Đọc truyện Lam Nguyệt Quận Chúa – Chương 22
Hoàng cung- Trúc Ninh cung đây là nơi ở của thái hậu Lăng quốc
“Hoàng thượng giá lâm”
“Nô tì ( nô tài) tham kiến bệ hạ”
“Bình thân”
“Thái hậu hoàng thượng tới ạ”
“Hoàng thượng ngài tới thăm ai gia sao?”
“Vâng mẫu hậu, nhi thần còn báo cho người một tin mừng”
“Tin mừng sao? Ko lẽ vị phi tử nào của ngài mang long thai chứ?”
“Ko phải thưa mẫu hậu mà là tam đệ đã động tâm với một vị cô nương”
“Là tiểu thư nhà nào mà khiến tam đệ của hoàng thượng động tâm được chứ?”
“Là nhị tiểu thư của Trương thừa tướng”
“Bệ hạ lão nô nghe nói nàng đã mất tích gần 10 năm rồi”
“Tống ma ma nói phải, ai gia cũng nghe chuyện đó”
“Nàng ta vừa mới trở về nghe quản gia tướng phủ nói nàng ta vừa mới trở về nhưng sức khỏe ko được tốt lắm, nên nhi thần đã phái Lam thái y tới x bệnh cho nàng ta”
“Nàng ta lâu nay sống ở đâu mà Tĩnh vương có thể gặp được chứ?”
“Trẫm cũng đang tò mò về việc này giống Tống mama, nhưng trẫm nghe Ảnh nói là đệ ấy gặp nàng ta trên đường”
“Vậy sao. Hoàng thượng phải chiếu cố nàng thật tốt”
“Vâng mẫu hậu, nhi thần còn có việc nhi thần cáo lui”
“Bãi giá ngự thư phòng”
“Vâng bệ hạ”
Hoàng thượng đi rồi thái hậu liền hỏi Tống mama “ngươi nghĩ nàng là người như thế nào?”
“Nô tì cũng ko biết, hay để lão nô tới nói là thay mặt người tới hỏi thăm Tĩnh vương phi tương lai”
“Vậy theo ý ngươi mà làm”
“Vâng thái hậu, nô tì cáo lui”
“Hạ Uyển nàng đã trở về rồi, muội hãy yên nghỉ, ai gia sẽ chăm sóc nàng thay muội” mẫu thân của Lam Nguyệt và thái hậu là hai tỉ muội kết nghĩa
Tĩnh vương phủ
“Ảnh”
“”Ngươi điều tra được gì về Nguyệt Nhi lúc còn nhỏ ở tướng phủ”
“Bẩm vương gia tướng gia và hai vị công tử rất yêu thương tiểu thư,sau khi phu nhân mất thì đám di nương đó luôn nhân lúc tướng gia và hai vị thiếu gia ra ngoài luôn hành hạ tiểu thư chỉ có Lâm di nương là luôn bảo vệ tiểu thư, tiểu thư mất tích vào đúng ngày rheo đại tiểu thư ra khỏi tướng phủ”
“Hừ bọn họ dám, bổn vương sẽ khiến bọn họ chết dở sống dở vì dám làm tổn thương nàng. Cẩm Tú, Cẩm Lan hai ngươi đén tướng phủ bảo vệ nhị tiểu thư, có chuyện gì liền hồi báo cho bổn vương”
“Thuộc hạ tuân chỉ”
Tướng phủ- Nguyệt viện
“Nguyệt Nhi nhị ca về rồi đây”
“Đại ca, nhị ca”
“Nguyệt Nhi muội sao vậy?”
“Muội ấy bị bệnh cũ tái phát thôi ko sao đâu”
“Huynh là…”
“Ta là nghĩa huynh của muội ấy”
“Quản gia có chuyệ gì sao ông lại vào đây”
“Đại thiếu gia, Trần công công đưa Lam thái y tới ạ”
“Mời ông ấy vào”
“Trần công công mời ngài”
“Đa tạ quản gia”
“Nô tàu thatham kiến đại nhân, tgam kiến tướng quân”
“Trương công công ông ko cần khách sáo”
“Vâng, Lam thái y phiền ông xem bệnh cho tiểu thư”
“Lam thái y phiền ngài xem cho tiểu muội ta”
“Vâng tướng quân”
Một lát sau “Lam thái y như thế nào?”
“Thưa tướng quân tiểu thư là bị trúng độc nhưng e rằng khó chữa khỏi ạ”
“Tại sao lại khó”
“Độc này là do truyền từ mẹ sang ạ”
“Có nghĩa là mẫu thân ta trước dsây từng bị hạ độc”
“Chắc là vậy thưa tướng quân”.
“Đang chết”
“Tướng quân ngài hãy bình tĩnh để nô tài đi bẩm báo với bệ hạ”
“Làm phiền ngài rồi công công”
“Ko có gì thưa tướng quân, Lam thái y phiền ngài theo ta để bẩm báo với bệ hạ”
“Được Trần công công”