Đọc truyện Lạc Trần – Chương 101101:
Thiên Đằng Chết là một phó bản cấp 8, quái nơi này là những thiên sứ bị gãy cánh.
Cố sự của nơi này thì không ai biết, dù sao khi phát hiện thì tất cả Thiên Sứ đều bị đông thành đá, cánh bị gãy, khi có người vào thì tượng đá sống lại, tấn công những sinh vật dám xông vào lãnh địa thần thánh này.
Thiên Đằng Chết là một cung điện của các Thiên Sứ,nhưng trải qua một trận chiến đẫm máu và thời gian phủ bụi, nơi này đã hoang tàn đến mức không chịu nổi.
Cây cầu nối liền hai cung điện, cung điện bên trái tan hoang, cung điện bên phải xám xịt, không có sinh vật nào có thể bước qua.
Ba người vừa truyền tống đến cây cầu thì Thiên sứ gãy cánh trong cung điện bên trái đã cảm nhận được, lớp đá cứng rắn từ từ nứt ra, lộ ra “Thiên Sứ” bên trong.
Thiên sứ vậy mà có con ngươi và đuôi của ác ma.
Mấy thiên sứ này chỉ là sinh vật cấp 3, rất nhanh 3 người liền giải quyết xong chúng nó.
Con boss cấp tám vẫn đang bị hóa đá trên chủ tọa, tay cầm một quyền trượng tỏa hào quan, đầu có thánh quanh sáng rọi, không có con ngươi và đuôi ác ma.
“Rắc rắc…”
Đá từ từ nứt ra, giống như bị chọc giận, toàn thân boss đều tỏa ra sự khó chịu và lạnh lẽo.
Đôi cánh trắng muốt cũng tỏa ra ánh sáng nhỏ.
Liên Tư Vũ và Âu Mẫn đều khoanh tay, không có ý muốn công kích.
Số 6 vừa nhìn liền hưng phấn, lao vào tấn công boss.
Thuộc tính quang minh của Thiên Sứ không có lực tấn công lớn, nhưng vết máu lại cực khó lành, nhất là khi máu của boss còn 5% boss sẽ cuồng bạo, chiêu cuối “Thánh quang chiếu sáng” Không phải là một nhân loại cấp 8 bình thường có thể đỡ.
Thời khắc mấu chốt Âu Mẫn liền ra tay ngăn cản chiêu chí mạng này.
Liên Tư Vũ mím môi, không biết là vui hay bực.
Số 6 cũng không nói “không cần ngươi giúp” hay “cảm ơn” này nọ, gã chỉ nhìn Âu Mẫn một cái, sau đó nói với hai người.
– Manh mối có ba chữ ” Thiên sứ vũ”, chúng ta phải vặn cánh của thiên sứ này xuống à?
Số 6 nhìn thi thể boss dưới đất, qua 10 phút nữa sẽ tan thành dữ liệu, ngẩng đầu nhìn hai người.
– Các ngươi làm đi, rất dơ.
Âu Mẫn bình thản lùi ra một chút.
Khóe mắt Liên Tư Vũ giật giật.
So ra số 6 có trách nhiệm hơn, thật sự đi vặn cánh cửa thiên sứ boss xuống.
Đôi cánh trắng muốt dính máu, có loại thê mỹ khó hiểu.
– Tàn bạo.
Âu Mẫn ghét bỏ lùi ra sau một chút, phun ra hai chữ.
Tay cầm cách của số 6 cứng đờ.
– Hừ! Ghê tởm chết ngươi!
Số 6 vừa nói vừa ném hai cái cánh dính máu vào người Âu Mẫn.
Âu Mẫn xanh mặt, không dám động đậy.
– Ơ? Không phải chứ?
Số 6 hiển nhiên không nghĩ Âu Mẫn thực sự khiết phích đến mức này, vẻ mặt khinh bỉ đánh giá hắn mấy lượt, nói ra vài lời châm chọc.
Liên Tư Vũ phát thiện tâm, tặng một thẻ “thanh tẩy” cho Âu Mẫn.
Hai người thậm chí còn nghe thấy tiếng thở phào như được cứu rỗi từ Âu Mẫn.
– Thiên Sứ vũ…
Thiên sứ vũ…
Liên Tư Vũ vừa lẩm bẩm vừa ngẩng đầu nhìn trần cung điện.
Bên trên là những họa tiết những Thiên Sứ trong một yến tiệc xa hoa nào đó.
– Là vũ điệu của Thiên sứ mới đúng.
– Hả?
Số 6 nghi hoặc nhìn lên bên trên.
Trong tiệc có các thiên sứ đang nhảy múa, hơn nữa lúc nãy số 6 lấy cánh của thiên sứ nhưng manh mối không phản ứng.
– Bây giờ lấy đâu ra Thiên sứ với chả điệu múa?
Số 6 theo bản năng nhìn những thi thể xung quanh.
– Vào lại đi.
Liên Tư Vũ rời khỏi Thiên Đằng Chết, sau đó vào lại lần nữa.
Hai người khác hiểu ý làm theo.
Lần này cả ba không giết boss, mà nhốt nó trong “Không gian phong tỏa”.
– Làm sao để nó múa đây?
Im lặng.
Đây là một câu hỏi khó.
– Aizzz, Thiên Sứ đại nhân, ngài có thể múa một điệu được không?
Số 6 thử thương lượng.
Boss cao lãnh đập quyền trượng vào không gian.
– Nếu ngươi múa một điệu, ta có thể tha chết cho ngươi.
Số 6 dụ dỗ.
Boss tấn công càng mạnh.
– Nếu không múa ta liền giết chết ngươi!
Số 6 uy hiếp.
Boss phá xong Không gian phong tỏa, không nói hai lời dùng chiêu “Thánh quang chiếu sáng”.
– Ê! Có gì từ từ nói!
Hiển nhiên số 6 đã kéo hết thù hận của boss, nó trực tiếp bỏ qua Âu Mẫn và Liên Tư Vũ, chỉ theo đuổi số 6 thôi.
– Ngu xuẩn.
Chửi thì chửi, Âu Mẫn vẫn ra tay giúp đỡ.
Một chiêu của Âu Mẫn khiến boss ngỏm.
Liên Tư Vũ chẳng để tâm hài kịch của hai người, y đi xung quanh cung điện.
Ngoài những bức họa bên trên ra, xung quanh chẳng có thứ gì dư thừa.
– Các ngươi biết chơi nhạc cụ không?
– Có biết thì giờ cũng quên.
– Tìm người biết tổ đội đi.
Âu Mẫn nói xong liền khoanh tay nhắm mắt, hiển nhiên không muốn đích thân tìm.
Số 6 đưa mắt nhìn Liên Tư Vũ, thấy y cũng không có ý định ra ngoài liền thức thời tự đi.
Đùa sao? Đánh cũng đánh không lại, nói cũng nói không thông, đương nhiên là phải tự thân vận động rồi!
Số 6:…
Bị uy hiếp đã quen, không cần đồng tình.
.