Lam Nguyệt Quận Chúa

Chương 17


Đọc truyện Lam Nguyệt Quận Chúa – Chương 17

5năm sau

“Bẩm báo bệ hạ”

“Có chuyện gì?”

“An quốc đã đánh biên quan của ta”

“Lưu công mời các vị vương gia đến cho trẫm”

“Vâng bệ hạ”

“Thôi công công ngươi mời quận chúa đến đây cho trẫm và sai người canh giữ Tuyết phi”

“Vâng bệ hạ”

Một lát sau

“Hoàng huynh” cả bốn người đồng thanh gọi

“Mọi người ngồi đi”

“Vâng. Có chuyện gì sao hoàng huynh”

“An quốc đã đánh chiếm biên quan của chúng ta. Có lẽ 5năm nay bọn họ luôn rèn luyện thực lực”

“Hìhì”

“Nguyệt Nhi muội cười gì”

“Chắc muội đã có cách giải quyết đúng ko?”

“Chỉ có nhị ca hiểu muội nha”

“Muội nói đi”

“Tam ca bình tĩnh. Muội có cách gì? Cần người tứ ca sẽ giúp muội”

“Ko cần đâu tứ ca. Chỉ là muội ko ngờ bọn họ đánh muộn vậy”


“Vậy trước đây muội nghĩ bao lâu thì bọn họ đánh”

“Muội nghĩ sau 2năm. Biết bọn họ lâu như vậy thì muội ko cần lo rồi”

Quạ…quạ…quạ cả 1đàn quạ bay ngang qua đầu của cả 4người

“Mấy huynh sao vậy?”

“A ko có gì”

“Muội nói cho nhị ca buết muội chuẩn bị những gì rồi”

“Cài người vào trong triều đình của bọn họ”

“Ai vậy tam ca rất tò mò nha”

“Hình bộ thượng thư Lý Giám” cười nhếch mép

“Muội…” hoàng thượng đang nói dở thì nghe Lam Nguyệt “Suỵt” một tiếng

“Có người nghe lén sao?”

“Đúng vậy. Cũng chỉ là kẻ ngốc”

“Vậy lúc nãy ko phải muội…”

“Tam ca huynh thật ngốc kế của của muội ấy là lúc nãy kế ly gián”

“Đúng nha”

“Vậy nội gián của muội là ai”

“Tên thừa tướng trẻ tuổi của An quốc”

“Muội muội vừa nói ai cơ”

“Tam ca huynh có cần như vậy ko”


“Đương nhiên rồi. May muội là muội muội của bọn ta nha ko chắc Phượng quốc bị diệt rồi”

“Chỉ là muội đọc mấy cuốn binh pháp của sư phụ thôi. Nên đương nhiên là cái gì cũng cần chuẩn bị. Nhưng quan điểm của muội là: người ko phạm ta ko phạm người, ta ko phạm người mà người phạm ta ta liền diệt nọn họ”

“Cũng đúng”

“Vậy giờ sao”

“Thu phục lòng người”

“Thu phục lòng người sao?”

“Tam đệ Đệ thật ngốc ý của Nguyệt Nhi là thu phục lòng người An quốc. Vì chúng ta chưa phạm họ mà họ đã phạm ta”

“Vậy giờ sao hả nhị ca”

“Ta và tứ đệ sẽ dẫn binh ra biên quan”

“Theo ý nhị đệ mà làm. Nguyệt Nhi còn ả ta giờ phải làm sao?”

“Đợi diệt An quốc rồi nói. Ả ta hạ độc huynh nhưng huynh ko làm sao nên muôin nghĩ có lẽ ả ta sẽ động thủ với huynh”

“Ả ta hạ độc huynh, nhưng huynh có làm sao đâu”

“Huynh còn nhớ viên bách độc đan muội cho mấy huynh uống ko”

“Có, thì ra viên thuốc ấy có thể giải được bách độc sao”

“Đúng vậy cả cổ độc cũng có thể giải muội chỉ sợ ả đâm huynh 1đao thôi”

“Muội thật là”

“Hihi”

“Thôi mọi người về nghỉ ngơi. À 2đệ bao giờ xuất phát”

“Ngày mai đệ và tứ đệ xuất phát”

“Được 2đệ nhớ bảo trọng ngày mai huynh ko ra tiễn 2người đâu”

“Nhị ca với đẹ ko cần huynh tiễn. Còn muội Nguyệt Nhi”

“Muội ko đi đâu, 2người nhớ lành lặn về gặp muội nếu ko đừng có trách”

“Được. Tạm biệt muội bọn ta nhất định sẽ lành lặn về gặp muội”

“Được 2huynh thượng lộ bình an”

_____________________________________

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện. Mọi người đề cử truyện giúp mình với ạ. Thankyou. Yêu các bn nhiều


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.