Lam Nhan “Bất” Bạc Mệnh

Chương:4Quyển 2 -


Đọc truyện Lam Nhan “Bất” Bạc Mệnh – Chương 54Quyển 2 –

Ta nhìn hai tên kia đang rục rịch, tự dưng cảm thấy thập phần nguy hiểm muốn tìm một chỗ trốn đi, bất đắc dĩ tiền hữu lang hậu hữu hổ (trước sói sau là cọpXD), ta ngay cả động cũng không thể động. Ta chỉ còn cách miễn cưỡng vui cười trấn an bọn họ: “Bình tĩnh, bình tĩnh, có việc gì từ từ thương lượng nha!”

Nhược giữ chặt đầu ta hôn xuống, đem một viên dược đẩy vào trong miệng ta.

Lòng ta cả kinh, cố sức đẩy hắn ra, định phun ra viên dược, lại bị hắn kiềm ở hai tay, mà Lặc lúc này cũng tiến lên, đem nước còn dư trong chén đưa vào trong miệng ta, khiến cho viên dược thuận lợi trôi xuống thực quản của ta.

Chờ ta nuốt vào xong, bọn họ mới buông ta ra.

“Các ngươi cho ta ăn cái gì?” Ta nổi giận đùng đùng hỏi.

“Yên tâm, chỉ là cho ngươi ăn một loại dược khiến ngươi thoải mái thôi.” Nhược tà tà cười.

“Đến tột cùng là cái gì?” Nghiến răng nghiến lợi hỏi, ta không muốn ngay cả bản thân mình chết như thế nào cũng không biết.

“Xuân Tình!” Tên dược khiến cho ta há hốc mồm từ trong miệng hắn vọt ra.


Để ta chết luôn đi! Ta vô lực xoa xoa trán. Ngoài loại dược mà ta đã trúng lúc trước là Đoàn Tụ Tán, còn có Xuân Tình với Mị Hoặc được xưng tụng là tam đại cường lực xuân dược! Thiên a, Trình Vu Lạc Nghiễn ta có bao nhiêu đức tài, cư nhiên được dùng thử tới hai loại. Vận khí tốt như vậy, chắc tương lai không lâu sau Mị Hoặc cũng sẽ tìm tới ta luôn.

Chỉ trong chốc lát, dược hiệu bắt đầu phát huy. Không giống như Đoàn Tụ Tán có tính mạnh bá đạo, Xuân Tình cũng như kỳ danh, khiến ta cảm thấy ấm áp như mùa xuân, chỉ là có một dòng nước ấm bắt đầu chạy tán loạn, khiến cho cảm thấy rất kỳ lạ. Dần dần, ta bị một cảm giác khó có ngôn ngữ nào tả được sắp bức điên rồi, không nhịn được mà rên rỉ.”Nóng, nóng quá…” Tuy rằng biết bọn họ đang nhìn ta chằm chằm, thế nhưng dục hỏa khó chịu khiến ta không tự giác xé rách y phục.

Hai người lúc trước thờ ơ lạnh nhạt coi như đạt thành hiệp nghị giống nhau, cùng nhau vây quanh ta.

Lặc khẽ vuốt ve khuôn mặt ta, tinh tế xoa từ trán đến mắt, từ mũi xuống môi, không bỏ sót chỗ nào: “Ngày hôm nay ngươi trốn không thoát đâu.”

“Không được, thương thế của ngươi còn chưa tốt!” Thân thể cùng lời nói trong miệng hoàn toàn trái ngược, chỗ y chạm đến khiến ta có một loại cảm xúc rất thoải mái, vì thế ta thật giống như một con mèo không ngừng cọ cọ mặt vào lòng bàn tay y.

“Không cần ngươi quan tâm, ta sẽ chú ý. Ngươi tự lo lắng một chút cho chính ngươi đi.” Lặc mỉm cười dùng đôi ngươi song sắc thâm tình nhìn ta chằm chằm.

Y phục, trong lúc ta đang lơ đãng thì đã bị Nhược ở phía sau “hảo tâm” lột sạch, toàn thân xích lõa ta tựa như sơn dương đang đợi làm thịt hiện ra trước mặt hai sắc lang kia. Bọn họ cũng nhịn không được nữa, toàn bộ cởi y phục, hai con lang đói cùng há mồm nhào vào trên người ta mà thưởng thức mỹ vị. Lặc đầu tiên cướp giật được đôi môi, đem đầu lưỡi thật sâu luồn vào trong miệng ta, quấn lấy đùa giỡn với chiếc lưỡi, nước bọt của cả hai từ khóe miệng không đóng lại được mà chảy xuôi xuống dưới, hình thành sợi tơ dâm mị.


Nhược cũng không nhàn rỗi, trong lúc ta cùng Lặc đang dây dưa, đem toàn thân ta đều thăm viếng một lần, cuối cùng đôi môi dừng lại tại phân thân đang dần dần ngẩng lên. Hắn cũng không có ngay từ đầu lền lộng phân thân của ta, mà chỉ là đùa giỡn dường như tả hấp một ngụm, hữu liếm một chút, ta bị khiêu khích cường liệt như vậy khiến cho không kềm được mà phát sinh tiếng rên rỉ nhưng lại bị đôi môi của Lặc chăm chú hàm trụ, chỉ có thể từ trong cổ họng phát sinh một ít âm thanh đè nén, mà hai tay càng không biết nên để ở nơi nào, chỉ có thể ôm lấy cổ Lặc, để khỏi phải đang ở đỉnh cao thoải mái mà rớt xuống.

Nhìn ta bởi vì bị bọn họ trêu chọc mà cả người bừng bừng hỏa nhiệt, hai người cũng không khinh cười ra tiếng, bọn họ thay phiên trao đổi vị trí, Nhược xâm chiếm môi ta, Lặc thì ngậm lấy tiểu đệ đệ đang hăng hái ngẩng cao đầu.

Trong cơ thể có dược trùng kích, mà bên ngoài lại có hai cao thủ tập kích, toàn thân ta phát run, phân thân càng ngẩng cao đến lợi hại, ta rất muốn tự an ủi tiểu đệ đệ đang căng cứng đến đau nhức nóng cháy, nhưng hai tay bị Nhược giữ chặt, ta sắp bị khoái cảm bức điên mất rồi, nhịn không được mà tiếng rên rỉ càng lúc càng lớn, cuối cùng chuyển thành kêu to.

Nhìn ta rơi vào cuồng loạn, Lặc cuối cùng cũng mở lòng từ bi ngậm hết phân thân của ta bắt đầu liếm mút, chỉ mới được một vài cái, đã khiến cho ta đạt đến cao trào, bắn toàn bộ bạch dịch vào trong miệng Lặc, mà Lặc cũng không kiêng kỵ nuốt hết, sau đo chồm người lên hàm trụ đôi môi ta, “Thử nếm vị đạo của ngươi xem.”

Phát tiết được một lần nên ta khôi phục được chút thần trí, đụng phải hành động này của Lặc khiến cho ta xấu hổ đỏ cả mặt, “Ngươi…, cư nhiên…”

Hai tên sắc lang đang cực kỳ thích thú không thèm để ý đến âm thanh kháng nghị yếu ớt của ta, ăn ý liếc nhau, tiếp tục tại trên người ta tàn sát bừa bãi. Lặc tiếp tục phun ra nuốt vào tiểu đệ đệ đã nhuyễn ra của ta, mà Nhược tà tà cười khẳng giảo cúc đậu trước ngực.

Nếu như nói lần đầu tiên của ta hoàn toàn là do dược lực chi phối, thì lúc này đây các tế bào mẫn cảm toàn thân ta đều bị kích thích, mặc kệ là phân thân bị khoang miệng ấm áp bao vây, trước ngực thì bị mút vào, toàn thân cảm thấy tê dại nhưng lại run bần bật, một luồn điện chạy dọc xương sống lan dần ra toàn thân, ngay cả ta cũng không tin được mà ngâm nga khuynh tiết ra.


“Các ngươi! … Ân…”

“Ân…, a…”

“Không nên…, a…”

“Trời ạ… Sao lại như vậy!”

Quốc thổ bị bọn họ xâm chiếm không để lại một manh giáp khiến ta chỉ còn nghe theo bản năng phụ thuộc vào nhất cử nhất động của bọn họ mà giãy dụa thân thể.

Tuy rằng thần trí của ta có khôi phục, nhưng dược lực trên người vẫn chưa hề suy giảm, lại còn theo động tác của bọn họ mà bắt đầu khiến nhiệt độ lại tăng trở lại. Chỉ chốc lát sau, cục cưng của ta lại sinh long hoạt hổ ngẩng đầu rồi, máu trong huyết quản trào dâng, ngay cả nhịp tim đập cũng nghe rõ ràng.

Nhược thấy thế, từ đầu giường rút ra một sợi tơ, cột chặt dưới gốc phân thân của ta. Không thể nào? SM?! Ta bị hành động này của hắn khiến cho càng thêm hoảng sợ, ra sức giãy dụa kêu to: “Nhược, dừng tay! Mau buông.” “Yên tâm, đây là thiên tằm ti, sẽ không làm bị thương đệ đệ của ngươi.” Nhược ngẩng đầu nở một nụ cười cực kỳ gian xảo, tiếp tục động tác trên tay.

Lặc lấy tay đẩy, đem ta áp đảo trên giường, che lại đôi môi ta khiến ta không còn kêu lên được nữa. Ta vốn đã chịu không nổi khiêu khích nữa lại bởi vì cái hôn sâu nồng nhiệt đúng tiêu chuẩn, tiểu đệ càng trướng to, báo hại thiên tàm ti cũng bởi vậy mà siết thật chặt.


Lặc lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve tiểu đệ bị trói gô của ta, sau đó lấy ra một chai thuốc cao, đổ một ít lên ngón tay, sau đó đè lên tiểu cúc hoa của ta, ta kịch liệt nhảy dựng lên, lập tức Nhược liền áp chế ta, hắn một bên chặn môi ta, một bên dùng cả thân mình đặt lên trên người ta để ta không thể động đậy. Ngay cả tiếng kêu rên của ta cũng không thể thoát ra.

Mà Lặc dưới sự trợ giúp của Nhược, đem rất nhiều thuốc cao đổ lên tiểu cúc của ta, sau đó dùng ngón tay đẩy vào, bởi vì dược hiệu của Xuân Tình, hậu đình từ lâu đã dao động, vì thế rất nhanh mà nhượng bộ. Mà tiền tuyến tan tác dẫn đến địch nhân tiến công vào toàn bộ hậu phương, một ngón tay hiển nhiên không phải mục tiêu cuối cùng, khi ta đã có thể dung nạp được bốn ngón tay rồi, Lặc đem thứ cực đại đã từ lâu trướng đau nhức đặt lên tiểu huyệt của ta, sau đó vận khí công đâm thẳng vào.

Bị lấp đầy khiến ta không khỏi có chút khó chịu. Nhược hôn lên trán đã đầy mồ hôi của ta: “Cục cưng, thả lỏng, hít sâu một chút.” Lặc cũng ngừng lại tận lực nhẫn nại không dám chạy nước rút, để ta thích ứng một hồi. Nhược để dời đi lực chú ý, bắt đầu lộng phân thân của ta. Rất nhanh, Lặc cảm giác được ta đã thả lỏng, cũng nhịn không được đắc bắt đầu nhất thiển nhất thâm luật động. Cứ như vậy, ta bị tiền hậu giáp kích buộc phải giương cờ đầu hàng, chỉ có thể thuận theo khoái cảm của thân thể mà phát sinh tiếng rên rỉ kiều mị.

Thấy ta đã rơi vào mê loạn, Lặc đã công chiếm thành trì, Nhược đem cây côn th*t đã sưng to của hắn nhét vào trong miệng ta, để ở hầu. Ta vô lực phản kháng, chỉ có thể theo bản năng hút vào. Bởi vì dược lực mà vẫn tiểu đệ của ta vẫn bảo trì trạng thái hưng phấn, đã vậy lại càng bởi vì bị thiên tàm ti cột chặt mà không thể bắn ra, vì thế mà khiến cho ta vừa thấy thống khổ lại vừa vui vẻ, “hắn” đã nước mắt liên liên. (“hắn” hêm phải Nhược nga mấy ku, ai đoán được”hắn” là ai thì mới xứng là hủ ^3^)

“Bảo bối ngoan, chúng ta cùng nhau.” Lặc có chút yêu thương cởi thiên tằm ti ra, cầm lấy thứ hỏa nhiệt của ta, động tác nhanh hơn.

Khoái cảm cường liệt khiến ta không nhịn được co rút lại hậu phương, rốt cục Lặc hét lớn một tiếng, phóng xuất ra nhiệt dịch nóng hổi, lập tức buông tay ra, để ta cũng được giải thoát, mà Nhược cũng thấp giọng hừ một tiếng, rất nhanh từ trong miệng ta rút ra, phun đầy tinh hoa lên ngực ta.

Ta tại dư vị cao trào mà thở hổn hển, buồn ngủ nhắm mắt lại, vậy mà Nhược Nhược vỗ vỗ mặt ta: “Muốn ngủ? Còn sớm ni!”

Thấy dục vọng của hắn đã lần thứ hai ngẩng cao đầu, trong lòng ta khóc thét lên: “Yêm không muốn a!!!!!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.