Đọc truyện Lam Nguyệt Quận Chúa – Chương 12
“Bọn họ đi bao lâu rôi”
“Thưa tiểu thư 2canh giờ rồi”
“Vậy sao. Phụ thân đâu”
“Bệ hạ vừa ra ngoài”
“Tiểu thư ko thấy bệ hạ?”
“Mau đi tìm nhanh lên” phụ thân người đi đâu rồi
“Vâng tiểu thư”
“Tiểu thư có thư của bệ hạ”
“Đưa đây: Nguyệt Nhi phụ thân xin lỗi ta đường đường là vua của Phượng quốc nên ta phải ra mặt để giải quyết tất cả. Phụ thân xin lỗi”
“Tiểu thư”
“Chúng ta đến kinh thành”
“Nhưng…”
“Nhanh lên”
“Vâng tiểu thư”
“Đi thôi”
Kinh thành
“Tứ Vương gia có binh lính ở phía sau tầm 100người”
“Chúng ta ra xem thế nào”
“Huyết Dạ”
“Người của nhị ca sao”
“Vâng vương gia”
“Nô tài Huyết Dạ bái kiến vương gia”
“Đứng lên đi”
“Sao ngươi lại ở đây?”
“Bệ hạ để lại thư nói đến kunh thành để giải quyết mọi chuyện nên ta cùng với tiểu thư đến đây”
“Tiểu thư?”
“Vâng vương gia. Chính là nghĩa nữ bệ hạ vừa mới nhận vì bị hạ chưa sắc phong nên chúng tiểu nhân gọi người là tiểu thư”
“Vậy sao. Muội ấy đâu?”
“Bẩm vương gia tiểu thư đã dẫn Dạ Tuyết cô nương cùng với 50người lẻn vào trong thành rồi ạ”
“Cái gì?”
“Vương gia”
“Chuẩn bị tấn công thành”
“Vâng vương gia”
“Bẩm báo vương gia dân chúng đã mở cổng thành rồi ạ”
“Tiến vào”
“Vâng ạ”
“Đã có tín hiệu của chủ tử”
“Xông vào”
“Vâng “
2khắc sau
“Tứ vương gia”
“Có chuyện gì?”
“Bệ hạ…”
“Phụ hoàng là sao?nói nhanh”
“Bệ hạ đang bị thương rất nặng”
“Phụ hoàng đang ở đâu?”
“Dạ đang ở tẩm cung của hoàng hậu”
“Mau chúng ta đã đến chỗ mẫu hậu”
Mai Trúc cung
“Phụ thân dể Nguyệt Nhi xem cho người”
“Nguyệt Nhi ngoan ko cần. Phụ thân ko sao. Nguyệt nhi đừng khóc. Hoàng hậu sau này phiền nàng chắm sóc Nguyệt Nhi”
“Vâng bệ hạ. Thần thiếp nhất định sẽ chăm sóc cho Nguyệt Nhi thật tốt”
“Phụ thân đừng mà”
“Nguyệt Nhi ngoan đừng khóc. Mau gọi mẫu hậu”
“Mẫu hậu” hức hức
“Nguyệt Nhi đừng khóc. Sau này phải vchăm sóc mẫu hậu giúp phụ thân. Mau gọi thái tử cùng các vị vương gia ta có chuyện muốn nói”
“Nô tài mời thái tử và các vị vương gia vào hạ”
“Phụ hoàng”
“Lâm nhi sau này con là vua một nước con hãy chăm lo cho dân, bảo vệ đất nước thật tốt, Phong nhi, Minh nhi, Kiệt nhi các con hãy giúp đại ca giữ vững ngai vị. Còn nữa hãy phong Nguyệt Nhi thành quận chúa. Hãy chăm sóc cho mẫu hậu của các con và Nguyệt Mhi thật tốt” vừa nói xong liền phun ra một ngụm máu
“Bệ hạ,phụ thân,phụ hoàng”
“Phụ thân để Nguyệt Nhi chữa cho người”
“Nguyệt Nhi…không…kịp…nữa…phụ thân…phải…đi…rồi”
“Ko phụ thân đừng mà. Đừng bỏ Nguyệt Nhi mà”
“Nguyệt Nhi đừng khóc nữa để phụ hoàng yên nghỉ đi”
“Huhu nhị ca” hức hức”Nguyệt Nhi ko khóc nữa” hức hức
“Người đâu đưa mẫu hậu cùng qyận chúa đến Tuyết Sương cung nghỉ ngơi”
“Vâng thái tử”
“Còn các ngươi chuẩn bị tang lễ cho vệ hạ”
“Tuân lệnh thái tử”