Bạn đang đọc Làm Người Hai Kiếp Sống Lại Ở Thế Giới Marvel – Chương 140: Ngoại Truyện Về Strange Supreme 1
“Wanda, đừng làm như vậy, please !…2 đứa bé không phải là thật, cô không hề có con, đó chỉ là những ảo giác mà cô tạo ra từ Chaos Magic, it’s not real !”
Trong thánh điện Kamar-Taj linh thiêng, giờ đây đã hoàn toàn đổ nát, không còn nét kiến trúc cổ kính quen thuộc, Stephen Strange quỳ hai chân dưới đất, biểu lộ mệt mỏi, ngẩng đầu nhìn thẳng về phía Wanda Maximoff, hay lúc này đây phải gọi bằng cái tên….Scarlet Witch.
“Not real ? Ha…ha….ha….” Nghe lời khuyên nhủ của Stephen, Scarlet Witch cười một tràng dài điên cuồng, rồi biểu cảm đột ngột thay đổi, có chút hơi đờ đẫn, ánh mắt đỏ thắm mang theo sự khinh thường liếc lấy người đàn ông rách rưới chật vật trước mặt mình
“Anh không hiểu, Strange….U dont knoww !” Scarlet Witch bỗng dưng gào thét một câu thật dài, sau đó âm giọng của cô lại nhẹ nhàng trở lại, “Anh làm gì có con, anh có con sao ?”
Stephen không lên tiếng trả lời, trầm mặc trong phút chốc, nhớ tới điều gì đó dường như rất đau khổ, buồn bã lắc đầu.
Thấy vậy, Scarlet Witch nói tiếp: “Anh không có con, làm sao anh có thể hiểu được ?!…Đến cả người mình yêu anh cũng không thể bảo vệ.
Oh, xác cô ta giờ ở đâu rồi ? Kể cả khi cô ta đã chết, anh cũng không thể lấy lại thân thể cô ấy, tổ chức cho cô ấy một tang lễ hẳn hoi”
“Stop !” Những câu nói mang đầy sự chế nhạo giống như nhát dao đâm sau vào tin của Stephen, khiến hắn dần dần chịu không nổi.
Đã trọng thương, bị Wanda dùng phép thuật hút hết sức mạnh còn chớ, bây giờ lại phải chịu đựng thêm những từ ngữ chí mạng này, hô hấp của hắn càng lúc càng nặng nhọc thêm
“…..I cant ! But, cô cũng đâu có thể bảo vệ được Vison…”
“Ngừng nói những lời ngu ngốc đi !” Scarlet Witch gằn giọng ngắt lời, “Đi so sánh sự hi sinh của một người đàn ông với sự hi sinh của một người phụ nữ, stupid !…Yup, tôi đã tận mắt nhìn thấy Vis chết, nhưng tôi còn có thể đoạt lại thân xác anh ấy, sáng tạo ra những đứa con, cuộc sống hạnh phúc mới của chúng tôi, and u Strange, anh đã làm được gì ?”
“Giờ đây gia đình của tôi lại bị xa cách, nên tôi sẽ tiếp tục dùng quyền năng của mình, cứu lấy nó.
So, đừng cố gắng ngăn cản nữa, I need America !”
Nói rồi, Scarlet Witch giơ tay phải lấy hướng thẳng về phía cô bé vị thành niên vẫn đứng sau sự bảo hộ của Stephen suốt thời gian vừa rồi, ý đồ muốn bắt lấy cổ.
“No….”
Stephen dùng sức lực cuối cùng của mình đứng dậy chắn trước mặt cô bé, ngay lập tức Wanda biến đổi động tác, nâng lên tay còn lại bắn ra một nguồn năng lượng ma pháp đỏ thắm, xuyên thẳng qua người hắn.
Trước khi mất đi ý thức, trong đầu của Stephen chỉ còn hiện lên duy nhất thân ảnh của một người con gái xinh đẹp
— QUẢNG CÁO —
“Im sorry Nat, làm một người xuyên việt, anh thật sự..thật sự thất bại, khi đã không thay đổi được số phận của em, đã không thể bảo vệ và cho em một cuộc sống như mong muốn….Hi vọng được gặp em ở vùng đất của Eternity, để anh có thể nói ra lời xin lỗi muộn màng !”
………………..
1995, Russia
Trong bầu trời đêm tại một bến cảng.
“A…a…a…!”
Những tét hét vang vọng trong vô vọng của những bé gái.
“Loại bỏ hết những đưa yếu kém”
“Đứa đó và con bé kia”
“No !”…..!“Yelena !”….!“Take it ! Take it ! No ! No ! Hức, tránh xa con bé ra ! Các người không được động đến nó !”…..
“Oh, Natasha ! Red Room giờ là nhà của con !”………
“Buông tôi ra ! No !”
………………
1995, New York
Một chiếc xe tải phóng nhanh trên cầu vượt, ngay phía trước nó, một điểm sáng màu trắng lóa lên, nhưng mà không đợi người tài xế ngồi trong xe đang vừa nắm vô lăng vừa rung người theo giai điệu bài hát phát ra từ trong loa, nó đột ngột biến mất trong nháy mắt.
— QUẢNG CÁO —
Cùng lúc đó, tại một địa điểm khác cách xa vùng ngoại ô, điểm sáng kia đã biến thành một luồng sáng trắng, chiếu rọi cả một khu phố rộng lớn.
Tuy nhiên, điều đặc biệt ở đây là, những người dân đi đường xung quanh đó, trông giống như không hề để ý đến nó, vẫn tiếp tục chậm rãi lê đôi chân của mình về tổ ấm sau một ngày làm việc mệt mỏi.
Ánh sáng dần dần dịu đi, và ngay khi nó tắt hẳ, thân ảnh của Stephen hiện ra, trên người hắn vẫn mặc bộ trường bào rách rưới dành cho các pháp sư.
Đôi chân chạm đất, mí mắt từ từ mở ra, tiếp theo đó là biểm cảm kinh ngạc.
Stephen liếc nhìn khung cảnh xung quanh, đường phố đường chiếu sáng lờ mờ bởi những ánh đèn điện, những ngôi nhà thấp bé cao tầng đan xen lẫn nhau, những tiếng còi xe cộ văng vẳng bên tai, cho thấy độ sầm uất của một trong những thành phố đông dân nhất thế giới.
Mất một lúc, từ kinh ngạc, Stephen dần nhận ra điều bất thường.
Góc nhìn của hắn ở phía xa bị gấp khúc thành từng đoạn, trông giống như là mặt kính bị vỡ thành từng mảnh.
Người đi đường xung quanh bước qua hắn như không hề chú ý rằng một tên đàn ông dở hơi mặc trang phục kì dị rách nát bẩn thỉu đang đứng trước mắt họ.
Bằng kinh nghiệm làm pháp sư một đời của mình, Stephen lập tức biết rõ đây là cái gì
“Mirror Dimension ?!”
Lời nói thốt ra mang đầy vẻ nghi vấn và mơ màng.
Và để đáp lại nó, một giọng nói của phụ nữ từ phía sau lưng hắn vang lên
“Yeah ! Mirror Dimension, thần chú bậc cao mà chỉ các pháp sư lâu năm hoặc tài ba mới có thể sử dụng”
Trong nháy mắt, Stephen lập tức xoay người lại, đem tầm mắt hướng về phía âm thanh truyền ra.
Đồng thời, hắn giơ hai tay lên định dùng bùa phép phòng thủ quen thuộc ‘Ring of Raggador’, nhưng lại nhớ ra rằng mình đã bị Wanda hút sạch hết sức mạnh.
Tuy vậy, hắn vẫn có thể nhận ra được, cơ thể của mình lúc này lại không hề có vẻ mỏi mệt hay uể oải do cuộc chiến đó, mà khỏe mạnh như người bình thường.
Tạm gác lại những dòng suy nghĩ miên man nghi hoặc, Stephen lên tiếng thăm dò: “Who r u ? Where is this ?”
Dưới tầm mắt của hắn, một thân ảnh khoác trường bào màu vàng với mũ trùm che đi nửa phần trên khuôn mặt, chỉ để lộ ra cái cằm trắn bóc không có một tí râu ria và đôi môi mỏng đang mỉm cười đầy vui vẻ và có cả sự…chào đón khó hiểu.
Đến đây, Stephen không thể nào không nhận ra thân phận của người trước mặt là ai.
Bởi vì người này chính là người đã dậy hắn học tập bùa phép, người đã dẫn dắt hắn trên con đường trở thành Socerer Supreme, người…đã lìa xa cõi trần, đi tới nơi mà Eternity ngự trị.
“Master ?!”
The Ancient One chậm rãi nhấc lên hai tay, cầm lấy hai bên mũ, trực tiếp kéo xuống, lộ ra cái đầu trọc sáng bóng quen thuộc.
Khuôn mặt bà hoàn toàn lộ ra, chứng minh cho nghi vấn của Stephen, ánh mắt hòa ái nhìn lấy ‘người học trò’ đối diện
— QUẢNG CÁO —
“Is me, Strange !”
Stephen buông lỏng đôi tay xuống, thở dài một hơi, nghiêng đầu liếc nhìn xung quanh, trong đôi mắt vẫn còn vương lấy nỗi nghi hoặc nồng đậm
“So, vùng đất của Eternity trông như thế này ? Một…New York thứ 2 ?”
Đối với thần thái của hắn, Ancient One chỉ khẽ cười một tiếng, tiến gần về phía Stephen, sau đó trả lời
“No…tất nhiên nơi của Ngài ấy sẽ không như thế này, đây thực sự là New York city…của năm 1995”
Không để Stephen kịp lên tiếng, giống như đã biết trước được hắn định hỏi điều gì, Ancient One nhanh chóng nói tiếp: “Anh….con đã được Eternity, hay phải nói đúng hơn là Multiverse Eternity cứu ngay khi Wanda Maximoff sử dụng Chaos Magic lên người con.
Ngài ấy đưa con về quá khứ, để….thực hiện lại sứ mệnh của mình”
“Oh, tiện thể, Ngài cũng làm con trẻ hơn” Vừa cười nói, Ancient One vừa biến hóa ra một chiếc gương, giơ lên trước mặt Stephen, rồi lại nhanh chóng cất đi, dùng hai tay làm phép tạo ra một cổng không gian sau lưng Stephen, bước qua người hắn, “Come with me, về Sanctum Sanctorum, ta sẽ nói tiếp, đứng ở nơi đây cũng không phù hợp”.