Lam Nguyệt Quận Chúa

Chương 33


Đọc truyện Lam Nguyệt Quận Chúa – Chương 33

“Lam Nguyệt quận chúa nhân đây ta xin tạ tội với cô”

“Định công chúa ko cần khách sáo, chuyện gì cho qua được thì cho qua đi”

“Quận chúa ko nên nói như vậy là ta sai trước, ta kính công chúa chum trà này coi như tạ tội với cô vậy”

“Nếu Định công chúa đã nói vậy ta đây cung kính ko bằng tuân lệnh,mời”

“Mời quận chúa” nàng ta thấy Lam NGuyệt nói vậy thì rất vui mừng vì sắp đạt được mục đích của mình mà ko biết rằng Lam Nguyệt đã tráo vị trí của chén trà chén trà 

Thấy hai người như vậy Đức phi liền nói ” Định công chúa và Lam Nguyệt quận chúc làm hòa như vậy thật là tốt, vậy bổn cung cũng kính hai người”

“nương nương khách sáo rồi”

Sau khi uống xong chum trà mà Đức phi mời thì Làm Nguyệt giả vờ kêu nóng muốn đi dạo một lát. Còn nàng ta và Vân Uyển thì nghĩ là Lam Nguyệt đã ngấm dược nên rất vui mừng. Thấy Lam Nguyệt đi được một lát thì cả hai người bám theo, thấy Lam NGuyệt đang đứng một mình có vẻ hơi mệt nên hai người lại giả vờ hỏi

“Muội muội/quận chúa là sao vậy?”

“Ta chỉ cảm thấy hơi mệt thôi”

“Vậy để bọn ta đưa muội đến chỗ nào đó ngồi nghỉ ngơi một lát, được ko?”


“Vậy làm phiền tỷ” Lam Nguyệt nói xong thì thấy trong mắt hai nàng ta có ý cười, thì cũng đã biết sắp có chuyện xảy ra rồi, chỉ là nàng ko biết chuyện gì sẽ sảy ra thôi

“phiền gì chứ, chúng ta là tỷ muội mà”

“vậy chúng ta đi thôi” thấy 2 người như vậy nàng ta liền hối thúc

Sau đó cả ba người liền đi về phia tây của ngự hoa viên-nơi đây là một nơi rất vắng vẻ ít người qua lại, chỉ có những lúc làm chuyện gì mà ko muốn ai biết thì họ mới tới đây. Đi được một lúc thì họ đến một tiểu đình ngồi xuống

“Tỷ chúng ta ngồi đây một lát đi”

“Được” nàng ta thấy âm mưu sắp thành công thì rất vui vẻ. Nàng ta đang âm thầm cười trong lòng thì Định công chúa kêu lên

“A, sao nóng thế này chứ, ta nóng quá”

“Công chúa để ta đưa cô về, muội ở lại đây một mình được ko”

“Được”

“Ngươi mau đưa ta đi, khó chịu chết đi được”

“Vâng công chúa” sau đó hai người đi về để lại một mình Lam Nguyệt ở chỗ đó. Đi được một đoạn thì hai người tông trúng hai cấm vệ quân đang đi tuần

“Xin hai vị tiểu thư thứ tội cho thuộc hạ”

“Đứng dậy đi, lần sau nhớ nhìn đường”

“Vâng tiểu thư, vậy thuộc hạ đi trước”

“Đi…” Vân Uyển chưa nói xong thì Định công chúa đã xen vào

“Hai ngươi đi theo ta” giọng nói nàng ta có vẻ khàn khàn vì đang bị dục vọng xâm chiếm

“Vâng” cả hai người đứng dậy đi theo, nàng ta thấy Vân Uyển vẫn đứng im thì nói

“Ngươi đi theo luôn, nhân tiện chỉ đường cho ta”


“Vâng công chúa” sau đó nàng ta bắt Vân Uyển dẫn đến chỗ hẻo lánh nhất ở đây và sau đó….

Còn ở chỗ Lam Nguyệt, sau khi ngồi được một lúc thì nàng định quay về ngự hoa viên, nhưng trên đường về thì nàng gặp Tĩnh vương

“Nguyệt Nhi, nàng đi đâu về vậy”

“Lúc nãy ta kêu nóng thì tỷ tỷ, cùng với Định công chúa dẫn ta đi dạo nhưng bọn họ về lúc nãy rồi”

“Ta đứng đây nhưng ko thấy ai đi ngang đây cả, hơn nữa từ nay nàng đừng đến đó, chỗ đó quá hẻo lánh”

“Được, bọn họ đi đâu chứ”

“Nàng còn lo lắng cho nàng ta sao”

“Ta…”

“Nàng ta ám hại nàng như vậy mà nàng còn lo cho nàng ta sao, còn Định công chúa đó cũng ko tốt đẹp gì đâu”

“Ta…”

“Ta dẫn nàng đến ngự hoa viên”

“Được”

Lúc về đến ngự hoa viên thì moị người liền hỏi nàng Vân Uyển và Định công chúa đâu nàng bảo là bọn họ về trước rồi mà vẫn ko thấy, mọi người liền nhao nhao đi tìm. Thấy vậy Tĩnh vương lên tiếng


“Phiền Đức phi nương nương bẩm báo với hoàng huynh, bổn vương dẫn người đi tìm xung quanh ngự hoa viên xem sao “

“Làm phiền Tĩnh vương”

Sau khi bọn họ đến thì Tĩnh vương nói

“Đi tìm ở phía tây”

“Tại sao” thấy vậy hoàng đế liền hỏi

“Lúc nãy bọn họ dãn Nguyệt Nhi đi dạo ở phía tây, nhưng sau đó đệ đứng đấy thì ko thấy bọn họ trở về”

“Quận chúa có thể nói rõ hơn ko”

“Lúc nãy ta cùng bọn họ ngồi ở tiểu đình đằng kia, sau Định công chúa kêu nóng nên tỷ tỷ ta đưa nàng ấy về trước, sau một lúc ta mới về”

“Vậy chúng ta sang phía tây tìm”

“Vâng bệ hạ”

Sau đó cả một đoàn đi về phía tây tìm đến lúc đi qua lùm cây eậm nhất thì phát hiện có tiếng…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.