Đọc truyện Lạc Trần – Chương 99:
Nhưng mà Huyết Vương vẫn không có dấu hiệu thanh tỉnh, thậm chí lực tấn công trên tay còn tàn nhẫn hơn.
Liên Tư Vũ nhíu mày, dùng tích phân của mình mua một bình mê dược từ chỗ Tiểu Thiên Sứ , phất qua mặt An Duy Tư.
Quả nhiên thuốc mê của hệ thống có khác, An Duy Tư hít phải một chút liền ngất xỉu.
Liên Tư Vũ thuận tay đỡ người vào lòng, sau đó vẫn còn có chút tâm niệm nhiệm vụ phụ tuyến nên y quan sát xung quanh một chút.
Còn tốt, nam phụ số hai và nữ chính cách đó không xa.
Cũng không biết logic của tác giả ở đâu, một người bình thường như Ngải Diệp Diệp vậy mà chưa bị đám huyết tộc điên loạn dẫm chết, quả nhiên hào quang của nhân vật chính thực mạnh mẽ.
Trong đầu vụt qua nhiều suy nghĩ,nhưng động tác trên tay Liên Tư Vũ không chút chậm trễ, một bên dìu nam chính, một bên chạy qua chỗ nam phụ số hai, sau đó ném thuốc mê qua.
Nam phụ số hai ngất xỉu tại chỗ,sau khi nam phụ bị huyết tộc mất lý trí dẫm đạp vài lượt thì được nữ chính nâng người đi.
Liên Tư Vũ cũng dẫn mục tiêu nhiệm vụ ra khỏi cái nơi quầy ma loạn vũ này.
Nhưng mà Huyết Vương là đối tượng mà huyết săn nhìn chằm chằm, vậy nên khi Liên Tư Vũ bay không lâu thì phát hiện đằng sau có người đuổi theo.
Mang theo một nam nhân cao gần mét chín, Liên Tư Vũ thực khó khăn mà tránh né mấy viên đạn đặc chế kia, trong lòng nhanh chóng tính toán lộ tuyến để thoát thân.
Nếu nhớ không nhầm thì…
trong vườn hoa của cung điện có một hồ sen nhỏ, quan trọng là bên trong hồ sen có thông đạo khác.
Lộ tuyến của Liên Tư Vũ rất chính xác, không lâu lắm thì đến vị trí của hồ sen, rồi nhảy xuống.
“Bùm…”
Nước văng tung tóe , che đi tung tích của hai người.
– Tìm!
Những huyết săn trên bờ cũng không chần chờ, lập tức nhảy xuống nước.
Nhưng bọn họ không biết, tất cả đều nằm trong tay Liên Tư Vũ.
Khi bọn họ tiếp xúc với nước trong hồ, bọn họ bị nước kéo xuống, ngạt thở đến chết.
Kỹ năng ngự thủy của y không phải hạng thường, dòng nước nhìn như dịu dàng, thực chất lại bá đạo mà siết chặt huyết săn , chưa đến mức khiến bọn họ chết ngay lập tức ,nhưng nếu không thoát ra khỏi dòng nước, bọn họ sẽ không thể thở tiếp.
Liên Tư Vũ không quan tâm tình hình của mấy huyết săn, y quan tâm tình trạng của An Duy Tư hơn, bởi vì y còn chưa quên, Huyết Vương không biết bơi.
Với việc Huyết Vương không biết bơi, Liên Tư Vũ biểu thị mình rất bất ngờ đó!
-Phù…
Thông đạo trong hồ sen thông với một hồ nước khác , nhưng hồ nước này ở ngoài cung điện của Huyết Vương, trong cốt truyện, hai nhân vật chính mang theo thuộc hạ trung tâm từ nơi này đi vào cung điện, bất ngờ tập kích.
Nhưng mà do y nôn nóng, thế là con đường này bị bại lộ rồi !
Cánh tay và eo có điểm đau đớn , Liên Tư Vũ nhìn xuống, không ngoài dự đoán khi thấy hai chỗ kia có vết thương rất sâu.
Lại nhìn Huyết Vương, hắn bị thương cũng không kém a…
Bị thương lại bị ngâm nước, đêm đó Huyết Vương hoa hoa lệ lệ phát sốt.
Liên Tư Vũ giật giật khóe miệng, kịch bản tuy rằng đã không có nữ chính, nhưng mà vẫn chạy như bình thường a.
– Khụ khụ khụ…
Huyết Vương phun ra vài ngụm nước, nhưng vẫn không tỉnh.
Liên Tư Vũ rối rắm một chút, sau đó nghĩ thân thể này cũng chẳng phải thân thể thật sự của mình, nên áp lực tâm lý cũng không nhiều lắm, y dùng hai tay bưng má Huyết Vương, hôn xuống…
Nhìn thì tưởng hôn, chứ thực tế Liên Tư Vũ chỉ hô hấp nhân tạo thôi.
Nhưng có lẽ vì y không phải nữ chính, cho nên kỹ thuật không tốt , hô hấp nhân tạo cho người ta nhưng người ta chẳng có chút dấu hiệu tỉnh lại…
Liên Tư Vũ từ bỏ, y mâm mê môi một chút, sau đó nhìn người dưới thân.
À, bởi vì muốn hô hấp nhân tạo nên tư thế có chút ám muội…
Liên Tư Vũ tìm kiếm hang động trong cốt truyện, sau đó đem người nâng vào.
Tác giả của Huyết Sắc Tường Vy rất biết cách tạo không gian riêng cho nam nữ chính a, chỉ là bây giờ bị y chiếm tiện nghi rồi.
Liên Tư Vũ xé y phục thành vải mỏng, quấn quanh vết thương của An Duy Tư, may mà y bình thường vẫn mặc áo choàng nên có cái để xé chơi.
Cẩn thận quấn cho người kia, đến khi vết thương đã không lộ ra thì Liên Tư Vũ mới tùy tiện nhặt vải thừa qua loa quấn vào vết thương của mình.
[Túc Chủ! Người thực quan tâm mục tiêu nhiệm vụ! Làm ta thực cảm động!]
Với câu khen ngợi của Tiểu Thiên Sứ, Liên Tư Vũ không để tâm.
Nếu thực sự quan tâm.
Y sẽ dùng tích phân mua thuốc cho An Duy Tư, chứ không phải dùng chút vải băng bó cho hắn.
Liên Tư Vũ đổi bật lửa từ chỗ Tiểu Thiên Sứ, sau đó nhóm lửa sưởi ấm.
Liên Tư Vũ nhắm mắt tựa vào vách động, ngủ một giấc.
Vết thương trên tay và eo trực tiếp bị Liên Tư Vũ bỏ qua, dù có đau nhưng cũng không chết, y không quan tâm.
Tiểu Thiên Sứ thấy tính cách vô tâm của Liên Tư Vũ, trong lòng hơi trầm…
“Thực không biết chăm sóc bản thân, quả nhiên giống như a cha và phụ thân nói, Liên bá bá cần Thương thúc thúc ở bên cạnh chăm sóc, nếu không với tính cách này, có ngày y chết cũng không hay mất…
”
[A!]
Đôi mắt Tiểu Thiên Sứ chợt mở to, nó phát hiện nó quên đổi tên cho Thương Huyền thúc thúc rồi ! Bây giờ Thương Huyền thúc thúc vẫn giữ cái tên An Duy Tư…
Hic hic…
Vị diện sau nhất định phải sửa lại!
Không thì Liên bá bá không nhận ra thúc ấy mất!
.