Đọc truyện Lạc Thiên Ký – Chương 59: Lang bày
Chương 59: Lang bày.
Tây Môn Tuyệt mắt như thực kiếm âm trầm mà đạo.
– Trong mắt Tây Môn Tuyệt ta chỉ có kẻ mạnh và kẻ yếu hoàn toàn không có cái gì mà nhân tộc, cái gì mà Yêu tộc. Lạc đạo hữu và Hồng đạo hữu thực sự….. rất mạnh thắng được sự tôn trọng của ta.
– Lạc đạo hữu và Hồng đạo hữu đối nhân hữu lễ là xuất thân danh gia Yêu tộc không phải dã tu không hiểu đạo lý, việc nhân tộc và yêu quốc hợp tác cả ngàn năm đã có tiền lệ chúng ta không ý kiến.
Lệ Hồng Vân môn chủ Thiên Xảo môn cũng có chủ kiến của mình.
Tiếp theo những bàn bạc về vấn đề hợp tác ba bên đều lần lượt được đưa ra bàn bạc và quả thật là khá thuận lợi. Thế nhưng đến màn chiêu đãi tiệc tùng thì Lạc Thiên lại cáo từ mà muốn gặp riêng Tây Môn Tuyệt.
– Tây Môn Môn chủ, vốn dĩ trước khi tới đây ta mang ý nghĩ không quá coi trọng các vị mà tự tay giải quyết cao tầng Tinh Không Môn, Vô Không Môn, Càn Không Môn. Vậy nhưng giờ đây tình báo rõ ràng hơn, với sức mình ta khó mà thành hiện thực. Ngoài ra Tây Môn chưởng môn thắng được sự tôn trọng của ta, ta có ý nghĩ quá phận muốn sâu hơn hợp tác giữa hai môn phái không biết Trưởng môn nghĩ sao.
Tây Môn Tuyệt nhíu mày kiếm suy nghĩ rồi đạo.
– Thiên Xảo Môn là nữ nhân môn, lực chiến kém, thế nhưng cả trăm năm qua chúng ta nương tựa vào nhau. Nếu bảo bây giờ ta gặp Lệ Thiên đạo hữu mạnh mẽ hơn mà kết minh gạt bỏ họ thì thứ cho Tuyệt mỗ không làm được, thất vọng Lạc đạo hữu rồi….
Nói đoạn hắn chắp tay mà rời đi… thế nhưng Lạc Thiên hà hà cười mà cản hắn lại.
– Tây Môn đạo hữu chê cười…. ha ha… xin dừng bước… thật ra là ta đã có mời Lệ đạo hữu tham gia cùng…. chỉ là ta muốn xác minh chút suy nghĩ của đạo hữu vò chuyện còn lại rất quan trọng… kính xin Tây Môn đạo hữu thứ lỗi.
Tây Môn Tuyệt quả thật là người rất ngay thẳng, kiểu cong cong vẹo vẹo của Lạc Thiên hắn cực ghét, nếu không phải tôn trọng Lạc Thiên là cường giả hắn đã bỏ đi rồi… Cũng không chờ lâu Lệ Hồng Vân đã đến, thể theo yêu cầu của Lạc Thiên thì cả ba cùng tiến vào một căn phòng với đầy dãy cấm chế che đậy tiến hành mật đàm.
– Việc thứ nhất Lạc mỗ muốn tiến hành là “ mượn nhờ” sơn môn của Kim Kiếm môn một thời gian. Như hai người cũng biết tuy ba phái chúng ta kết minh nhưng Càn Khí Môn ở quá xa, nếu có đột biến thì căn bản mấy tông môn không thể phản ứng kịp.
– Ta biết rằng để cho môn phái khác tiến vào ở chung là một việc cực khó khăn dễ dẫn đến hiểu nhầm, nhưng Càn Khí Môn tình cảnh rất ác liệt, hiện nay trong 2 vạn dặm chu vi rất loạn, môn phái khá lẻ loi cô độc dễ bị vây công. Mong rằng nhị môn minh hữu giúp đỡ chúng ta xin ra một cái giá như ý.
Ngoài dự đoán của Lạc Thiên đang tính chít chít méo méo chảy máu một hồi thì ngay lập tức Tây Môn Tuyệt phất tay.
– Lạc Đạo Hữu nói phải, tam môn đã kết minh thì gom lại. Muốn đối kháng Tinh Không Môn, Vô Không Môn và Càn Không Môn thì nên tụ lại một chỗ. Thiên Xảo Môn của Lệ môn chủ là nữ nhân môn không thích hợp tiếp đón, nhưng Kim Kiếm Môn không sao, cả đỉnh núi to như vậy chúng ta chỉ có hơn 50 nhân. Chúng ta co lại phòng hộ nhường 1 phần phía đông Sơn Phong cho Càn Khí Tông, thế nhưng quý tông phải tự bố trí cấm chế phòng ngự cho mình.
Rất bất ngờ với tính cách của tên trưởng môn này vậy nên Lạc Thiên cũng chẳng che che lấp lấp nữa mà đạo trực tiếp. Giải thích việc hắn chạy từ Man Hoang Yêu Lâm chi địa đến, việc Ma Tộc xâm lấn trong thời gian ngắn, việc hiên tượng thú triều thường xuyên hơn…. tất cả tạo nên một bức tranh mô tả về nguy cơ chưa từng thấy.
– Vậy nên ta quyết định hướng đi của Càn Khí Tông là Vô Tận Hải. Nơi đây rất gần hải vực nên ta sẽ kiến tạo bến thuyền tạo nên thoái lộ khi Ma tộc xâm lấn. Vì nếu tiến về phía Nam là Trung Nguyên, con đường này quá nguy hiểm vì nó nằm trên hướng tấn công chính của Ma Tộc.
– Tuyệt Mỗ sẽ không đi, ta sẽ cùng môn nhân đối kháng Ma tộc đến cùng, góp một phần sức cho Nhân Tộc.
Tây Môn Tuyệt nắm chặt tay, rang cắn chặt mà rít qua kẽ răng. Thế nhưng Lệ Hồng Vân thì mặt mày trắng bệch.. lắp bắp mà đạo…
– Lạc Đạo Hữu ra biển liệu có…
Lạc Thiên vội khoa tay cản lại mà nói.
– Tây Môn Đạo hữu nghĩa cả, dũng khí khiến Lạc Mỗ hổ thẹn, đường là do người chọn. Nếu lúc đó tình hình có biến thì vẫn có vị trí của nhị vị tông môn trong hạm đội ra biển của Lạc Mỗ. Nhưng giờ chúng ta khoan hãy nói chuyện đó, việc trước mắt là làm sao ứng phó với tình hình đang ngày càng loạn xung quanh, việc của Ma Tộc có lẽ nhanh nhất cũng la mười hai mươi năm….
– Việc tấn công Ngũ Tinh Sơn là bắt buộc đối với Kim Kiếm Môn chúng ta, ở chính phong có Tẩy Kiếm Trì, thiếu nó môn nhân Kim Kiếm môn một bước khó tiến không thể lĩnh ngộ kiếm ý. Nếu được Càn khí Môn hỗ trợ khẳng khái thì ta yên tâm sẽ thành công.
Ít khi thấy Tây Môn Tuyệt vòng vèo như vậy, tẩy kiếm trì với Kim Kiếm Môn mà nói thì quá sức quan trọng. Chính vì thế hắn đã phải cố gắng mà chít chít méo méo mời mọc sự giúp sức của Càn Khí tông, việc này quả thực là làm khó hắn rất nhiều.
– Tây Môn Chưởng môn yên tâm, việc này Càn Khí Môn nghĩa không lui bước. Thế nhưng trước đó ta có thể mượn phi kiếm của chưởng môn vài ngày…. ta muốn tặng ngài một phen tạo hóa….
Tây Môn Tuyệt ngẩn ngơ, Thanh phong kiếm là vật bất ly thân của hân cả mấy chục năm qua, gần như máu thịt tương liên, giờ đây Lạc Thiên hỏi mượn thì Tây Môn hắn quá sức xoắn suýt rồi.
– Không biết ý Lạc đạo hữu là….
– Tiếp theo đây sẽ là chiến tranh trường kì, chiến lực cao đoan tam môn tại Ngũ Tinh Sơn không yếu, chúng ta cần chiến lực cực đoan mà dùng sét đánh thống kích tiêu diệt cao tầng của họ mới mong dành chiến thắng…..
Ngừng lại một chút Lạc Thiên nhìn thẳng vào mắt Tây Môn Tuyết sâu sắc mà đạo.
– Phi kiếm của Tây Môn chưởng môn đã có một chút linh tính nhưng còn rất yêu ớt rất lâu sau mới có đủ sức để tiến thành thông linh phi kiếm… mà cũng có thể không bao giờ tiến giai. Thế nhưng ta có bí pháp độc môn có thể giúp đỡ cỗ linh trí này tăng cơ hội tiến giai, nhưng vì là độc môn nên không muốn ai chứng kiến…. làm điều này cũng gây tổn hao cho tại hạ khá nhiều thế nhưng để báo đáp sự khẳng khái của Tây Môn đạo hữu thì đáng giá…..
– Thật… thật có thể thành thông linh…. mong… mong Lạc đạo hữu giúp đỡ.
Tây Môm Tuyệt khích động ầm ầm mà lắm bắp dâng lên phi kiếm, hai tay run rẩy không thể khống chế nổi.
– Đạo hữu yên tâm, xin bố trí ta một chỗ bế quan chỉ cần vài ngày xin trả lại đạo hữu một môn tạo hóa. Việc di chuyển Càn Khí Môn không thể chậm chễ kính xin nhị vị giúp đỡ an bài.
Độc môn của Lạc Thiên là vẩy mấy giọt tinh huyết vào phi kiếm mà thôi. Thế nhưng hắn phải giữ bí mật, nếu lộ ra thì không có gì nghi ngờ là tất cả tu chân giới sẽ săn giết hắn rồi chích máu tạo Thông linh pháp khí. Lạc Thiên Bế quan trong Kim Kiếm môn còn Hồng Mãng hộ tống Triệu Vô Cực về lại Càn Khí môn thực hiện công tác di dời tông môn.
Nghe thấy tông môn chuyển dời đến gần Hải Vực, lại kiến thiết bến tàu cho riêng mình, mua thêm Pháp Tàu, dự định đóng linh Thuyền thì tất cả lão binh Càn Khí Môn đều mừng như tết đến. Thắc mắc vì sao lại vậy mấy tên lính mới thuộc Thanh Vân môn trước đây vội vàng hỏi thăm khắp nơi…
– Sư tỷ… tại sao di dời tông môn các ngươi lại phấn khởi vậy…?
…
– Sư huynh…. dừng bước.. tiểu đệ có lễ… kính xin sư huynh chỉ giáo đang yên ổn tông môn kị nhất là di chuyển, đến nơi mới khó khăn chồng chất tại sao các sư huynh sư tỉ lại vui vẻ như vậy.
– Ô… hảo tiểu tử đủ lễ phép… để sư huynh dạy cho ngươi một bài về chiến đường và Càn Khí Môn. Theo ngươi sói thảo nguyên và chó nhà con nào mạnh hơn.
– Là sói… sư huynh hỏi trẻ nít à có liên quan gì….
– Vậy ngươi bắt một con sói về nhà nuôi béo, to cao hơn sói thảo nguyên sau đó cho đánh nhau thì con nào thắng.
– Cái này khó dự đoán mà lại chẳng liên quan tông môn di dời…. quá là… sư huynh đừng thừa nước đục….
– Thế thì ta nói cho ngươi nghe, một con sói được nuôi và một con sói hoang đánh nhau thì khó đoán. Vì con sói nuôi có nhiều chất dinh dưỡng không lo kiếm mồi nên cường tráng. Nhưng sói thảo nguyên thì ngược lại, phải vật lộn thiên nhiên mà tồn tại thế nên gày gò, thế nhưng nó bản lãnh chiến đâu, ý thức chiến đấu, liều mạng chiến đấu lại là đẳng cấp trên. Do đó hai con này chiến đấu là ngang nhau không phân biệt.
Lúc này đã có một lũ Thanh Vân Môn hàng binh nhao nhao tụ tập bên cạnh gã lão binh Càn Khí Môn.
– Chả liên quan, sư huynh quá câu giờ..
– Phải sư huynh khi dễ chúng ta người mới…
– Yên lặng, trật tự… nghe ta nói tiếp. Nếu như một đấu một thì cơ hội là ngang nhau, nhưng 2 sói nhà cùng hai sói thảo nguyên thì sao. Nửa canh giờ hai con sói nhà sẽ bị xé xác. Nếu là 3 đấu 3 đây, chỉ trong 2 khắc thời gian là ba con sói nhà bị phân thây, nếu là 4 đấu bốn hoặc nhiêù hơn thì sao? Thì biến thành tàn sát một phía, sói nhà biến thành bữa cơm rồi thành Lang thí a. Haha ha.
– Các ngươi đừng bảo không liên quan….sói thảo nguyên chính là chúng ta Càn Khí môn chiến đường, mà sói nhà là các ngươi trước đây Thanh Vân Môn môn hạ. Chúng ta quanh năm đi săn cùng nhau, săn tu sĩ, săn hải thú cường đại, chúng ta như sói thảo nguyên không ngừng đi săn không ngừng phối hợp, không ngừng ma luyện. Chúng ta tin tưởng lẫn nhau giao lưng cho đồng đội mà lao lên phấn chiến, vì chúng ta biết sau lưng mình có một con sói anh em sẵn sàng đỡ cho ta một kích trí mệnh. Các ngươi nếu so ra chỉ là các bình hoa không chịu một nổi một kích… ha ha ha.. nhưng không lo rồi các ngươi cũng sẽ giống như chúng ta mà trưởng thành, biến thành những con sói hung tợn.
Nói đến đây thì một số môn nhân hàng binh Thanh Vân môn cũng hiểu phần nào.
– Bình tĩnh… đây mới là phần quan trọng nhất liên quan đến việc di chuyển…. Các ngươi biết bày sói là luôn di chuyển, không có mảnh đất tốt nhất đối với chúng mà chỉ có mảnh đất tốt hơn. Chỉ cần bảo về sói nọ và sói mẫu thì bất kì nơi nào có thức ăn màu mỡ đều là nhà. Chúng ta cũng vậy, tìm nơi có thể săn bắn ra nhiều linh thạch hơn, nhiều nguyên liệu hơn, linh mạch tốt hơn thì đó là nhà, nếu kẻ khác đã chiếm thì giết chúng mà cướp lại. Sói mẫu và sói non của chúng ta là Đan các và luyện khí các, chúng ta chiến đường có nhiệm vụ bảo vệ họ, săn giết cướp đoạt tài nguyên mang về cho họ để họ biến nó trở thành sức mạnh của Chiến Đường, giúp chúng ta ngày càng mạnh hơn và cướp được nhiều hơn…. các ngươi minh bạch…????