Đọc truyện Lạc Thiên Ký – Chương 31: Thiên tài mạt lộ (1)
Lúc này tên nhỏ thó mặt chuột bên trong tổ đội lĩnh nhiệm vụ đi trước một khoảng dò đường, đây là công việc của một truy tun thủ. Không bao lâu vác vẻ mặt sung sướng tên mặt chuột quay trở lại đoàn đội.
– Đại ca, phía trước là một hỏa quật bên trong có một yêu thú tam cấp đỉnh phong thủ hộ một nhánh Tham Hỏa Liên ước tính 300 năm… chúng là làm chứ.
Tên tráng hán râu ria có vẻ trầm ngâm một chút rồi làm ra quyết định.
– Liễu muội thủy hệ có tính áp chế hỏa yêu thú cao, thế nên lần này chúng ta sẽ thay đổi chiến thuật một chút…. Tất cả dán ẩn thân phù vào Liễu muội lên trước tung hết sức Băng Trùy thuật vào Hang động áp chế yêu thú. Ta sẽ vọt vào tiến hành cận chiến. Triệu đệ theo sau hạ độc toàn bộ khu vực, đưa thuốc giải cho ta dùng trước. Bao tiểu tử ngươi nhảy vào sau cùng kết liễu yêu thú… tất cả có ý kiến không?
Tên thanh niên tên họ Triệu mặt mày hưng phấn:
– Cảm ơn Đại ca quan hoài, đệ còn một viên Trúc Cơ đan… cộng thêm lần này thu hoạch Tham Hỏa Liên 300 năm thì đệ có thể luyện thêm 4 viên trúc cơ đan nữa, phân mỗi người một viên… đệ lần này hoàn toàn tự tin có thể thử trúc cơ lần nữa. Bốn tờ ẩn thân phù trân quý nhưng rất đáng bỏ ra.
Cô gái duy nhất trong tiểu đội cũng hưng phấn không kém.
– Triệu ca yên tâm, muội sẽ cố hết sức, chắc chắn sẽ hạ được yêu thú. phần trúc cơ của muội chưa cần thiết huynh dùng trước cho thêm chắc chắn…
Tên thanh niên họ Triệu ngẩn ngơ nhìn nữ tu nửa ngày không nói nên lời.
– Thôi quyết định vậy, ngẩn ngơ làm gì nữa, nếu hai người muốn thì tối nay chúng ta đi xa cho hai ngươi tha hồ “tâm sự”.
Tên mặt chuột cười xấu xa trêu gẹo. Cô nương họ Liễu vội vàng ôm khuôn mặt hơi bầu bĩnh, giờ đã đỏ ửng mà chạy trước, nàng vẫn chưa quên dán ẩn thân phù vào người và kích hoạt.
Cả bốn tu sĩ nhân loại như hư không biến mất. Lạc Thiên tặc lưỡi than thầm, nhân loại thủ đoạn tầng tần a. Cái ẩn thân phù này hiệu quả gần bằng cả thần thông ẩn thân của Lạc Thiên hắn, cũng may họ vẫn tỏa ra giao động linh khí mờ nhạt, bằng thần thức siêu cường của mình Lạc Thiên vẫn có thể bắt được hành tung của họ.
Trước một hỏa quật khá ẩn núp thân hình họ Liễu hư không hiện ra năm mũi Băng trùy cự đại xúc tích từ lâu được bắn vào hỏa quật nơi Yêu thú ẩn núp, tiếng ầm ầm vang vọng cả không gian, trong động quật vang lên tiếng kêu đau đớn thống khổ của một con Yêu thú.
– Sao lại là yêu thú cấp 2… Họ Liễu giật mình nghi ngờ, bản năng tu sĩ khiến nàng vội vàng đề khí lách qua một bên
Thế nhưng di biến nổi lên quá đột ngột, một tia sáng lóe lên, máu tươi phun tung tóe, mặc dù phản ứng cực nhanh thoát khỏi nhát kiếm trí mạng đâm vào tim thế nhưng nàng vẫn bị thanh phi kiếm tiện đứt đến vai cánh tay trái máu tươi văng tứ phía. Đau đớn tâm can phế liệt, linh lực tán loạn nàng mất đi năng lực đề khí trong chốc lát. Đúng lúc này một cự thuẫn hư không hiện ra đập tan nốt phần linh khí bảo hộ còn lại của nàng đánh cho nữ tu họ Liễu phún máu va vào vách động quật.
Nói thì lâu nhưng dị biến chỉ là chớp mắt. Cùng với tiếng kêu đau đớn của họ Liễu là một tiếng va chạm linh lực kịch liệt, tiếng rống giận bất lực của một nam tử, thanh niên họ Triệu bay như diều đứt dây trong không gian, toàn thân máu tươi dòng dòng.
Lúc này đây tên tráng hán đại ca và tên mặt chuột họ Bao đã hiện thân từ từ ép sát hai người trọng thương.
– Khoách An, Bao Khấu hai kẻ vô sỉ nhà ngươi đang làm gì, sao phải ám hại chúng ta.
Thanh niên họ Triệu miệng tràn máu tươi, thân thể ta tơi nhưng vẫn đứng lên được. Một thanh phi kiếm màu hồng sắc đang lượn lờ trước mặt hắn như một con tiểu ngư đang bơi lội trong nước.
– Triệu lão đệ a triệu lão đệ… à không pải là Triệu tiền bối mới đúng a… không ngờ thần thức ngươi vẫn còn cường đại đến vậy, Kim kiếm phù cấp ba một kích mà ngươi vẫn có thể né tránh được yếu hại a… vẫn đánh giá ngươi quá thấp rồi.
– Triệu huynh cơ thể còn chèo chống được bao lâu a, ha ha ha… chỉ cần giao trúc cơ đan ra là mọi chuyện dễ bàn dễ bàn a.
Hai tên kẻ tung người hứng diễu cợt thanh niên Họ Triệu.
– Hai kẻ vô sỉ các ngươi, Triệu mỗ đã đáp ứng tìm đủ nguyên liệu sẽ luyện trúc cơ đan cho các ngươi tại sao phải làm vậy? Ta tự nghĩ không có gì làm sai với các ngươi… các ngươi… các ngươi quá vô sỉ.
Lời thanh niên họ triệu nói ra làm cho Lạc Thiên đầu đầy hắc tuyến, con hàng này quá là ngây thơ. Liễu nữ tu cũng lắc đầu ngán ngẩm, hai tên nhân loại tu sĩ thì cười ha ha không ngớt.
– Ha ha ha… cười chết ta… Triệu tiền bối không hổ xuất thân danh môn không nếm khói lửa nhân gian. Tu đến Trúc cơ rồi mà vẫn ngây thơ đến không thể tưởng. Ngươi biết Tham Hỏa Liên 300 năm khó kiếm đến chừng nào… nếu dễ kiếm thì trúc cơ như cẩu chạy đầy đường a. Ngươi đã dùng bao nhiêu viên trúc cơ để cố hồi tu vi ngươi cong nhớ không? Nếu để chúng cho ta thì giờ không biết ta đã trúc cơ bao nhiêu lần rồi. Cong một viên cuối cùng ngươi cũng tính bồi lên cái thân phế vật của ngươi, lão tử nhịn đủ rồi.
– Thế nhưng đây là của ta mang từ tông môn đi ra khi trốn chạy, không hề liên quan đến ngươi.
Lúc này thì Lăng Thiên quả thật hộc máu luôn rồi, không lời nào có thể miêu tả con hàng này nữa. Đúng lúc này tên họ Khoách và họ Bao phát động tấn công, chúng đã không thể tiếp tục nói nhảm với gã thanh niên này nữa.
– Giết a…
Hai đánh một, cùng là Luyện Khí kì đỉnh phong.. thế nhưng thần thức của gã họ trúc cao hơn hẳn hai tên kia. Hỏa kiếm của gã rất linh động, chém tây đỡ đông. Thế nhưng hiện ra trong mắt của Lạc Thiên thì gã họ Triệu này căn bản không biết tranh đấu. Rất nhiều cơ hội có thể dùng thần thức vượt trội đả thương hoặc kết liễu đối thủ nhưng gã bỏ qua hết thảy, chỉ biết luống cuống tránh đông né tây.
Dù chéo chống được ba khắc thời gian nhưng do bị thương khá nặng linh lực trôi qua thật nhanh và do không biết tiết chế trong chiến đấu nên gã họ Triệu đã luống cuống tay chân do cạn linh lực. Oành một tiếng nổ vang tên họ Triệu đau đớn bị cự thuẫn đập tan linh lực hộ thân đập vèo vách động ngay gần tu sĩ họ Liễu. Miệng máu cuồng phun mất đi kahr năng cử động.