Làm Lão Đại Tại Thế Giới Huyền Học

Chương 7


Đọc truyện Làm Lão Đại Tại Thế Giới Huyền Học – Chương 7

Dịch: Trần Vân MC

Hoàng Đế Hành Tỷ là cái gì?

Từ khi Tần Thủy Hoàng bắt đầu chế tạo ngọc tỉ dành cho Đế Vương. Ngọc tỷ truyền quốc dùng Hòa Thị Bích chế tạo kia thì ai cũng biết. Nhưng thật ra ngọc tỉ này không dùng để đóng dấu, mà chỉ là biểu tượng của hoàng quyền chính thống mà thôi.

Theo quy định ấn tỷ của Hoàng đế có sáu cái: Hoàng Đế Hành Tỷ, Hoàng Đế Chi Tỷ, Hoàng Đế Tín Tỉ, Thiên Tử Hành Tỉ, Thiên Tử Chi Tỷ, Thiên Tử Tín Tỉ.

Tác dụng của sáu cái đều khác nhau. Trong đó Hoàng Đế Hành Tỷ dùng để xử lý chính vụ trong nước.

Mặc dù sự tôn quý của lục tỉ thua xa ngọc tỷ truyền quốc ngọc tỷ truyền quốc, ngai vàng Bắc Ngụy không sánh bằng Tần Hán, nhưng so với những triều đại khác, tốt xấu gì Bắc Ngụy cũng kéo dài hơn một trăm năm, thân là bảo ấn của thiên tử, không thể khinh thường Long khí và quốc vận ở trong đó. Linh khí ẩn chứa đến nay, nếu dùng nó làm mắt trận, bố trí Tụ Linh Trận trong nhà, cũng đủ để con cháu hấp thu ba mươi năm.

Điều này chứng minh cái gì? Chứng minh rằng có vật này, chỉ cần tư chất của con cháu trong nhà tốt một chút, bồi dưỡng mấy năm đủ để đưa gia đình hạng ba lên hạng hai, hạng hai chen lên hạng nhất. Nếu như con cháu hăng hái thi đua, thêm mấy đứa tư chất không tệ là càng như hổ thêm cánh.

Tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy hô hấp như dừng lại mấy giây vậy.

Ra tay thật bạo!

Ai ngờ, Lục Nghiêu lại nói tiếp: “Đương nhiên, sính lễ của nhà họ Lục không thể chỉ có một món Hoàng Đế Hành Tỉ, như vậy cũng quá keo kiệt rồi.”

Đám người:…


Tức giận! Đây là đang khoe của ư?

“Còn có một số bảo vật trên trời dưới đất, nhưng so với Hoàng Đế Hành Tỉ, đều không đáng là gì. Nhưng chúng tôi đã muốn giải trừ hôn ước, vậy thì những vật này ở nhà họ Diêu lại không phù hợp nữa.”

Thấy Diêu Thấm Tuyên có lời muốn nói, Lục Nghiêu lại mỉa mai: “Thấm Tuyên, không phải anh đòi những vật này. Những thứ khác thì không tính, thậm chí đồ vật anh cho em trong hai năm nay, bất kể là túi xách quần áo của em, hay vũ khí bây giờ của em là cái roi làm từ da mãng xà, đều là anh tình nguyện cho em. Anh có thể không đòi lại, không tính toán. Nhưng Hoàng Đế Hành Tỉ thì không được. Cha mẹ nói, đó là tín vật hạ sính. Và cả khối ngọc bội em đeo trên cổ, là vật mẹ anh đeo trong người từ nhỏ đến lớn, sau này tại buổi lễ đính hôn mới đưa cho em. Mẹ nói, đó là vật truyền cho vợ anh. Hai thứ này không được.”

Tóm lại ý tứ đó là, giải trừ hôn ước, cô không phải vợ tương lai của tôi nữa, hai món đồ này, cô và nhà họ Diêu không có tư cách có được.

Diêu Thấm Tuyên đột nhiên nắm chặt ngọc bội trên cổ, trái tim co thắt lại.

Lục Nghiêu… Lục Nghiêu, rốt cuộc hắn muốn làm gì!

“A Nghiêu, anh sao vậy, em đã nói em chưa từng nghĩ sẽ rời bỏ anh, em biết những lời trên mạng rất khó nghe, fan hâm mộ của em cũng gây cho anh áp lực rất lớn, nhưng em không có, em chưa từng xem thường anh chỉ vì tư chất của anh. Chúng ta… “

“Vậy em yêu anh không?”

Lại là vấn đề này. Diêu Thấm Tuyên hít sâu một hơi. Vì sao cứ phải xoắn xuýt vấn đề này!

Lục Nghiêu nói tiếp: “Anh hi vọng hôn nhân là hai người đều yêu nhau, toàn tâm toàn ý. Anh không cần một người vợ không yêu anh, khiến bản thân anh không hạnh phúc. Cũng không muốn ép em kết hôn với anh vì ân tình, làm em không vui vẻ. Thấm Tuyên, em yêu anh không?”

Diêu Thấm Tuyên cắn môi, cô ta phải nói thế nào đây?


Chỉ cần nàng nói một câu yêu, chuyện ngày hôm nay có thể kết thúc. Hoàng Đế Hành Tỉ không cần trả, ngọc bội của cô ta cũng không cần trả.

Nhưng cô ta có thể nói sao?

Nói câu yêu này, người kia sẽ nghĩ mình thế nào? Nhưng anh ấy vẫn cho rằng bản thân vì báo ơn, vì đạo nghĩa mới giữ khư khư hôn ước. Cũng chính vì vậy, anh ấy mới coi trọng mình hơn, yêu thương mình hơn. Nếu như thừa nhận yêu, có khi nào anh ấy cho rằng nửa năm nay mình đang đùa giỡn anh ấy, vì thế vứt bỏ mình?

Mặc dù Hoàng Đế Hành Tỉ và ngọc bội quan trọng, nhưng nhà họ Lục chỉ là một gia tộc hạng hai, là nhờ thiên phú của Lục Thiên Chiếu và Bùi Tuyết để nhà họ Lục lên tới gần hạng một, chỉ thiếu chút nữa là tới hạng một. Nếu như Lục Thiên Chiếu và Bùi Tuyết không chết, không tới hai năm là đã vượt qua rồi.

Đáng tiếc bọn họ đã chết. Nhưng chỉ mới nửa năm, nhà họ Lục đã từ gần hạng một rớt xuống hạng hai. Mặc dù trước mắt vẫn là gia tộc đứng đầu trong số gia tộc hạng hai. Nhưng nhìn tình thế nhà họ Lục bây giờ, chỉ dựa vào Lục Thiên Minh và Lục Lệ, phải làm thế nào ổn định địa vị gia tộc hạng hai đây?

Chỉ sợ chưa được mấy năm đã không chịu nổi, may lắm thì còn ở cuối danh sách những gia tộc hạng hai. Mà nếu xấu hơn chút, sợ là ngay cả vị trí hạng hai cũng không bảo vệ nổi.

Đừng nói chi Lục Nghiêu còn là tên phế vật, trước kia ít ra hắn còn có cha mẹ, cô ta có thể lợi dụng hắn có được nhiều thứ từ nhà họ Lục, cho nên dù cô ta không thích, cũng ráng nhẫn nhịn ở bên hắn. Nhưng hôm nay người làm chủ gia tộc chỉ là Nhị thúc của hắn. Như vậy cô ta gả cho Lục Nghiêu còn có ích lợi gì?

Nhưng người kia thì không giống vậy. Anh ấy xuất thân từ bốn gia tộc lớn, thế gia hạng một chân chính, hoàn cảnh gia tộc cũng không thể bảo là không phong phú, còn là cháu đích tôn, được gia tộc sủng ái. Tư chất của bản thân cũng cao cấp, tuổi còn trẻ đã là Thiên Sư sơ cấp rồi.

Nhìn thế nào, cô ta cũng không thể vì Hoàng Đế Hành Tỉ và ngọc bội từ bỏ “tiền đồ” rộng lớn trước mắt.

Diêu Thấm Tuyên im lặng, chẳng những Lục Nghiêu, ngay cả fan hâm mộ của cô ta chen chúc trong đám quần chúng xung quanh cũng nhận thấy khác thường.


Lục Nghiêu thấp giọng thở dài: “Thôi. Thấm Tuyên, anh biết, bây giờ anh đề cập giải trừ hôn ước với em mà nói quả thật có chút đột ngột. Nhưng ý anh đã quyết, thế này nhé, chúng ta ai về nhà nấy trước. Em suy nghĩ thật kỹ rồi sau đó đưa đồ vật đến nhà họ Lục.”

Lục Nghiêu xoay người, ra hiệu chú Bình lên xe, bản thân khom người chui vào ghế sau, rời đi.

Trong xe, Lục Nghiêu ý cười dạt dào, vô cùng tự đắc, chỉ thiếu ban cho mình cái giải oscar.

Ngoài xe, cổng trường.

Diêu Thấm Tuyên và mọi người còn đang sững sờ, chưa lấy lại tinh thần.

Trên mạng, video quay cảnh vừa rồi tung ra chưa đầy một tiếng đồng hồ, đã có vô số bình luận.

“Xem xong video này, tôi rất tò mò, lúc trước vì sao lại cùng cho rằng Lục Nghiêu là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, bám riết lấy Diêu Thấm Tuyên không tha chứ? Nhìn cảnh giải trừ hôn ước gọn gàng, không chút dây dưa dài dòng này xem, chỗ nào giống bám riết không tha hả?”

“Vẫn hay nghe nói cha mẹ Lục Nghiêu đã cứu cha Diêu Thấm Tuyên, cô ấy cũng đề cập đến nhiều lần, nói đây là nguyên nhân bọn họ đính hôn. Để mọi người cảm thấy nhà họ Diêu vì báo ơn mới gả con gái cho một tên vô dụng. Nhưng ai nói cho tôi biết, nhà họ Lục lại đưa Hoàng Đế Hành Tỉ làm sính lễ thật sao?”

“Không chỉ Hoàng Đế Hành Tỉ đâu! Không phải Lục Nghiêu còn nói có bảo vật trên trời dưới đất hay sao? Còn nữa, nhìn dáng vẻ Diêu Thấm Tuyên giữ chặt lấy ngọc bội, tôi cảm thấy sợ là khối ngọc bội kia cũng không đơn giản!”

“Cái này mà là đồ vô dụng Lục Nghiêu đòi ăn thịt thiên nga ư? Rõ ràng Diêu Thấm Tuyên và nhà họ Diêu muốn Hoàng Đế Hành Tỉ của nhà họ Lục!”

“Tôi chỉ muốn nói, một cái Hoàng Đế Hành Tỉ đủ để Lục Nghiêu cưới được hai Diêu Thấm Tuyên thật ư? Đều nói Diêu Thấm Tuyên tốt cỡ nào. Ha ha, nhìn đi. Lục Nghiêu hỏi cô ta có thích hắn không nhiều lần vậy mà kết quả thì sao? Cô ta biểu hiện thế nào? Không thích thì dây dưa làm gì? Đây không phải là vừa ăn cắp vừa la làng hay sao?”

“Đồng ý với lầu trên, fan hâm mộ tâng bốc cô ta lên trời, bây giờ đã lộ bộ mặt thật! Không phải luôn muốn Lục Nghiêu từ hôn sao? Được thôi! Bây giờ hắn đã từ hôn, Diêu Thấm Tuyên, cô có bản lĩnh thì trả lại sính lễ cho người ta đi!”


“Mấy người đủ rồi đó! Không nghe Lục Nghiêu nói ư? Con mãng xà kia là ba Diêu phát hiện. Đồ vật lấy từ trong bụng mãng xà ra, không nói là của ba Diêu hết, nhưng dù sao cũng nên cho ông ấy một phần!”

“Hiện giờ, fan hâm mộ thật sự làm tôi mở rộng tầm mắt. Ba Diêu phát hiện thế nào? Có giỏi thì ba Diêu nhà mấy người tự giết con mãng xà kia đi! Nếu không phải cha mẹ Lục Nghiêu cứu được ông ta, thì bây giờ ông ta đã chết từ sớm rồi, còn cái gì mà nên có một phần chứ. Đến chỗ Diêm Vương mà đòi đi!”

“Sao mấy người biết lời Lục Nghiêu nói là thật?”

“Ha ha, nếu lời Lục Nghiêu nói ở trước mặt Diêu Thấm Tuyên không phải sự thật, bạn hãy bảo Diêu nữ thần nhà các bạn phản bác đi! Bạn xem Diêu nữ thần nhà các bạn dám phản bác một chữ sao?”

Cãi qua cãi lại, không biết là ai lấy “chứng cứ” ra trước.

【 mục tiêu của tôi là Thiên Sư cao cấp】: Tôi là người học viện Thiên Huyền, cái khác tôi không biết, nhưng tôi có thể chứng minh một điểm. Phòng ký túc xá cá nhân của Diêu Thấm Tuyên ở đúng là Lục Nghiêu đi xin bộ Hậu Cần, cũng là hắn đưa tiền. Lúc ấy tôi cũng làm việc tại bộ Hậu Cần, cho nên thấy rõ toàn bộ quá trình. Còn có chụp ảnh. [ hình ảnh ]

【 Biết rồi】: Tôi là nhân viên bán hàng LV, đúng là Lục Nghiêu từng nhiều lần mua hàng ở chỗ chúng tôi, mỗi lần đều là lúc kiểu mới vừa lên kê. Hình một và hình hai là chữ ký hóa đơn thanh toán và mua hàng của Lục Nghiêu tại cửa hàng chúng hoàn toàn khớp với các hóa đơn còn lại mà Diêu Thấm Tuyên từng công khai.

Dân cư mạng chính là như thế, khi chủ đề đạt tới cao trào nhất định, căn bản không cần Lục Nghiêu làm gì, tự nhiên sẽ có người đứng ra cung cấp đủ loại chi tiết chứng cứ.

Sau đó có hai nhân viên của hai thương hiệu tung chứng cứ lên. Thậm chí còn có người bới ra những món đồ Diêu Thấm Tuyên từng khoe trên mạng cũng là do Lục Nghiêu tặng. Đương nhiên, đó là lúc mới đính hôn không bao lâu. Lúc ấy cũng không cảm thấy cô ta chỉ đơn thuần là muốn “báo ơn”.

Nhưng hơn nửa năm trước, thái độ của cô ta đột ngột thay đổi, tự dưng trở thành một người phụ nữ “vì báo ơn mà hy sinh bản thân”.

Hơn nửa năm trước? Ồ, đó chính là lúc Lục Thiên Chiếu và Bùi Tuyết tiếp nhận một nhiệm vụ vô cùng nguy hiểm do quốc gia phái đi, từ đó một đi không trở lại, ngay cả hài cốt cũng không còn.

Ha ha, ha ha!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.