Lại Kết Hôn Làm Vợ Chồng

Chương 25


Đọc truyện Lại Kết Hôn Làm Vợ Chồng – Chương 25

Đông đi hạ tới, ngày ngày đều là cảnh sắc tươi đẹp, Chu Văn Kỳ đã có thai tháng thứ tám, thường vuốt bụng rồi nói chuyện với đứa nhỏ, hy vọng đứa nhỏ sẽ ra ngoài chơi vào mùa thu, nếu như khi cô ở cữ vào lúc khí trời nóng bức thì sẽ rất khó chịu.

Đáng tiếc bảo bối của cô rất có chủ kiến, lại muốn ra ngoài trước thời gian, vì vậy trở thành sinh non, mà hai mẹ con đều bị không ít tội.

Buổi sáng hôm đó không khác gì so với ngày bình thường, Lôi Dực ra cửa chạy bộ, thuận tiện mua bữa sáng trở lại, đang thay quần áo chuẩn bị đi làm, chợt nghe thấy vợ nói: “A Dực, em giống như muốn sinh, có nước chảy ra…”

Lôi Dực đang đeo caravat hoàn toàn bị ngây dại, còn có hơn một tháng mới đến ngày sinh dự tính, bây giờ liền sinh không phải là rất nguy hiểm sao? Đứa nhỏ không nghe lời này, tại sao có thể hành hạ mẹ mình như vậy?

“A Dực, anh có nghe được lời em nói hay không?” Chu Văn Kỳ cau mày nhìn về phía chồng, đầu gỗ này biến thành tảng đá rồi à?

Anh rốt cuộc cũng lấy lại được tinh thần, vứt cà vạt sang một bên, tiến lên cầm lấy bả vai cô. “Anh đỡ em đứng lên… Không, anh ôm em được rồi!”

“Anh trước đem cái túi đồ trên bàn đó đeo lên lưng, tất cả đều ở bên trong, tiếp theo đỡ em đi đến thang máy là được.” Vì để ngừa vạn nhất, cô đã đem tất cả đồ dùng cần thiết cho vào một cái túi đeo lưng, có thể để cho anh rất dễ dàng đeo ở trên lưng.

“Vạn nhất thang máy bị hỏng thì sao?” Trong đầu anh chợt hiện lên rất nhiều nguy cơ, trước kia thế nào lại không nghĩ đến? Thiệt mình còn là ông chủ của công ty vệ sĩ!

Xem ra người ba ba tiêu chuẩn đã bị hoảng sợ đánh rớt, Chu Văn Kỳ cười khổ một tiếng, thử phân tích cho anh nói: “Chúng ta ở lầu mười một, anh cảm thấy em có thể đi xuống sao? Anh ôm em đi xuống lầu cũng quá chậm, nếu như bị ngã mới là hỏng bét.”

“Được rồi, chúng ta liền đi thang máy.” Anh quyết định mua một cái phòng mới, vị trí phòng mới nằm ở lầu một, thang máy của nhà cao tầng bây giờ quá nguy hiểm.

“Anh gọi điện thoại cho ông nội và ba mẹ, bảo bọn họ có rảnh rỗi thì đến bệnh viện, em cũng không biết sẽ sinh trong bao lâu.”

“Anh lập tức đi gọi điện.” Vài ba lời nói rõ tình huống, Lôi Dực cầm lên túi đeo lên lưng, rồi đỡ vợ ra cửa.

Lúc lái xe đi đến trước cửa bệnh viện, một đường thuận lợi không có chướng ngại, lòng bàn tay của Lôi Dực lại toát ra mồ hôi, cho đến bây giờ anh cũng chưa từng cảm thấy lái xe lại khó như vậy, đường xá xa như vậy, nhịp tim còn đập mãnh liệt hơn so với lần đầu học lái xe.

Chu Văn Kỳ sinh lần này chính là cả ngày, cho đến sáng sớm ngày hôm sau mới sinh ra một bé trai, bởi vì sinh non nên nhất định phải vào lồng giữ ấm, do các y tá tự mình chăm sóc.

Nghe được tin tức sinh non, tất cả mọi người đều đau lòng chạy đi nhìn bảo bối nhỏ, chỉ có Lôi Dực ở lại chăm sóc vợ, tình huống của cô coi như là tốt hơn so với đứa nhỏ, thuốc tê vừa hết thì tỉnh lại.


“Kỳ Kỳ, cám ơn em… Là con trai, đứa con đầu tiên của chúng ta.” Anh cầm bàn tay bị ướt vì mồ hôi của cô lên, tuyệt không để ý hôn xuống.

“Bé đang ở đâu? Em muốn nhìn một chút.” Phía trước bọn họ cố ý không làm kiểm tra suy đoán giới tính của đứa nhỏ, chính là hy vọng thuận theo tự nhiên, con trai hay con gái cũng đều là bảo bối.

“Bây giờ còn chưa được, bé sinh non nên ở tại phòng chăm sóc đặc biệt, nhất định phải dùng lồng giữ ấm để bảo vệ, anh mới vừa đi xem qua, nho nhỏ nhưng là rất biết khóc, khí lực không nhỏ chút nào.

“Như vậy a, bình an là tốt rồi.” Trong lòng cô không còn lo lắng gì nữa, nhớ tới một bài viết trên tạp chí, phụ nữa vừa sinh con xong là thời cơ làm nũng tốt nhất, cô không ngại cũng tới áp dụng một chút. “Anh phải dẫn em đi Maldives…”

“Tốt, chờ thân thể em khôi phục chúng ta sẽ đi.”

“Anh phải mua quần áo mới cho em, không thể giống như bọn họ, chi lo đứa nhỏ không quan tâm đến em.” Cư nhiên không có tới nhìn cô, món nợ này cô nhớ.

“Không có mụ mụ nào có đứa nhỏ? Đương nhiên là lấy em làm trọng, em muốn mua cái gì liền mua cái đó, anh làm thẻ tín dụng cho em xoát.”

“Có phải hay không vì em sinh con trai…. Mới đối tốt với em như vậy?”

“Kỳ Kỳ, anh…” Những lời anh có thể nghĩ ra anh đều nói hết rồi, cô còn phải tiếp tục tôi luyện anh sao?

Ai ngờ cô lại cười, có lẽ là bộ dáng ngây ngốc của anh lấy lòng cô, để cho cô cười phát ra từ nội tâm, còn nháy mắt với anh nói: “Em nói giỡn với anh, không cần khẩn trương.”

“Ừ, anh không khẩn trương.” Canh giữ ở bên ngoài phòng giải phẫu mới thật sự là hành hạ, cô sinh bao lâu anh liền khẩn trương bấy lâu, còn từng suy nghĩ có cần đi truyền nước biển hay không.

“Mọi người đi xem đứa nhỏ nhớ phải chụp ảnh, đúng rồi, anh đã nghĩ tên cho con chưa?”

“Ông nội nói muốn tự mình đặt tên…” Lôi Dực không dám nói ra rằng ông nội đã sớm nghĩ được tên, mà cái tên đó có thể sẽ kích thích đến phụ nữ vừa sinh xong, vẫn là chờ cô hết cữ rồi nói.

“Cũng tốt, ông nội nhất định sẽ rất dụng tâm.” Ông nội Lôi có mong đợi rất lớn với chắt trai, còn nhiệt tình hơn so với ba mẹ cô mong đợi cháu ngoại, cô tin tưởng ông nội sẽ có ý kiến hay, giống cái tên Lôi Dực này cũng không tồi.


Lôi Dực trong lòng điên cuồng đổ mồ hôi lạnh, cô gắng suy nghĩ cách giải quyết. “Cái đó…. Chúng ta lấy nhũ danh cho đứa nhỏ, như thế nào?”

“Nhũ danh a… Liền giao cho anh, làm ba ba thì phải có ý thích trách nhiệm.” Cô mới vừa sinh xong cũng không có lực, dĩ nhiên là anh phải làm thay.

“Không thành vấn đề, anh hôm nay sẽ nghĩ ra được, em chờ.”

Thật sâu mệt mỏi dâng lên, Chu Văn Kỳ nhắm mắt lại để cho mình nghỉ ngơi, tâm tình không hoảng hốt cũng không nôn nóng, bởi vì cô có chồng chân thành yêu thương và người nhà quan tâm, hơn nữa cô rất có lòng tin với bản thân mình, đời này cô sống nghiêm túc mà hưởng thụ, sợi dây số mạng khắc vào trên tay mình, chỉ cần nắm chặt là được rồi.

Hồi cuối.

Thời gian trôi mau, đã ba năm trôi qua kể từ khi Chu Văn Kỳ sống lại, đi tới dân quốc năm một trăm náo nhiệt này.

Trăm năm được nói là Bách niên hòa hợp, dường như cũng là yêu, kết hôn và mang thai vào năm tốt nhất, trừ minh tinh và danh nhân đuổi theo phong trào, cũng có không ít dân chúng cũng thịnh hành, tiệm cơm và tiệm áo cưới cũng kiếm được lợi nhuận gấp đôi. Vào đêm thất tịch này, một ngày lễ đã bị thương nghiệp hóa, nhưng vẫn có rất nhiều tình nhân nguyện ý cổ động, mua hoa tặng quà mời ăn cơm, phối hợp với hoạt động giật tiền của thương nhân.

“Không mang Tiểu Công ra ngoài giống như là lạ.” Chu Văn Kỳ tay trái dắt chồng, tay phải lại cảm thấy trống trơn.

Lôi Công là đứa nhỏ thứ nhất của bọn họ, bởi vì sinh non một lần ở tại phòng chăm sóc đặc biệt, thật may là sau khi xuất viện được điều dưỡng tốt, hiện tại cũng khỏe mạnh hơn so với đứa nhỏ cùng lứa, Chu Văn Kỳ thế nào cũng cảm thấy không yên tâm về đứa nhỏ, thỉnh thoảng tách ra cũng cảm thấy không tha.

Vì để có nhiều thời gian chăm sóc đứa nhỏ hơn, hiện tại cô chỉ tiếp mấy khách quen, lúc rảnh rỗi thì viết ý kiến của mình, lại có nhà xuất bản tìm cô muốn ra sách nói về tạo hình, có lẽ là vô tâm trồng liễu liễu thành cây đi.

Lôi Dực nhìn vợ mang thai ba tháng bụng còn chưa lộ rõ, trêu ghẹo nói: “Ba mẹ sẽ chăm sóc tốt Tiểu Công, dù sao trong bụng em còn có một, tùy thời đều có đứa nhỏ bồi em.”

Lôi Công hiện tại mới hơn một tuổi, vốn là bọn họ cũng không muốn nhanh như vậy đã mang thai đứa thứ hai, ai ngờ thời điểm đi Maldives bổ sung tuần trăng mật, nhất thời lãng mạn liền ở đêm trăng trên bờ biển làm chuyện tốt, vừa không có mang bao cũng không uống thuốc, nghĩ rằng không phải là thời kỳ nguy hiểm nên cũng cho qua, ai ngờ sau khi trở lại Đài Loan cô liền phát hiện mình có thai, tính toán thời gian thì chính là ở trên đảo sản xuất được, không thể không nói là một vui mừng ngoài ý muốn.

Bọn họ đã nghĩ xong tên cho lão nhị, nếu địa điểm sản xuất ở Maldives, vậy con gái liền gọi Lôi Phù, con trai gọi là Lôi Phu, bởi vì cái tên Lôi Công (tên đứa con trai đầu tiên của hai người) đã đủ sét đánh, vạn vạn không thể lại để cho ông nội Lôi đặt tên, đến lúc đó bất kể là anh em trai hay là anh em gái, hợp lại chính là công phu có nhiều thú vị.

Tên của Lôi Dực là ba anh đặt cho, năm đó ông nội Lôi cũng từng muốn tham gia, thật may là không có thành công, nếu không cũng không biết là bị đặt cho cái tên gì, bởi vì ba của Lôi Dực tên là Lôi Điện!


“Coi như anh biết nói, hừ.” Cô hờn dỗi trợn mắt nhìn anh một cái, người đàn ông này bản lĩnh của miệng càng ngày càng lợi hại, cũng không biết là tốt hay là xấu. Bất quá đối với người ngoài anh vẫn luôn trầm mặc, hơn nữa ở trước mặt phụ nữ xa lạ sẽ giống như người câm, sự kiện của Đinh Phiên Phiên đã cho bọn họ một bài học sâu sắc, nợ hoa đào so với nợ gì cũng kinh khủng hơn, chọc gấu chọc hổ ngàn vạn lần đừng chọc đến người tìm tra.

Nghe nói Đinh Phiên Phiên ở nước Mỹ coi trọng một người đàn ông tên là Đinh Duệ, lần nữa khởi xướng hành động ma quỷ bắt cóc cầu tình yêu, cố tình đối phương lại có bối cảnh hắc đạo hùng hậu, một khi trêu chọc vào cũng không phải cứ giải thích là có thể xong việc, hiện tại nhà họ Đinh gấp đến sứt đầu mẻ trán, không có biện pháp thu diện cục diện rối rắm thay Đinh đại tiểu thư, mắt thấy sự nghiệp nhà mình đều phải bồi thường vào.

Mỹ nữ ( Đinh Phiên Phiên quả thật được coi là mỹ nữ, chẳng qua là tương đối điên cuồng) và giang sơn (tài lực của nhà họ Đinh ở nước Mỹ cũng không thể coi thường) đều có thể đắc thủ, làm cho người ta không thể không bội phục thủ đoạn của người đàn ông kia, ngay cả Đinh Phiên Phiên cũng ăn được, khẩu vị cũng không phải là nặng bình thường.

Về phần tiện nam La Kiến Lương kia, nghe nói ở trong tù được mấy đại ca coi trọng, La mỗ vóc người nhã nhặn tuấn tú, quả thật là có tiềm chất làm tiểu thụ, hi vọng hắn có thể ứng phó được, hoa đào quá nhiều cũng là một loại khốn cùng, nếu như hắn có thể được đại ca trong đại ca bao nuôi, cũng không cần lại phải tân tân khổ khổ đi lừa gạt tiền.

Lôi Dực nhìn vợ giống như đang ngẩn người, siết chặt bàn tay của cô hỏi: “Muốn đi đâu ăn cơm? Anh đã đặt bàn ở nhà hàng, nếu như em không thích, chúng ta có thể đi nơi khác.”

“Dĩ nhiên là nghe lời anh, anh có lòng như vậy, em nào dám không theo?” Cô rất hài lòng về điểm này ở anh, không giống như trước đây tùy cô quyết định, bất quá nếu như cô có ý kiến, anh vẫn sẽ lấy ý kiến của cô làm chủ.

Hai người tay trong tay đi ở trên phố náo nhiệt, một cô gái vẻ mặt tươi cười đi tới, khom lưng nói với bọn họ:”Tiên sinh, tiểu thư, lễ tình nhân đêm thất tịch vui vẻ, mời tham khảo một chút!”

“Tốt, cám ơn.” Chu Văn Kỳ không chút do dự nhận lấy truyền đơn, mỗi lần nhìn thấy người phát truyền đơn, cô cũng sẽ nói cảm ơn rồi nhận lấy, dù sao cô cũng đã từng trải qua, hi vọng có thể giúp bọn họ một chút.

Nghĩ đến kiếp trước cô vẫn sẽ có chút hoảng hốt, không biết đó là mơ hay là thật? Có lẽ bởi vì sống lại quá lâu, cuộc sống mới từng chút từng chút lấp đầy lòng cô, chuyện cũ trước kia ngược lại không còn rõ ràng nữa.

Lôi Dực nhìn truyền đơn trong tay vợ mình, chợt linh cơ vừa động nói: “Đúng rồi, chúng ta chưa có chụp ảnh cưới, chỉ có chụp chung với đại gia ở hỉ tiệc, em có muốn chụp bù hay không?”

“Ừ… Chờ em sinh xong rồi hãy nói, còn phải lấy lại dáng người.” Cô năm nay hai mươi năm tuổi, số tuổi sinh con coi như là sớm, thời gian khôi phục cũng tương đối nhanh, y theo cá tính nghiệp dư của cô, sinh sớm tốt sớm, tránh cho lưu lại tình thương của mẹ bơi vòng.

“Tiệm này thì ở phía trước, chúng ta đi xem một chút cũng tốt, em có thể từ từ chọn.” Anh biết vợ mình có hứng thú với chuyện đó, chụp ảnh cưới có thể làm các loại tạo hình, đương nhiên là muốn cho cô tận hứng.

“Chúng ta sẽ giả làm vị hôn phu vị hôn thê, ôn lại cảm giác trước khi kết hôn một chút.”

Hai người đi vào cửa hàng áo cưới, Chu Văn Kỳ lập tức ngây ngẩn cả người, đời trước cô từng làm việc ở cửa hàng này, không đúng, công việc của cô chẳng qua chỉ là ở trên đường phát truyền đơn, cùng chụp ảnh áo cưới không có quan hệ. Bọn họ trong lúc đó vô tình đi tới cửa hàng áo cưới này, cũng là lấy thân phận khách hàng, là số mạng đùa giỡn với cô hay sao?

Lôi Dực mở ra một quyển album cho vợ xem qua, lại phát hiện cô không chuyên tâm. “Không thấy thích lễ phục?”

“Chọn quá nhiều, hoa mắt hỗn loạn.” Cô đem mình kéo trở lại thực tế, người đàn ông bên cạnh mới là đối tượng mà cô phải quan tâm.


“Không vội, chúng ta còn có rất nhiều thời gian có thể chọn, anh muốn chụp ngoại cảnh ở bờ biển, em thấy như thế nào?”

“Bờ biển?” Cô lập tức nghĩ đến đứa bé trong bụng, nhướn mi hỏi: “Anh lại muốn làm cái chuyện tốt gì?”

Anh chỉ mỉm cười, nghĩ đến ánh trăng như nước trên đảo ngày đó, thì ra là trong cơ thể anh cũng có tế bào lãng mạn, có cơ hội nhất định phải ôn lại một lần, không, một lần có lẽ không đủ, ít nhất phải hai lần, ba lần…

Đêm thất tịch đương nhiên là không thể uổng phí, bọn họ ở trong phòng bao của nhà hàng ngọt ngào xong rồi về nhà, bởi vì Chu Văn Kỳ có thai, nên chỉ có thể áp dụng phương thức ‘trình tự không phải bình thường’, dịu dàng mà tỉ mỉ lấy lòng đối phương, sau từng trận thở dốc và rên rỉ, mùi hương của nam nữ quyện vào một chỗ, không nồng không nhạt vừa đúng nhiệt độ kích tình.

“Kỳ Kỳ, anh yêu em.” Anh hôn nhẹ lên đôi môi hơi sưng của cô, anh thích thân thể lúc mang thai của cô, đặc biệt nhạy cảm còn đặc biệt hấp dẫn, mỗi lần thấy phản ứng lúc động tình của cô, tôn nghiêm phái nam của anh sẽ lấy được thỏa mãn lớn lao.

‘Em cũng yêu anh, kiếp sau em vẫn muốn kết hôn với anh…” Tình yêu của cô với anh lúc bắt đầu là vì ân tình, vì báo đáp anh kiếp trước đã xả thân cứu giúp, cô nguyện ý cả đời làm người phụ nữ của anh, nhưng cô quên câu nói lâu ngày sinh tình, mặc dù ít đi quá trình phong hoa tuyết nguyệt, cô vẫn từng chút từng chút một yêu anh, hơn nữa yêu cam nguyện, yêu vui mừng.

Đời trước bọn họ cũng là vợ chồng, chẳng qua là cô không quý trọng, đời này bọn họ hữu duyên lại làm vợ chồng, cô trừ quý trọng càng thêm là chân chính phải có.

“Tốt, vậy kiếp sau anh làm phụ nữ.”

“Anh làm phụ nữ? Vậy em cũng không nhất định sẽ như vậy, em mới không muốn làm đàn ông, quần áo và kiểu tóc của đàn ông quá nhàm chán.” Nói giỡn, cô thích trang điểm như vậy sao có thể làm đàn ông?

Nhìn bộ dáng chồng cô bây giờ một chút, cô cũng cải tạo anh đã bao lâu, anh vẫn chưa đổi được bản sắc đầu gỗ vốn có, vì vậy cô kiên quyết hủy bỏ loại giả thiết này.

Anh không nghĩ tới có lòng tốt lại biến thành lý do bị ghét bỏ, lập tức đổi lời nói nói: “Em muốn lam phụ nữ, anh cứ tiếp tục làm đàn ông, vậy kiếp sau chúng ta còn có thể lại kết hôn chứ?”

“Ừ, xem biểu hiện của anh…” Cô miễn cưỡng duỗi thắt lưng, cố ý cọ xát ở trước ngực anh.

Anh nuốt một cái nước miếng, anh thành tâm thành ý đề nghị. “Có mệt hay không? Anh giúp em xoa bóp.”

‘Nếu như anh còn chưa mệt mỏi.” Cô nói kiểu có cũng được mà không có cũng chẳng sao, nhưng ánh mắt lại kiều mỵ như điện.

“Anh không mệt, yêu em làm sao sẽ mệt mỏi?” Bất kể là cô theo như anh hay là anh theo như cô, cuối cùng vẫn là nhiệt tình triền miên, anh chính là dù mệt mỏi cũng sẽ tự đọng sạc điện, so với năng lượng mặt trời còn lợi hại hơn.

Trên giường lớn khăn trải giường đã sớm xốc xếch, nhịp yêu lần nữa nhộn nhạo, ở nơi này ban đêm thuộc về tình nhân, Ngưu Lang và Chức Nữ cũng đã lăn lộn ở cùng một chỗ, nam nữ hồng trần nào có thể lại bỏ quan thời gian tốt nhất?”

Hoàn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.