Bạn đang đọc Làm Lại Từ Đầu Em Nhé: Chương 15
Trường Anh Khai……
– Hebe, Arron đây này [ vừa thấy xe của Arron chạy tới gần cổng trường Ella huơ huơ tay ra hiệu ]
– Pà xuống đi tui đi gửi xe [ Arron dừng xe và hebe bước xuống ]
– Ủa sao guigui ko đi với chị??? [ A Vỹ thắc mắc ]
– Guigui hơi mệt nên hôm nay ko đến trường [ hebe ]
– Guigui có sao ko chị, cậu ấy ko khỏe chỗ ào àk [ Nha Đầu sốt sắn ]
– ko sao, nó chỉ hơi choáng thôi. [ hebe ]
– Nèk vào căn tin ăn sáng đi rồi lên lớp mọi người [ Ella ]
– Ừk [ all ]
Lớp A…..
– Hôm nay ko có guigui, chán wá đi [ Nha Đầu nhìn vào ghế trống bên cạnh thở dài ]
– Guigui chỉ nghỉ có một ngày thôi màk, làm gì mà em lo thế [ A Vỹ ]
– Từ khi guigui vào lớp tới giờ ngày nào em với cậu ấy cũng ngồi cạnh nhau trò chuyện vậy mà hôm nay vắng cậu ấy sao em thấy bùn wá [ Nha Đầu ]
– Thì ngày mai pà gui lại vào, lúc đó hai người tha hồ mà nói chuyện [ A Vỹ an ủi ]
– Nhưng em có linh cảm ko tốt cho lắm [ Nha Đầu ]
– Linh cảm gì??? [ A Vỹ thắc mắc ]
– EM cũng ko bík nữa, chỉ thấy là hơi bất an thuj [ Nha Đầu ]
– Thôi được rồi đừng lo nữa, ra về chúng ta cùng đi ăn kem chịu ko??? [ A Vỹ ]
– Ừhm [ Nha Đầu ]
-Reng………….reng……..
Tiết học bắt đầu thiếu vắng sự có mặt của guigui, ngoài Nha Đầu và A Vỹ ra thì vẫn còn có một ánh mắt cứ hướng nhìn về phía chỗ ngồi của guigui, wangzi cảm thấy lạ khi guigui ko đến lớp, suốt buổi học anh chẳng tập trung được gì mà cứ như người mất hồn, bần thần suy nghĩ, anh định đến hỏi A Vỹ nhưng ngại nên cũng im bặt, khắp người cứ như nóng ran lên, lo lắng ko yên, còn Tiểu Huân thì mỉm cười thỏa mãn dù có hơi tức khi thấy wangz lo lắng. giờ ra về đã đến, như lời căn dặn của guigui ban sáng, tiếng chuôgn vừa vang lên thì Hebe đã nhanh chóng lôi Arron ra khỏi lớp và phóng xe về nhà, vừa mới bước vào phòng khách thì Arron và hebe đã ngữi thấy mùi thức ăn thơm phức tỏa ra từ trong nhà bếp, cả hai tò mò bước vào và thấy trên bàn ăn có đầy rẫy những món ngon được trang trí rất tì mỉ và bắt mắt, guigui bước ra trên tay còn bưng ba ly machiato nóng hổi………
– Anh chị về rồi àk, hôm nay em xuống bếp trổ tài anh chị ăn thử rồi cho ý kiến nha [ guigui mỉm cười nhìn Bube ]
– Ủa guigui, chẳng phải em nói là mệt àk, sao lại vào bếp mà còn làm biết bao nhiêu là món thế này [ Arron chỉ tay vào các đĩa thức ăn trên bàn ]
– EM thấy khỏe rồi nên mới xuống bếp làm vài món, anh chị ngồi đi [ guigui kéo ghế mời Bube ]
– Cái này mà là vài món àk, còn hơn cả một bữa tiệc thịnh sọan nữa chứ [ hebe ngơ ngác ]
– thôi được rồi anh chị đừng thắc mắc nữa, mau ăn đi cho nóng [ guigui gắp thức ăn vào chén Arron và hebe ]
– Hôm nay em bị sao vậy gui, nói thật đi đừng giấu chị nha [ hebe nghi ngờ ]
– Chị hebe àk, em muốn chị giúp em xin nghỉ học ở trường [ guigui e dè ]
– WHAT??? Nhưng tại sao??? [ Bube bất ngờ đồng thanh, bỏ ngay chén cơm đang cầm trên tay xuống bàn và hỏi tới tấp ]
– Em muốn nghỉ học [ guigui ]
– Nhưng tại sao, em phải cho chị bík lý do chứ [ hebe ]
– EM muốn trở về trang trại của nhà mình ở một thời gian sau đó có thể em sẽ về Anh [ guigui ]
– trang trại???? trang trại nào vậy???? [ Arron ngơ ngác ]
– Nhà tui có một trang trại ởh cách thành thị rất xa, chỗ đó cũng gần giống nhứ nơi mà hum qua chúng ta đi chơi đó. Nhưng mà sao tự dưng em lại muốn về trang trại chứ??? [ Hebe giải thích cho Arron rồi way sang nhìn guigui ]
– Nói thật với chị thì em mệt mỏi lắm rồi, mọi việc ởh đây cũng coi như là em đã giải quyết xong hết nên em muốn về trang trại nghỉ ngơi sau đó sẽ quay trở về anh và mãi mãi ko bao giờ về đây nữa [ guigui giọng run run ]
– Có phải lại là tên wangzi đó ko, để anh đi xử nó [ Arron bức xúc đứng dậy ]
– Anh Arron, đừng đi, Em ko muốn có thêm ai bík chuyện này, ít nhất là cho đến lúc em ra đi vì vậy em mong anh chị hãy giúp em. [ guigui ko kiềm được nước mắt và bật khóc ]
– Được rồi nếu em muốn đi thì chị sẽ đi cùng em [ hebe ]
– CẢ anh nữa, hai người đi đâu anh sẽ đi theo đó [ Arron ]
– Ko được, anh chị hãy để em ra đi một mình, em muốn được yên tĩnh [ guigui can ngăn ]
– nhưng chị ko yên tâm để em đi như vậu [ hebe ]
– Về trang trại còn có chú Elvis nữa màk, có gì em sẽ nhờ chú ấy, chị yên tâm đi [ guigui
– Lẽ ra chị ko nên đưa em quay lại đây, nơi này đối với em là một nơi quá đau buồn [ hebe bật khóc ]
– Ko đâu, em ko hối hận khi quay trở về. Về đây em đã wen được những người bạn tốt và chị cũng vậy, đó chẳng phải là niềm vui hay sao [ guigui nắm lấy tay hebe ]
– Nhưng về đâu em gặp lại wangzi và nó chính là vết thương mãi mãi ko thể lành trong tim em [ hebe ]
– Ko, được gặp lại wangzi và bík rằng anh ấy đang sống tốt là em đã rất vui rồi, em ko cần gì hơn cả. việc của em đã xong và đến lúc em phải ra đi [ guigui ]
– nhưng nếu em đi mà ko cho anh chị theo thì anh chị làm sao mà chăm sóc em được [ Arron ]
– Anh Arron, em rất cảm ơn anh vì bấy lâu nay đã vì em mà làm nhiều việc. EM lớn rồi và có thể tự chăm sóc bản thân. Điều duy nhất em mong anh có thể giúp em bây giờ đó là khi em đi rồi anh hãy thay em chăm sóc và luôn ở bên cạnh chị hebe, anh có thể giúp em ko??? [ guigui ]
– Thì bấy lâu nay anh vẫn luôn bên cạnh hai người màk [ thấy hebe và guigui khóc, Arron cũng sụt sùi theo ]
– Vậy là em an tâm rồi. Chị hebe chị cho em đi nha [ guigui ]
– Chị có thể nói ko hay sao, nhưng mà em phải nhớ giữ gìn sức khỏe, mỗi ngày phải gọi điện cho chị, ko được làm việc nặng nhọc, ko được suy nghĩ nhiều…. [ hebe căn dặn đủ điều ]
– Em bík rồi màk. À em muốn nhờ anh chị một việc…… [ guigui ]
-Chuyện gì?? EM nói đi [ Arron ]
– Chuyện em đi đâu anh chị đừng cho bất kỳ ai bík cả, em muốn càng ít người bík càng tốt [ guigui ]
– Nhưng cả A vỹ và Nha Đầu em cũng ko cho họ bík hay sao??? [ hebe ]
– EM nhờ chị đưa cho hai người họ lá thư này, ngoài ra đừng nói gì với họ cả, em ko muốn lại có thêm người vì em mà lo lắng [ guigui ]
– Vậy em định khi nào sẽ đi [ hebe sụt sùi cầm lấy lá thư ]
– Ngày mai [ guigui dứt khoác ]
– Sao nhanh vậy?? [ Arron hốt hoảng ]
– Em đã quyết định rồi [ guigui ]
– Vậy để chị gọi báo cho chú Elvis bík, có gì chú ấy sẽ ra đón em [ hebe ]
– Dạ. Àk, còn lá thư này em nhờ chị đưa cho các nhóm của chị Sel [ guigui ]
– EM làm cứ như là sẽ mãi mãi từ dã nơi này ko bằng, chẵng lẽ em ko định quay về đây thật sao??? [ Arron ]
– Em ko bík [ guigui ]
– Còn nữa em nhờ anh chị một việc cuối cùng [ guigui ]
– Em nói đi [ hebe ]
– Nếu một ngày nào đó wangzi có hỏi về em thì chị cũng đừng cho anh ấy bík chuyện gì cả, lể cả lý do mà em đã ra đi năm trước, được ko chị [ guigui ]
– Đến giờ này mà em còn nghĩ cho cậu ta sao [ hebe bức xúc ]
– Dù sao thì người có lỗi cũng là em mà chị, chị giúp em nha, cả anh Arron nữa [ guigui ]
– Ừk, chị bík rồi, nhưng chị nói trước sẽ ó một ngày chị ko kiềm nỗi tức giận mà cho cậu ta một trận đấy, đến lúc đó em đừng có can ngăn chị [ hebe ]
– Cả anh nữa, cứ nhìn mặt tên nhóc đó là anh đã muốn đánh rồi [ Arron mặt hầm hầm ]
– Tùy anh chị thôi, có lẽ đến lúc đó thì em đã ko còn xuất hiện trước mặt anh ấy nữa rồi [ guigui ]
– ………… [ chẳng bík nói gì hơn, hebe và Arron đành im lặng ]
– Thôi anh chị mau ăn đi, thức ăn nguội hết rồi này [ guigui quệt nước mắt và mỉm cười ]
– ừk, phải ăn chứ, ông ngồi xuống ăn đi, đừng đứng đó nữa [ Hebe cũng quệt nhanh nước mắt và kéo tay Arron ngồi xuống ghế ]
Guigui, hebe và Arron, cả ba người đều mang những tâm trạng xót xa, đau đớn nhưng lại cố gắng mỉm cười để làm cho đối phương ko phải lo lắng. Sau bữa cớm tối, Arron tạm biệt gui và be rồi quay về nhà. Hiện giờ chỉ còn lại chị em gui, cả hai dắt tay nhau lên phòng guigui……..
– Để chị giúp em xếp đồ [ hebe thấy chiếc vali để cạnh giường nên gọi ý giúp ]
– DẠ [ gui mỉm cười ]
– Guigui này, đến trang trại rồi em nhớ phải tự chăm sóc mình và thường xuyên gọi điện và E mail về cho chị nha chưa [ hebe ]
– EM bík rồi, chị đừng lo lắng gì cho em cả. [ guigui ]
– Em định ở bao lâu??? [ hebe ]
– Đến khi nào em thật sự cảm thấy thoải mái thì em sẽ quay về Anh [ guigui ]
– Vậy là em ko trở lại đây nữa [ hebe ]
– Nếu ko có việc gì ngoài ý muốn thì em cũng ko còn lý do gì để về nữa [ guigui ]
– Vậy còn wangzi thì sao, hai năm rồi em cũng chẳng thể wên được cậu ta, vậy lần này ra đi em sẽ làm thế nào [ hebe ]
– Em ko thể wên wangzi được và em sẽ giữ mãi hình ảnh anh ấy trong tim mình [ guigui bật khóc ]
– Tội nghiệp em gái chị, chị xin lỗi vì đã ko làm đưcợ gì cho em [ hebe ôm lấy guigui khóc cùng cô ]
– ko đâu, chị đã làm cho em rất nhiều việc rồi, cả anh Arron cũng vậy, đối với em hai người rất quan trọng và em mong chị và anh Arron sẽ hạnh phúc [ guigui buông hbe ra và nhìn cô chân thành]
– hạnh phúc??? [ hebe ngơ ngác ]
– Em tin là từ lâu chị đã bík anh Arron có tình cảm với chị và cả chị cũng vậy, chị cũng rất ỵêu anh ấy mà đúng ko??? Chỉ là hai ngừơi ko bík cách bày tỏ thôi [ guigui như xoáy vào tim hebe ]
– Chị……[ hebe ấp úng ]
– Từ khi chị em mình sang Anh đến nay, anh Arron luôn ở bên cạnh chúng ta, anh ấy luôn xuất hiện khi chúng ta cần. Chị bík ko đã có lúc em đã mơ hồ mà nói rằng anh ấy chính là wangzim vì lúc nào anh ấy cũng xuất hiện trước mặt em và luôn bík em đang nghĩ gì, nhưng rồi em lại nhận ra rằng người anh ấy yêu thật sự chính là chị, anh ấy giúp đỡ em vì em là em gái chị và vì anh ấy cũng xem em như em gái của mình. Nhưng đối với chị anh ấy có cách đối xử rất đặc biệt [ guigui phân tích ]
– Đặc biệt gì chứ??? Lúc nào gặp chị hắn ta cũng tìm cách làm chị nổi giận [ hebe bĩu môi ]
– Đó chính là điều đặc biệt. Chị thử nghĩ xem tại sao đối với em, đối với mọi người anh ấy đều có những thái độ rất dịu dàng, chu đáo nhưng chỉ riêng đối với chị thì anh ấy lại luôn cáu gắt, tìm cách làm chị nổi giận [ guigui ]
– Vì hắn ta ko ưa chị chứ sao [ hebe ]
– Ko đâu, đó là vì anh ấy muốn chị luôn chú ý đến anh ấy, luôn nhớ về anh ấy và chỉ có anh ấy mà thôi. Đây cũng là điều cuối cùng mà em mong chị có thể thực hiện giúp em, hãy đến với anh ấy. EM mong anh chị sẽ hạnh phúc [ guigui ]
– EM đừng nói nữa, em nói cứ như là chị em ta sẽ ko gặp nhau nữa ko bằng, đợi đến lúc em trở về Anh nhất định anh chị sẽ theo em mà [ hebe ]
– Chị àk, hãy suy nghĩ những điều em nói. Mà thôi tối nay chị ngủ cùng em nha, lâu rồi chị em mình ko ngủ chung [ guigui ]
– ừk chị cũng định nói vậy đấy [ hebe mỉm cười ]
Hai chị em cùng nằm trên chiếc giường nhỏ xinh, cùng hồi tưởng chuyện xưa và nói ko bík bao nhiêun là chuyện trên trời dưới đất cho đến lúc cả hai mệt mỏi và thiếp đi, trong cơn ngủ say hại chị em vẫn choàng tay ôm chặt nhau như sợ rằng nếu buông tay ra họ sẽ khó mà gặp lại nhau…………..trời tờ mờ sáng, sương sớm còn chưa tan hết và đọng lại trên những tán lá dưới sân vườn, hebe vươn vai tỉnh giấc và khẽ nhìn guigui ngủ, miệng thì mỉm cười nhưng ko bík sao lại có những giọt nước mắt đang rơi, hebe bước xuống giường làm vệ sinh cá nhân và lăn vào bếp làm bữa sáng……..