đó, sau đó gặt đầu xem như là chào hỏi, không đợi Tiêu Duyệt Vân ngồi xuống liền quay đầu nhìn ra hướng ngoài cửa sổ.
EDITOR : Thycute
Xem ra bạn cùng bàn của mình có chút khó ở nhờ, Tiêu Duyệt Vân rối rắn nghĩ.
Ngay lúc này, thầy Lưu cười híp mắt đi lên bục giảng, nói : ” Bạn học Tiêu Duyệt Vân đến, lớp của chúng ta cuối cùng đã đầy đủ rồi.
Tiết này chúng ta trước tiên quyết định cán bộ lớp và đại biểu của môn Ngữ Văn.
” Lời này vừa nói ra, sự chú ý của đa số học sinh cuối cùng cũng rời khỏi người y.
Tiêu Duyệt Vân không ngờ rằng bạn cùng bàn của mình là người học giỏi đứng đầu trong lớp, tên gọi là Trâu Văn Đào, trực tiếp được thầy Lưu bổ nhiệm làm lớp phó học tập.
Hai mắt y sáng lên, nhịn không được nghiêng đầu tỉ mỉ quan sát đối phương nhiều thêm mấy lần.
Sau này nhất định phải cùng bạn cùng bàn chung sống hoà hợp, như vậy thì lúc học tập có vấn đề cần hỏi thì cũng tiện hơn.
Cảm giác tồn tại của ánh mắt kế bên quá mạnh mẽ, Trâu Văn Đào ho nhẹ, điều chỉnh lại tư thế ngồi, sống lưng dường như càng thẳng hơn.
Hai nữ sinh ngồi trước Trâu Văn Đào và Tiêu Duyệt Vân một tiết học đều rất hưng phấn.
Nghĩ đến hai anh đẹp trai đang ngồi sau lưng mình, bọn họ căng thẳng mất tự nhiên đến nỗi động cũng không dám động.
Aaaaaaaa, bọn họ là cái vận may gì đây! Vốn dĩ có thể được phân ngồi trước Trâu Văn Đào chính là đã rất kinh hỉ rồi, trong lớp có vài bạn nữ quen biết bày tỏ sự ngưỡng mộ, không ngờ tới bạn nam này càng đẹp trai, càng dễ nhìn hơn !
Huhu, nhịn không được lại muốn quay đầu lại nhin rồi làm sao đây ? Có phải là quá lộ liễu rồi không ?
EDITOR : Thycute
==============
Editor : Xin lỗi mọi người nhiều dạo này editor quá nhiều chuyện phải làm nên không update kịp huhu.
Ngâm hơn 2 tuần rồi, hứa là chap sau sẽ từ 3-5 ngày là có cho mọi người nhaaaaa.