Bạn đang đọc Làm Mẹ Ở Thập Niên 70 – Chương 4
Ba năm này thực sự khổ cực a! Triệu Lệ Phương lúc trước cũng đường đường là con gái một trong gia đình thành thị bậc trung, cha mẹ vẫn coi cô là bảo bối mà nâng trong lòng bàn tay.
Từ nhỏ đến lớn, cô đều là “con gái của nhà người ta” trong miệng người lớn.Thành tích học tập của cô ưu tú, tinh thông nhiều thứ, thông minh xinh đẹp lại nhu thuận, trong nhà giấy khen treo đầy một phòng.
Thi đậu vào trường 985 đại học, sau khi tốt nghiệp đậu nghiên cứu sinh, sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh lại vào trường trọng điểm ở tỉnh lị làm giáo sư, trừ hai mươi sáu tuổi mà chưa có bạn trai, ở trong mắt bạn bè, gia trưởng cô quả thực không có điểm nào để xoi mói.
Như vậy Triệu Lệ Phương, ở nhà ngoài đam mê xuống bếp, các công việc nhà khác đều chưa làm qua.Rửa bát là máy rửa chén giải quyết, quét rác có người máy quét rác, dọn dẹp tổng vệ sinh có người giúp việc.
Quần áo lớn đưa đi tiệm giá cực, quần áo nhỏ có máy giặt máy sấy, bức màn cũng có người chuyên môn đến tháo giặt.
Cô tuy rằng đã hai mươi sáu tuổi nhưng vẫn còn là tiểu công chúa yếu ớt.
Ai biết rằng vừa tỉnh dậy, liền đến sơn thôn thập niên 70.
Công việc gì đều muốn tự tay làm, sự tình gì đều muốn học lại từ đầu!Học thổi lửa nấu cơm quét tước sân giặt quần áo, học chiếu cố hài tử hầu hạ cha mẹ già, ngày đêm vất vả không được nghỉ ngơi.
Học xuống ruộng làm việc, khiên cuốc xẻng, mang giày vải lộ ngón chân lội xuống bùn lầy làm việc, kéo cày cày ruộng, rải giống làm cỏ cắt lúa mạch, đập lúa mạch tách bắp ngô, lặt hạt Ngô… Nấu nước là cô, kéo phân cũng là cô, giội phân vẫn là cô… Nếu không có năng lực tự điều chỉnh cường đại, tại thời điểm đẩy một xe gỗ trái phải giắt ngang mười mấy thùng phân xuyên qua sơn thôn, Triệu Lệ Phương tuyệt đối liền bị hương vị không thể miêu tả kia hun cho hỏng mất.Điều khiến Triệu Lệ Phương kiên trì đến bây giờ chính à thời gian vất vả này chỉ có thời gian ba năm, chịu đựng qua ba năm này, cô liền có thế bắt đầu cuộc sống hoàn toàn mới.Vợ chồng Ân Thanh Sơn không biết, nhưng là Triệu Lệ Phương biết, Ân Tú Thành không có hi sinh, hắn rất nhanh sẽ trở về.
Điều này cũng có nghĩa ngày Triệu Lệ Phương thành công lui thân sắp xảy ra.Triệu Lệ Phương đã sớm nghĩ xong, đợi đến khi Ân Tú Thành trở lại, cô tìm lý do ly hôn với hắn.
Có thời gian ba năm vất vả ở đây, có cô cố ý ở trước mặt mọi người tuyên bố không tái giá làm đệm trải, liền xem như cô đề nghị ly hôn, mọi người cũng bao gồm Ân Tú Thành cũng sẽ không đối với nhân phẩm của cô nghi ngờ.
Ly hôn, cô liền một thân một mình sinh hoạt, toàn tâm toàn ý chuẩn bị thi đại học.Bây giờ là mùa Xuân năm 1975, năm 1977 khôi phục thi đại học.
Dựa vào tri thức cô tích luỹ đời trước, lại thêm ôn tập trước như vậy tuyệt đối có thể thi vào một trường đại học thật tốt.
Ở niên đại này, đây chính là ánh sáng nhân sinh bắt đầu.
Từ đó về sau, trời cao biển rộng, cô không cố kỵ nữa, tận lực hưởng thụ cuộc sống tự do, ngẫm lại đều cảm thấy toàn thân thoải mái.
Đến thời điểm cô lại có thể trở lại cuộc sống vật chất giàu có, trạng thái tinh thần tự do, nên cỡ nào tốt đẹp.Bữa sáng là cháo bắp Ngô khoai lang, phối hợp với dưa muối, còn có bánh bao bột ngô, mỗi người đều ăn thật ngon lành.
Đối vói những người đi qua thời đại khó khăn, đều đặc biệt quý trọng những ngày lành có thể ăn no bụng như bay giờ.
“Mẹ, người bắt đầu đi làm việc đi, để con dọn dẹp.” Ân Đông Tuyết sáu tuổi đứng lên chỉ cao hơn so với bàn bát tiên mười cảm cũng đã có thể làm được nhiều việc nhà có hình có dạng.
Tại sơn thôn địa phương này, cô gái nhỏ năm sáu tuổi có thể đứng lên ghế tự mình nấu cơm, làm việc nhà, cũng không hiếm thấy..